Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 255 - Chương 255: Phạm Vi Thế Lực (1)

Chương 255: Phạm vi thế lực (1) Chương 255: Phạm vi thế lực (1)

Hắn quá mức thiếu hiểu biết đối với Hổ Báo doanh.

Chỉ biết đối phương to gan lớn mật, dám khiêu chiến quyền uy của Hàn gia ở địa khu Ngọa Ngưu sơn.

Hắn một khi bước lầm, liền có khả năng dẫn gia tộc vào nơi vạn kiếp bất phục.

“Thực lực của Hổ Báo doanh chúng ta là thứ ngươi không thể tưởng tượng.”

Vương Lăng Vân cũng nhìn ra nghi ngờ của Triệu Trường Đức, hắn cười nói: “Ngươi chỉ cần tiếp xúc lâu với chúng ta, ngươi sẽ biết, chúng ta cường đại bao nhiêu.”

Vương Lăng Vân nhìn Triệu Trường Đức một cái, nói: “Một lần này chúng ta khắp nơi nhằm vào Hàn gia, theo sát sau Tuần Phòng quân liền bắt đầu càn quét sơn tặc dưới trướng Hàn gia.”

“Ngươi cho rằng thật là trùng hợp sao?”

“Hàn gia lại không phải kẻ ngốc, bọn họ sẽ mạo muội đối đầu thiên hạ, đi đánh quan binh?”

Lời của Vương Lăng Vân tuy ba phải cái nào cũng được, lại khiến Triệu Trường Đức kinh hãi không thôi, đồng thời sinh ra vô hạn phán đoán.

Chẳng lẽ đứng sau lưng Hổ Báo doanh là Tuần Phòng quân?

Thậm chí đại nhân vật của tiết độ phủ bên kia?

Sau khi nghĩ đến đây, trong lòng hắn nhất thời kích động hẳn lên.

Nếu có thể kiếp lập hợp tác với Hổ Báo doanh, vậy cũng liền ý nghĩa, lão Triệu gia bọn họ đã buộc lên một cái cây to.

Muốn không bay cũng không có khả năng!

“Đương nhiên, ngươi làm việc thay chúng ta, vậy cũng phải âm thầm làm việc giúp chúng ta, không có ai sẽ biết được.”

“Chúng ta sẽ âm thầm bảo hộ ngươi cùng gia tộc của ngươi, ủng hộ ngươi.”

“Nếu gặp thế lực khác tham gia, chúng ta cũng sẽ thay ngươi giải quyết.”

“Các ngươi chỉ cần dựa theo chúng ta phân phó làm việc là được, không cần mạo hiểm cái gì.”

Vương Lăng Vân thấy nói tương đối rồi, cũng liền không nhiều lời nữa.

Hắn đứng lên, nói: “Triệu lão gia, ngươi cân nhắc cho tốt.”

“Bằng lòng cùng nhau làm việc với Hổ Báo doanh chúng ta, vậy ngày mai trả lời.”

“Nếu không muốn, chúng ta cũng không bắt buộc.”

Vương Lăng Vân dừng một chút, nói: “Triệu gia tập này lại không chỉ một gia tộc các ngươi đúng không?”

Vương Lăng Vân sau khi nói xong, cười cười, trực tiếp cáo từ rời khỏi.

Để lại Triệu Trường Đức đầy bụng tâm sự mặt co mày cáu.



Hôm sau, Triệu Trường Đức tìm tới quân sư quạt mo Vương Lăng Vân của Hổ Báo doanh.

“Triệu lão gia, nghĩ xong rồi?”

Vương Lăng Vân thấy Triệu Trường Đức lẻ loi một mình tiến đến, trên mặt cũng lộ ra nụ cười.

Triệu Trường Đức khẽ cắn môi nói: “Nghĩ xong rồi, theo các ngươi làm!”

Vương Lăng Vân quay đầu phân phó: “Tam Nhi, lấy ghế cho Triệu lão gia ——”

“Vâng!”

Một huynh đệ lập tức đưa đến một cái ghế cho Triệu Trường Đức.

“Đa tạ.”

Triệu Trường Đức nói một tiếng cảm ơn, xoay người ngồi xuống.

“Ta bằng lòng theo Hổ Báo doanh các ngươi làm, không phải vì bạc, cũng không phải bị hù dọa.”

Triệu Trường Đức nhìn Vương Lăng Vân nói: “Cùng lắm thì, Triệu gia chúng ta đổi chỗ, còn có thể tiếp tục sống tiêu dao.”

Vương Lăng Vân cười cười.

“Vậy ngươi là vì cái gì?”

“Lão tử muốn nở mày nở mặt một hồi!”

Triệu Trường Đức nói: “Hàn gia hắn ức hiếp ta nhiều năm như vậy, lão tử luôn nhân nhượng vì đại cục, lão tử sống nghẹn khuất!”

“Ta không muốn con cháu của ta cũng bị Hàn gia chèn ép ức hiếp mãi!”

“Hổ Báo doanh các ngươi đã dám lật bàn Hàn gia, nói rõ Hổ Báo doanh các ngươi có thực lực, có đảm phách!”

Triệu Trường Đức nói: “Nếu đến lúc đó các ngươi không thể lật đổ Hàn gia, vậy lão tử cũng tiếp nhận, coi như lão tử xui xẻo!”

Triệu Trường Đức cả đêm chưa ngủ, vẫn luôn nghĩ chuyện này.

Hàn gia dựa vào Lâm Xuyên Ngô gia bảo kê, hoành hành địa phương, chèn ép bọn họ nhiều năm như vậy.

Bây giờ cơ hội phản kháng đặt ở trước mặt hắn, hắn nếu không dám đứng ra, vậy hắn có thể sẽ hối hận cả đời.

Ai lại muốn luôn uất ức làm cháu nội cho người ta chứ?

“Triệu lão gia, hy vọng chúng ta về sau có thể nâng đỡ lẫn nhau, ở Ngọa Ngưu sơn làm ra một phen sự nghiệp.”

Vương Lăng Vân giơ lên chén trà trong tay.

“Ta một lần này đặt cược Hổ Báo doanh các ngươi, xem như đã bất chấp mọi giá, các ngươi cũng đừng làm ta thất vọng.” Triệu Trường Đức nói.

“Triệu lão gia ngươi yên tâm, qua mấy chục năm nữa ngươi sẽ phát hiện, ngươi hôm nay lựa chọn đi theo Hổ Báo doanh ta làm việc, là lựa chọn chính xác nhất cả đời ngươi làm ra.”

“Chỉ hy vọng như thế.”

Triệu Trường Đức nhìn Vương Lăng Vân một cái, trên thực tế trong lòng vẫn có chút không chắc chắn lắm.

Nhưng hắn cũng không muốn từ bỏ cơ hội xoay người này.

“Bây giờ cần ta làm những gì?”

Triệu Trường Đức ném những suy nghĩ hỗn độn ra sau đầu, ánh mắt hướng về phía Vương Lăng Vân.

“Kế tiếp Hổ Báo doanh chúng ta cần nhìn thấy thành ý của Triệu lão gia ngươi.”

Vương Lăng Vân nói: “Chúng ta cần là một người đại diện cường thế.”

“Ta biết nên làm như thế nào.”

Triệu Trường Đức gật gật đầu, sau đó đứng dậy cáo từ.

Buổi trưa, Triệu Trường Đức dẫn theo mấy chục gia đinh hộ viện xuất hiện ở bên ngoài một chỗ sòng bạc của Triệu gia tập.

“Ai u, Triệu lão gia ngươi hưng sư động chúng muốn làm gì thế?”

Một quản sự sòng bạc là người của Hàn gia.

Nhìn thấy Triệu Trường Đức dẫn theo mấy chục người tay cầm gậy gộc tới đây, cũng đứng dậy.

Phía sau quản sự Hàn gia, hơn hai mươi hán tử áo xanh cũng hung hăng nhìn chằm chằm người Triệu gia.

Triệu Trường Đức đi tới trước mặt quản sự Hàn gia, nâng tay liền cho hắn vài cái tát.
Bình Luận (0)
Comment