Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 256 - Chương 256: Phạm Vi Thế Lực (2)

Chương 256: Phạm vi thế lực (2) Chương 256: Phạm vi thế lực (2)

“Bốp!”

“Bốp!”

Tiếng mấy cái tát vang dội đánh cho quản sự Hàn gia vẻ mặt ngẩn ra.

Hắn ngẩn ra vài giây, lúc này mới phản ứng lại.

“Triệu Trường Đức, ngươi con mẹ nó dám đánh ta!”

Quản sự Hàn gia lập tức cả giận nói: “Phản rồi!”

“Đánh cho ta!”

“Đánh chết tính cho ta!”

Hắn là quản sự Hàn gia, Triệu gia tập này ai thấy hắn mà không khách khách khí khí.

Triệu Trường Đức tên khốn kiếp này dám trước mặt mọi người đánh hắn, thế này quá kiêu ngạo rồi!

“Đánh gãy chân, ném ra khỏi Triệu gia tập!”

Đối mặt quản sự Hàn gia nổi giận đùng đùng, khuôn mặt Triệu Trường Đức lạnh lùng tàn khốc.

Mấy chục gia đinh tay cầm gậy gộc phía sau hắn ùa lên, hướng về quản sự Hàn gia cùng hơn hai mươi hán tử áo xanh quần ẩu một trận.

Chỉ một lát sau, bọn họ đều đã nằm xuống đất.

Quản sự Hàn gia vừa rồi còn hô hào đánh chết Triệu Trường Đức, hai cái chân đều bị đánh gãy.

Hắn cuộn mình ở trên mặt đất, rên rỉ.

“Chưởng quầy, người đâu!”

Triệu Trường Đức hướng về sòng bạc hô to một tiếng.

“Triệu lão gia, ta ở chỗ này, ngài có gì phân phó?”

Chưởng quầy sòng bạc vội vàng cúi đầu khom lưng đi ra.

“Bắt đầu từ hôm nay, sòng bạc này thuộc về Triệu gia ta quản!”

Triệu lão gia lấy ngón tay chọc lên ngực chưởng quầy nói: “Hiếu kính mỗi tháng, đưa tới Triệu phủ ta, nghe rõ chưa?”

“Triệu lão gia, vậy Hàn gia...”

Chưởng quầy sòng bạc lộ vẻ mặt khó xử.

“Hàn gia tính là cái gì!”

Triệu Trường Đức khinh thường nói: “Bọn hắn nếu dám làm khó dễ ngươi, ngươi cứ tìm ta!”

“Vâng, vâng.”

Chưởng quầy sòng bạc cũng không biết Triệu Trường Đức phát điên cái gì, thế mà dám cướp đồ từ trong tay Hàn gia.

Nhưng đối mặt đám người Triệu Trường Đức khí thế hùng hổ, hắn một kẻ làm ăn, tự nhiên không dám đắc tội.

“Ngươi, từ hôm nay trở đi, chính là quản sự sòng bạc, để ý kỹ một chút.”

Triệu Trường Đức gọi một gia đinh của mình, trực tiếp để hắn thường trú sòng bạc.

Gia đinh này lắc mình biến hóa trở thành quản sự sòng bạc, hắn hưng phấn nói lời cảm tạ.

Triệu Trường Đức sau đó lại dẫn theo người đi lầu xanh, khách sạn, chợ bán thức ăn các nơi của Triệu gia tập.

Hắn trực tiếp đuổi một ít người Hàn gia phái trú đóng đi, để người của mình thay thế.

Rất nhanh, tất cả người Triệu gia tập đều biết, bầu trời nơi này thay đổi rồi.

Về sau không thuộc về Hàn gia quản nữa.

Bọn họ ở mặt ngoài tuy đều thuộc về quan phủ quản hạt.

Nhưng quan phủ một huyện nha cũng chỉ mấy chục bộ khoái, đối với các thôn trấn căn bản không quản nổi.

Trên thực tế thôn trấn trên địa phương, đều là do nhà giàu địa phương quản hạt thay quan phủ.

Hôm nay Triệu gia đuổi người Hàn gia, tiếp quản quyền quản hạt Triệu gia tập cùng với địa khu xung quanh.

Triệu gia ở mặt ngoài tự nhiên là phải nghe quan phủ, cũng cần giúp quan phủ đi thu thuế, phân chia lao dịch.

Nhưng ở Triệu gia tập cùng thôn xóm xung quanh, Triệu gia chính là kẻ khống chế thực tế.

Quan phủ cho dù không thừa nhận, nhưng không có Triệu gia địa đầu xà này phối hợp.

Bọn họ đến lúc đó muốn thu thuế hoặc làm chuyện khác, sẽ khó như lên trời.

Huống hồ sau lưng Triệu gia còn có Hổ Báo doanh, càng có tiền vốn đối kháng với quan phủ.

Trừ Triệu gia tập, ở dưới Hổ Báo doanh thúc đẩy mạnh mẽ, rất nhiều thôn trấn đều có một ít gia tộc vốn bị Hàn gia ức hiếp được nâng đỡ lên.

Bọn họ đầu nhập vào dưới trướng Hổ Báo doanh, trở thành người đại diện Hổ Báo doanh ở địa phương.

Bọn họ đi khắp nơi đuổi đi thế lực của Hàn gia, rất nhiều người Hàn gia phái đi trú đóng chật vật bỏ chạy.

Có người quản sự địa khu của Hàn gia ở địa phương thấy có người nhân cơ hội cướp địa bàn của Hàn gia bọn họ, tự nhiên không muốn.

Quản sự địa khu Hàn gia lập tức tụ tập người mấy tiêu cục, võ quán cùng bang phái.

Muốn áp chế một làn yêu phong này.

Nhưng bọn họ vừa mới tiến vào một địa khu này, liền gặp Lâm Hiền dẫn dắt Hổ Báo doanh vây công.

Người Hàn gia chẳng những chưa đoạt lại quyền khống chế đối với những thôn trấn này, ngược lại tổn thất thê thảm nặng nề.

Hổ Báo doanh cường thế đánh bại đội ngũ địa phương của Hàn gia, chém mấy chục cái đầu.

Rất nhiều kẻ xem náo nhiệt vốn cho rằng Hàn gia sẽ triệu tập càng nhiều nhân mã hơn tới trả thù.

Nhưng một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua, ba ngày trôi qua.

Hàn gia chịu thiệt lại chưa có một chút động tĩnh nào.

Mấy ngày sau có tin tức truyền ra, sơn tặc dưới trướng Hàn gia ở dưới Tuần Phòng quân Phi Hổ doanh nghiền ép, bị chém giết gần ngàn hảo thủ.

Hôm nay đám sơn tặc tàn binh bại tướng kia của Hàn gia trốn vào Ngọa Ngưu sơn, cũng không dám đi ra nữa.

Hổ Báo doanh còn đang nhân cơ hội ở các nơi cướp đoạt phạm vi thế lực vốn thuộc về Hàn gia.

Rất nhiều người vốn quan sát thấy Hàn gia bị Tuần Phòng quân nhằm vào, không có năng lực quản địa bàn lớn như vậy nữa.

Bọn họ cũng ùn ùn đuổi đi quản sự của Hàn gia, không nén giận nữa.

Trong lúc nhất thời, Hàn gia vốn khống chế địa khu các ngành các nghề Ngọa Ngưu sơn, tựa như quái vật lớn, trong một đêm đã sụp đổ.

Bọn họ lúc trước quản quá rộng, nhúng tay quá nhiều, áp bức thế lực địa phương quá ác, tích góp quá nhiều bất mãn.

Hôm nay các thế lực gia tộc địa phương này thấy Hàn gia không được, cũng đều ùn ùn phản kháng.
Bình Luận (0)
Comment