Chương 442: Tần Liệt (1)
Chương 442: Tần Liệt (1)
“Vậy được, đại ca ngươi khi nào có rảnh nói một tiếng, ta phái người đi đón ngươi, bảo đảm chọn lựa cho các ngươi cô nương xinh đẹp nhất hầu hạ ngươi.”
“Được rồi, ta đi đây.”
“Ta tiễn ngươi.”
Chu Nghiêu khí thế hùng hổ chạy tới khởi binh vấn tội, muốn bảo Hắc Kỳ hội yên tĩnh một phen.
Nhưng ở sau khi biết được mưu tính của Trương Vân Xuyên, lập tức thay đổi chủ ý.
Trương Vân Xuyên bày mưu đặt kế Hắc Kỳ hội càn quét thế lực lớn nhỏ ở Ngọa Ngưu sơn, để Hắc Kỳ hội một nhà độc đại, mục đích là vì về sau phá giá muối tư.
Dù sao nếu quá nhiều thế lực, rất nhiều chuyện làm không có tiện.
Bọn họ nếu ở thôn trấn khác đi buôn bán muối tư, nói không chừng còn phải đánh tiếng với người ta.
Nhưng nếu đều biến thành Hắc Kỳ hội khống chế, vậy không phiền toái như thế.
Trương Vân Xuyên đáp ứng cho Chu Nghiêu hai thành lợi nhuận, cũng muốn trói Chu Nghiêu lên chiến xa của mình.
Chu Nghiêu chính là huyện lệnh Tứ Thủy huyện.
Nếu không cho gã ăn no, vậy làm ăn muối tư liền không có cách nào triển khai.
Bây giờ có Chu Nghiêu ở bên trên che chắn, vậy thì thuận tiện rồi.
Nếu thật sự thượng tầng đến điều tra, Chu Nghiêu cùng cha hắn cầm bạc, cũng sẽ kịp thời truyền tin tức, tránh cho Hắc Kỳ hội bọn họ rơi đầu.
Có bạc mọi người cùng nhau kiếm, hình thành một tập đoàn ích lợi, như vậy mới có thể phát triển lớn mạnh.
Nếu Trương Vân Xuyên hắn ăn mảnh, hắn dám cam đoan, các phương diện đều sẽ muốn đi lên cắn một miếng, đến lúc đó sẽ phiền toái không ngừng.
Trương Vân Xuyên và Chu Nghiêu xem như đạt thành hiệp nghị miệng.
Về sau Chu Nghiêu ở phương diện quan phủ cho Hắc Kỳ hội bọn họ sự ủng hộ cùng giúp đỡ, đồng thời truyền một ít tin tức phương diện quan phủ.
Hắn lại là đô úy Tuần Phòng quân, ở trong quân cũng có quan hệ.
Trên địa phương có Hắc Kỳ hội phụ trách cụ thể.
Chỉ cần con đường làm ăn muối tư có thể thành lập lên, bọn họ liền có thể chờ đếm bạc rồi.
Chỉ cần có lượng lớn bạc, Đông Nam nghĩa quân hắn liền có thể chiêu binh mãi mã quy mô lớn, có thể mua các loại trang bị thống nhất, lớn mạnh thực lực, hình thành một cái tuần hoàn tốt.
…
Ngư thành, Lương Đại Hổ gõ cửa phòTô Ngọc Ninh ng.
“Tô cô nương, bọn họ bên kia hồi âm rồi.”
Lương Đại Hổ cầm trong tay một phong thư, vui sướng nói với Tô Ngọc Ninh.
Bọn họ đã ở Ngư thành chờ đợi ước chừng bảy ngày.
Nhưng tín hiệu liên lạc phát ra tựa như đá chìm biển lớn, điều này làm Tô Ngọc Ninh cũng chờ không kiên nhẫn nữa.
Hôm nay nghe nói kẻ buôn muối tư có tin tức, Tô Ngọc Ninh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài.
Nàng tiếp nhận bức thư, một tay mở nó ra.
Bên trong thư chỉ có một tờ giấy nhỏ, viết sáng sớm ngày mai ở Giới sơn gặp mặt.
“Giới sơn?”
Tô Ngọc Ninh lập tức đi tới trước bàn bát tiên, ở trên bản đồ tìm được vị trí của Giới sơn.
“Nơi này cách Giới sơn cũng không gần, có một ngày lộ trình.”
Tô Ngọc Ninh mở miệng nói: “Thu dọn đồ đạc, chúng ta chạy qua ngay trong đêm.”
“Vâng!”
Lương Đại Hổ không dám trì hoãn, lập tức xoay người đi gọi người của bọn họ chuẩn bị xuất phát.
Một lần này Tô Ngọc Ninh đến bên này là phụ trách đả thông con đường muối tư.
Hôm nay liên hệ được đối phương, trong lòng của nàng là rất vui vẻ.
Nếu có thể triển khai làm ăn muối tư, nàng cũng có thể chiếm cứ một vị trí ở trong Đông Nam nghĩa quân.
Tô gia đã làm nàng hoàn toàn tổn thương, nàng hôm nay đã quyết liệt với Tô gia.
Nhưng nàng là một hạng người nữ lưu, nếu muốn ở thế đạo hỗn loạn này sống sót, không trở thành đồ chơi của nam nhân, nàng phải khiến mình có giá trị.
Nàng lúc trước nắm giữ bí mật muối tư, cho nên Trương Vân Xuyên giữ nàng lại, che chở nàng.
Bây giờ nàng cần nhờ làm ăn muối tư, tiến một bước tăng lên địa vị cùng thực lực của mình.
Ở sau khi tất cả chuẩn bị thỏa đáng, bọn Tô Ngọc Ninh ngay trong đêm đi Giới sơn Ngư thành bên kia.
Giới sơn chỉ là một ngọn núi nhỏ ven biển mà thôi, có một thị trấn tên là Giới sơn.
Hôm sau, lúc trời sáng, bọn Tô Ngọc Ninh đến bên ngoài Giới sơn thị trấn.
“Để lại hai huynh đệ bên ngoài, không đi vào.”
Tô Ngọc Ninh nói với Lương Đại Hổ: “Nếu là chúng ta xảy ra chuyện gì, bảo bọn họ trực tiếp về Ngọa Ngưu sơn, bảo đại soái báo thù cho chúng ta.”
“Tô cô nương, không cần cẩn thận như vậy chứ?”
Lương Đại Hổ gãi gãi đầu nói: “Chúng ta là tới làm ăn, ta cảm thấy bọn họ không cần thiết ra tay đối với chúng ta.”
“Chúng ta lạ nước lạ cái đối với nơi này, cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn.”
Tô Ngọc Ninh nhìn Lương Đại Hổ mộ lần, nói: “Chấp hành đi.”
“Vâng.”
Tô Ngọc Ninh tuy ở trong Đông Nam nghĩa quân không đảm nhiệm bất cứ chức vụ gì.
Nhưng nàng rất có chủ kiến, làm việc cũng tương đối tỉ mỉ.
Lương Đại Hổ ở Đông Nam nghĩa quân đã ở địa vị cao, nhưng ở trước mặt Tô Ngọc Ninh, hắn ngược lại cảm thấy mình trở thành người hầu nhỏ bé.
Thật sự có chút thời điểm hắn không thể không thừa nhận, có một số việc Tô Ngọc Ninh cân nhắc so với hắn còn chu đáo hơn.
Lương Đại Hổ gọi hai huynh đệ đáng tin cậy, bảo bọn họ trốn ở ngoài Giới sơn trấn, đừng đi vào.
Ở sau khi tất cả sắp xếp thỏa đáng, bọn Tô Ngọc Ninh lúc này mới lấy trang phục thương nhân, tiến vào Giới sơn.