Chương 445: Đối thủ cạnh tranh (1)
Chương 445: Đối thủ cạnh tranh (1)
Đối mặt lời tức giận của Lương Đại Hổ, Tô Ngọc Ninh cho hắn một cái lườm.
Nếu muối tư dễ mua như vậy, bọn họ cũng sẽ không chờ nhiều ngày như vậy.
Mỗi một kẻ buôn muối tư đều có đồng bạn hợp tác cố định của mình.
Bọn họ tương đối cẩn thận tỉ mỉ.
Nếu không có người quen giật dây bắc cầu, đừng nói là mua muối tư, có thể tìm cũng không tìm thấy đối phương.
Bọn họ thật không dễ dàng gì móc nối với Tần gia.
Nhưng Tần gia lại không muốn bán muối tư cho bọn họ, đây là điều Tô Ngọc Ninh không ngờ.
“Lão Mã, ngươi quen thuộc với Tần công tử, mấy ngày tới ngươi giúp ta khuyên một chút.”
Tô Ngọc Ninh hướng ánh mắt về lão Mã ngồi ở một bên, nói: “Chuyện này nếu thành, ta không chỉ thả ngươi, còn cho ngươi năm ngàn lượng bạc trắng.”
“Tiểu thư, không phải ta không muốn hỗ trợ.”
Lão Mã cũng vẻ mặt ngượng nghịu: “Tần gia này trên thực tế cũng là cầu sinh tồn trong kẽ hở.”
“Bọn họ bây giờ chỉ dám buôn bán một ít muối tư đến một ít nơi hoang vắng cùng hỗn loạn.”
“Ngọa Ngưu sơn vốn đã có người cung cấp hàng, bọn họ nếu dám cung cấp hàng qua đó, vậy Tần gia bọn họ xác định vững chắc bị xử lý.”
Tô Ngọc Ninh nghe vậy, đôi lông mày thanh tú cũng nhíu lại thật chặt.
Một lần này nàng đường xa mà đến, chính là vì tìm được con đường cung cấp muối tư.
Nhưng bây giờ người thì cũng tìm được rồi, nhưng Tần gia lại băn khoăn quá nhiều, không muốn lấy hàng cho bọn họ.
Nếu thật sự không lấy được hàng từ Tần gia, vậy đến lúc đó chỉ có thể quay về Ngọa Ngưu sơn, xem xem có thể tìm hiểu nguồn gốc, từ con đường khác liên hệ kẻ buôn muối tư lớn nhất Hải Châu hay không.
Nhưng kẻ buôn muối tư lớn nhất Hải Châu quan hệ không tệ với Lâm Xuyên Ngô gia.
Bọn hắn có thể cầm muối tư cho họ hay không, đó cũng là chuyện khó có thể xác định.
Nhưng nếu nàng tay không trở về, không chỉ không có cách nào báo cáo kết quả công tác với đại soái, ý tưởng muốn chiếm một vị trí ở Đông Nam nghĩa quân của nàng cũng sẽ thất bại.
Trong lòng Tô Ngọc Ninh nhất thời có chút nôn nóng.
Đang lúc Tô Ngọc Ninh suy tư đối sách, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng hô giết.
“Có tình huống!”
Sau khi bọn Lương Đại Hổ nghe được tiếng hô giết bên ngoài, lập tức đứng bật dậy.
Lương Đại Hổ chạy vội tới cửa, nhìn bên ngoài một lượt.
Chỉ thấy trong rừng chung quanh lao ra không ít người áo đen, giờ phút này đang vây công đang đám người Tần Liệt chuẩn bị rời đi.
…
“Vù vù!”
Tên từ trong rừng bắn ra, dọa Lương Đại Hổ vội vàng rụt cổ về.
“Đốc đốc!”
Mấy mũi tên đóng đinh ở trên cửa chính, cắm sâu vào gỗ.
Mọi người trong phòng nhất thời có chút hoảng hốt.
Bọn họ không ngờ thế mà có người triển khai tiến công đối với nơi này.
“Đi, mau đi từ cửa sau!”
Lương Đại Hổ nhìn ra bên ngoài một lần, chỉ thấy đám người Tần gia không ngừng ngã trong vũng máu, vội vàng hô to rút lui.
Bọn họ lúc vào Giới sơn đã không mang binh khí.
Dù sao tiến vào thị trấn mang theo binh khí phiêu lưu quá lớn.
Một khi quan phủ chặn bọn họ lại, vậy có miệng cũng không nói rõ được.
Về sau theo người Tần gia một đường đến nơi này, có thể nói hôm nay tay không tấc sắt.
Bây giờ đột nhiên gặp tập kích, đoàn người bọn Lương Đại Hổ hầu như không có sức chiến đấu gì.
Mấy huynh đệ tùy tay nhặt lên binh khí tiện tay, bảo vệ Tô Ngọc Ninh đi thẳng đến cửa sau.
Bọn họ vừa tới cửa sau, liền nhìn thấy hơn mười người áo đen cùng người Tần gia canh gác ở cửa sau hỗn chiến với nhau.
Lương Đại Hổ từ bên cạnh một thi thể nhặt lên một cây trường đao, lúc này mới cảm thấy kiên định hơn rất nhiều.
“Giết ra ngoài!”
Bọn họ không biết đột kích là ai, cũng không biết đối phương có bao nhiêu người.
Giờ phút này cũng mặc kệ đám người Tần Liệt lâm vào vòng vây, ở dưới Lương Đại Hổ dẫn dắt, bọn họ từ hướng hướng cửa sau xung phong ra bên ngoài.
“Ngăn bọn hắn lại!”
Người áo đen cho rằng bọn Lương Đại Hổ là người Tần gia.
Thấy bọn họ muốn chạy, lập tức cầm đao chặn đường bọn họ, muốn ngăn cản.
“Con mẹ nó, đập nát bọn hắn!”
Lương Đại Hổ tức giận mắng một tiếng, đi trước làm gương lao lên.
“Keng!”
Trường đao mang theo gió rít bổ đến, Lương Đại Hổ cầm đao chặn.
Hắn giơ một chân đá mạnh lên bụng đối phương.
Thân thể đối phương nhất thời biến thành hình cung.
“Phập!”
Một huynh đệ bên cạnh xông lên, tảng đá trong tay đập thật mạnh lên đầu đối phương.
Người áo đen kia rên rỉ một tiếng, bị đánh gục ngay tại chỗ.
Huynh đệ đó đoạt lấy trường đao đối phương đánh rơi, thuận tay cứa cổ người áo đen kia.
Lương Đại Hổ một lần này dẫn huynh đệ đến Hải Châu tuy nhân số không nhiều, nhưng đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Bọn họ từ lúc ở Ninh Dương phủ đã theo Trương Vân Xuyên.
Bọn họ sau khi đến Ngọa Ngưu sơn lại tham gia vô số chiến đấu lớn nhỏ, luận trình độ hung ác, những người áo đen này thật đúng là không đủ xem.
Mấy huynh đệ đều đoạt binh khí, triển khai vồ ngược đối với người áo đen.
Hơn mười người áo đen kia cũng không ngờ bọn Lương Đại Hổ cứng như vậy, trong lúc nhất thời thế mà có chút không chịu nổi.
Thoáng sửng sốt, bọn Lương Đại Hổ đã theo chỗ hổng chạy ra ngoài.
“Đuổi!”
Đám người áo đen phản ứng lại, lập tức nhấc chân đuổi theo.