Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 464 - Chương 464: Tham Tướng Mới (2)

Chương 464: Tham tướng mới (2) Chương 464: Tham tướng mới (2)

“Diệp đại ca, ngươi đây là?”

Trương Vân Xuyên khó hiểu, Diệp Hạo này chỉ là một thiếu gia của Diệp gia mà thôi.

Sao trở về Giang Châu một chuyến, lắc mình biến hóa trở thành tướng quân Tuần Phòng quân rồi?

“Đại ca mặc bộ khôi giáp này thế nào?”

Diệp Hạo từ trên xe ngựa đi xuống, chỉ vào giáp trụ hoàn mỹ trên người mình, hướng Trương Vân Xuyên khoe khoang.

Trương Vân Xuyên đánh giá Diệp Hạo một phen, làm bộ tự hỏi.

Diệp Hạo là con em đại gia tộc, cũng chưa từng lăn lộn trong quân.

Hắn bây giờ tuy mặc giáp trụ hoàn mỹ, nhưng lại không có khí tức thiết huyết sát phạt kia của quân nhân, ngược lại như là đùa giỡn.

“Đại ca mặc một thân khôi giáp này, thực sự là oai hùng bất phàm.” Trương Vân Xuyên cười khen: “Nếu các đại cô nương tiểu tức phụ thấy, nhắm chừng đều sẽ bị ngươi làm mê mệt.”

“Thật hay giả?”

Diệp Hạo nghe vậy, lộ vẻ mặt nghi ngờ.

“Ta đây là vì lấy lòng ngươi mới nói như vậy thôi.” Trương Vân Xuyên cười lên hề hề.

“Con mẹ nó, tiểu tử ngươi muốn ăn đồn!”

Diệp Hạo hướng về ngực Trương Vân Xuyên đấm một phát thật mạnh.

“Nói thật, ta bộ dáng này nhìn qua như thế nào?” Diệp Hạo hỏi: “Uy phong hay không?”

“Uy phong thì cũng uy phong.”

Trương Vân Xuyên đánh giá Diệp Hạo một phen, nói: “Nếu ta mặc vào, vậy khẳng định càng uy phong hơn!”

“Mẹ ngươi.”

Diệp Hạo cười mắng một câu, không hỏi Trương Vân Xuyên nữa.

“Diệp đại ca, chúc mừng chúc mừng nha, ngươi bây giờ đã làm tướng quân rồi.”

Ở sau khi đùa giỡn một lúc, Trương Vân Xuyên chủ động hướng phía Diệp Hạo chúc mừng.

“Ta vị đại ca này làm tướng quân, ngươi làm huynh đệ không thể tỏ vẻ một chút à?”

“Khẳng định phải tỏ vẻ.”

Trương Vân Xuyên lập tức quỳ một gối xuống, nghiêm trang nói: “Đại ca tại thượng, tiểu đệ thề sống chết nguyện trung thành, thề sống chết tùy tùng...”

Diệp Hạo cười mắng: “Được rồi được rồi, lời này của ngươi lỗ tai ta nghe cũng thành vết chai rồi.”

“Đừng muốn những thứ vô dụng đó, cho chút thực tế.”

Trương Vân Xuyên cười hề hề, tự mình đứng lên.

“Tối nay Tứ Thủy huyện ba nhà lầu xanh, ta đặt bao hết chúc mừng đại ca!”

“Tính tiểu tử ngươi có chút lương tâm.”

Diệp Hạo phân phó Trương Vân Xuyên: “Gọi hết các huynh đệ kia của ngươi theo, tối nay chúng ta không say không về.”

“Nhất định!”

Trương Vân Xuyên cùng Diệp Hạo cười đùa một lúc, sau đó nói nói cười cười đi vào trong đại doanh Tuần Phòng quân.

“Đại ca, ngươi làm sao lắc mình biến hóa trở thành tham tướng rồi, ta cũng thiếu chút nữa không nhận ra?”

Trương Vân Xuyên tò mò không thôi, dò hỏi.

Diệp Hạo này chỉ là con em đại gia tộc mà thôi.

Sao đột nhiên trở thành tham tướng rồi.

“Ngươi không ngờ tới à?” Diệp Hạo có chút đắc ý nói: “Nói thật, ta cũng không ngờ.”

“Ta là chuẩn bị trở về chịu dạy bảo.”

“Nhưng ai biết cha ta chẳng những không răn dạy ta, ngược lại khen ta ở Ngọa Ngưu sơn bên này làm rất tốt.”

“Sau đó liền dẫn tiến ta đi gặp Lê lão đại nhân.”

“Lê lão đại nhân khen ta tuổi trẻ có tài, thấy ta bây giờ trên người cũng không có việc gì, cho nên liền bảo ta ở Tuần Phòng quân làm tham tướng rèn luyện trước một phen.”

Trương Vân Xuyên sau khi nghe xong Diệp Hạo nói một phen, trong lòng hâm mộ.

Quả nhiên là người so với người tức chết người.

Hắn từ sau khi đầu nhập Tuần Phòng quân, vào sống ra chết, làm cháu nội cho người ta, lúc này mới thật không dễ gì leo lên vị trí đô úy Tuần Phòng quân.

Diệp Hạo này ngược lại.

Hắn có một người cha tốt.

Chỉ là được dẫn tiến cho đại nhân vật có thực quyền, đã lắc mình biến hóa trở thành một tham tướng.

Cái này con mẹ nó đi đâu nói rõ lí lẽ.

Nhưng Trương Vân Xuyên biết, xã hội này chính là không công bằng như vậy.

Người có quyền thế hợp tác cất nhắc lẫn nhau, muốn thăng quan phát tài rất dễ dàng.

Đặc biệt Đông Nam tiết độ phủ, đã trên cơ bản hủy bỏ chế độ thi cử chọn lựa quan viên của Đại Chu, dựa vào đều là chế độ sát cử.

Cái gọi là chế độ sát cử, cũng chính là các đại nhân vật có quyền đi tiến cử một ít người làm quan.

Chỉ cần thượng tầng gật đầu, vậy một người cái gì cũng không biết, lập tức có thể trở thành một quan viên tay nắm thực quyền.

Gia tộc của Diệp Hạo cùng Lê gia móc nối quan hệ, cho nên hắn nhảy vọt trở thành tham tướng Tuần Phòng quân.

“Đại ca, ngươi giờ cũng làm tham tướng đại nhân rồi, không đề bạt tiểu đệ một chút à?”

Trương Vân Xuyên ở ngoài sự hâm mộ ghen tị, cũng muốn theo cột leo lên trên.

Hắn ở Ngọa Ngưu sơn tốt xấu gì giúp Diệp Hạo không ít việc, quan hệ với nhau cũng không tệ.

Diệp Hạo làm tham tướng, hắn rèn sắt khi còn nóng, cũng kiếm chút lợi ích cho mình.

“Ngươi vội cái gì.” Diệp Hạo nhìn Trương Vân Xuyên một lượt, nói: “Ta kẻ làm đại ca này có thể quên ngươi sao?”

“Chờ ta ngồi vững vị trí tham tướng, tới lúc đó khẳng định không thiếu chỗ tốt của ngươi.”

Diệp Hạo bây giờ đột ngột được bổ nhiệm làm tham tướng, nhưng hắn ở trong Tuần Phòng quân không có bất cứ căn cơ gì.

Trừ thượng tầng Lê Tử Quân tín nhiệm, tầng dưới chót hắn chỉ quen biết một mình Trương Đại Lang.

Vì thế, hắn một lần này sớm đến Ngọa Ngưu sơn bên này, chính là muốn nói cho Trương Đại Lang tin tức tốt này.

Trương Đại Lang có năng lực, biết làm việc, biết làm người, hắn là rất coi trọng.

Hắn cũng là muốn cho Trương Đại Lang trở thành thành viên tổ chức đáng tin của mình ở trong Tuần Phòng quân, trở thành phụ tá đắc lực của mình.

Bằng không chỉ hắn một tên tham tướng không quân, nếu muốn có một phen thành tựu, hầu như là không có khả năng.
Bình Luận (0)
Comment