Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 665 - Chương 665: Quân Võ Học Đường (1)

Chương 665: Quân võ học đường (1) Chương 665: Quân võ học đường (1)

“Thái Quý giáo úy Phi Báo doanh bị thương nặng, tuy giữ được mạng nhỏ, nhưng về sau chỉ sợ không thể dẫn quân chinh chiến nữa, có thể sẽ sắp xếp cho hắn một chức quan nhàn tản khác.”

“Ta sau khi thăng nhiệm tham tướng, giáo úy của Trấn Sơn doanh này cũng sẽ khuyết chức.”

“Ta đã hướng Lê đại nhân bên kia đề nghị, từ trong Trấn Sơn doanh, Phi Báo doanh chúng ta đề bạt huynh đệ kế nhiệm hai vị trí này.”

“Lê đại nhân bên kia đã ngầm đồng ý.”

Bọn Đại Hùng, Đổng Lương Thần hít thở đều có chút dồn dập.

Trương Vân Xuyên bây giờ đánh thắng trận, ở Lê Tử Quân bên kia cũng có quyền phát biểu.

Lê Tử Quân tự nhiên không muốn người ngoài nhúng tay Tuần Phòng quân, nhưng hắn lại không có người khác có thể dùng.

Vì thế, khi Trương Vân Xuyên đề nghị nội bộ đề bạt người đi lên đảm nhiệm giáo úy, Lê Tử Quân chưa phản đối, chỉ là bảo Trương Vân Xuyên tự mình xem xét nhân tuyển, sau đó do gã phụ trách khảo sát cuối cùng.

“Công lao của các ngươi đều xấp xỉ, đều dám đánh dám xông pha không sợ chết.”

Trương Vân Xuyên nói với bọn Đại Hùng, Đổng Lương Thần: “Nhưng vị trí giáo úy này chỉ hai cái, ta chọn ai cũng sẽ đắc tội với người ta.”

Lời của Trương Vân Xuyên khiến bọn Đổng Lương Thần mờ mịt chẳng hiểu cái gì cả, không biết tham tướng đại nhân có ý tứ gì.

“Làm đô úy, cái gì cũng không cần phải quản, các ngươi chỉ cần nghe theo hiệu lệnh, dẫn các huynh đệ ở trên chiến trường xung phong liều chết là được.”

“Nhưng làm giáo úy lại là khác, đó là người cần một mình đảm đương một phía.”

“Không chỉ cần không sợ chết, hơn nữa phải hiểu hành quân bày trận, phải biết sưu tập tin tức các phương diện, phải hiểu được cổ động lòng quân.”

“Nếu không hiểu những thứ này, vậy không chỉ hại bản thân các ngươi, cũng sẽ hại huynh đệ đi theo các ngươi, sẽ thua trận.”

Trương Vân Xuyên một hơi nói rất nhiều, bọn Đổng Lương Thần đều ý thức được, bọn họ cách tiêu chuẩn này còn có không ít chênh lệch.

“Hôm nay các ngươi chém giết chiến trận ta là không lo lắng, nhưng các ngươi bây giờ chẳng biết được mấy chữ, về sau ngay cả quân lệnh cũng không xem hiểu là không được.”

“Cho nên ta quyết định, xây dựng một cái quân võ học đường.”

“Đến lúc đó các ngươi đều vào quân võ học đường học tập, ai học tốt, đến lúc đó ta liền tiến cử kẻ đó đảm nhiệm giáo úy Trấn Sơn doanh cùng Phi Báo doanh.”

“Quân võ học đường?”

Bọn đô úy Đổng Lương Thần nhìn nhau một cái, khuôn mặt nhất thời suy sụp.

Trương Vân Xuyên lúc trước không có việc gì, cũng sẽ một mình mở lớp riêng cho bọn họ, dạy bọn họ một ít một ít kinh nghiệm bí quyết lãnh binh đánh trận.

Lúc ấy chưa có điều kiện tốt, đều là khi nào nghĩ tới, Trương Vân Xuyên liền triệu tập bọn họ cùng một chỗ, dạy bọn họ một vài thứ.

Bọn Đổng Lương Thần học được rải rác, nhưng so với đám lính đầu to kia, kiến thức cùng năng lực vẫn tăng lên không ít.

Tuy là ngẫu nhiên học, nhưng đối với bọn Đổng Lương Thần mà nói, quả thực chính là tra tấn.

Bọn họ càng quen trên chiến trường đao đấu đao vật lộn chém giết.

Muốn bọn họ im lặng ngồi ở nơi đó, ngồi một lần tới nửa canh giờ, nghe Trương Vân Xuyên giảng bài, vậy đúng là làm khó bọn họ.

“Tham tướng đại nhân, ta có thể không đi không?”

Đổng Lương Thần nhìn Trương Vân Xuyên, yếu ớt hỏi.

“Ngươi không muốn làm giáo úy, làm tham tướng nữa à?”

Trương Vân Xuyên hỏi ngược lại: “Ngươi nếu cả đời chỉ muốn làm một đô úy, có thể không đi.”

“Dù sao về sau phàm là huynh đệ Trấn Sơn doanh, Phi Hổ Doanh ta, nếu muốn làm quan đô úy trở lên, vậy phải đi quân võ học đường học ít nhất nửa năm.”

“Sau khi thông qua khảo hạch, căn cứ khảo hạch tốt hay xấu, lại một lần nữa bổ nhiệm.”

“Nếu ai không muốn, ta cũng không bắt buộc, vậy thì ở trên vị trí của mình cả đời là được rồi.”

Đổng Lương Thần thấy Trương Vân Xuyên cũng nói như thế, cũng biết bọn họ không đi không được.

“Vậy ta vẫn là đi thôi.” Đổng Lương Thần nói: “Về sau mọi người đều làm giáo úy, tham tướng, ta nếu vẫn là đô úy, mất mặt bao nhiêu chứ.”

Trương Vân Xuyên lườm Đổng Lương Thần một cái, lười quan tâm hắn.

Hắn mặc kệ bọn Đổng Lương Thần có muốn đi hay không.

Bọn họ không đi, Trấn Sơn doanh cùng Phi Báo doanh này cộng lại hơn vạn huynh đệ, những kẻ muốn leo lên trên kia, nói không chừng tranh nhau muốn đi.

Dù sao cơ hội hắn đã cho bọn Đổng Lương Thần, về phần bọn họ có thể nắm chắc được hay không, vậy phải xem chính bọn họ.

“Trấn Sơn doanh, Phi Báo doanh chúng ta toàn bộ tiếu quan, đô úy đều đi quân võ học đường học tập cũng không được, chúng ta còn phải lưu lại một ít người cầm quân.”

“Đợi nhóm đầu tiên học tập trở về binh doanh, nhóm thứ hai lại đi, mỗi một nhóm tạm định thời hạn học tập là nửa năm.”

Trương Vân Xuyên nói với bọn Đại Hùng, Đổng Lương Thần: “Nhóm đầu tiên vào quân võ học đường học tập, trong quân tạm định danh ngạch là năm mươi người.”

“Trừ trong quân, ta sẽ từ trong thanh niên trẻ khỏe của Tứ Thủy huyện lại chiêu mộ năm mươi người.”

Trương Vân Xuyên tuy trên danh nghĩa là từ trong thanh niên trai tráng Tứ Thủy huyện chiêu mộ người, trên thực tế là để lại danh ngạch cho Đông Nam nghĩa quân cùng Hắc Kỳ hội.
Bình Luận (0)
Comment