Chương 741: Chực chờ bùng nổ (2)
Chương 741: Chực chờ bùng nổ (2)
“Nhỡ đâu hắn chấp mê bất ngộ đi theo Cố Nhất Chu phản loạn, một lần này trá hàng, vậy chúng ta lỗ mãng vào thành, có khả năng chịu thiệt.”
Lời của Trương Vân Xuyên tựa như một chậu nước lạnh, nhất thời khiến mọi người tỉnh táo hơn rất nhiều.
“Không có khả năng nhỉ, phu nhân của hắn là ở binh doanh của chúng ta đó.” Đổng Lương Thần cảm thấy tham tướng đại nhân nhà mình có phải quá lo rồi hay không.
“Không có chuyện gì không có khả năng, phu nhân không còn, còn có thể cưới tiếp!”
“Chúng ta không thể mang tính mạng của toàn bộ huynh đệ đặt ở trên thân một nữ nhân!”
“Càng là lúc này, chúng ta càng phải cẩn thận.”
Trương Vân Xuyên nhắc nhở bọn họ: “Cẩn thận sẽ không gặp sai lầm lớn!”
“Rõ!”
Bọn Đổng Lương Thần thu liễm ý nghĩ khinh địch trong lòng, cảm thấy tham tướng đại nhân nhà mình nói vẫn là rất có đạo lý.
Trương Vân Xuyên sau khi gõ mọi người một phen, bắt đầu bố trí nhiệm vụ cụ thể.
“Cho nên chúng ta từ cổng tây vào thành, cần đầu tiên chiếm lĩnh thành lâu cùng tường thành các nơi quan trọng của cổng tây!”
Trương Vân Xuyên phân phó Đổng Lương Thần: “Từ Trấn Sơn doanh điều động bốn ngàn huynh đệ, bọn họ sau khi vào thành, cần nhanh chóng chiếm lĩnh những nơi này.”
“Nếu trong thành xuất hiện biến cố gì, chỉ cần cổng thành ở trong tay chúng ta, vậy chúng ta liền tiến có thể công lui có thể thủ, không đến mức lâm vào bị động.”
“Rõ!”
Đổng Lương Thần lập tức đáp ứng.
“Tiếp theo, chúng ta sau khi đánh vào trong thành, không thể như ong vỡ tổ xông loạn.”
“Dù sao chúng ta không quen thuộc đối với đường phố trong thành, nếu lỗ mãng xông vào bên trong, rất dễ dàng trúng mai phục của phản quân.”
“Cho nên yêu cầu của ta là, đóng vững đánh chắc đẩy về phía tiền, phòng ngừa phản quân vồ ngược.”
Trương Vân Xuyên nói với bọn họ: “Chúng ta nhất định phải cầu ổn, không thể chỉ đầu óc nóng lên một lòng một dạ muốn kiến công lập nghiệp liền đánh loạn một trận.”
“...”
Trương Vân Xuyên tuy kiến thức nhiều hơn bọn Đổng Lương Thần một chút, nhưng hắn trên thực tế cũng chưa từng thật sự công thành.
Hắn cũng là đang không ngừng học tập trong thực tiễn.
Hắn thật không dễ gì tích góp một chút của cải, hắn cũng không muốn bởi vì mình sai lầm mà đặt hết vào, vì thế hắn là lấy cầu ổn làm chủ.
Khi Trương Vân Xuyên ở trong trung quân đại trướng bố trí nhiệm vụ cho mọi người, đột nhiên trong thành Lâm Xuyên bộc phát ra tiếng hô giết rung trời.
Bọn Trương Vân Xuyên cũng nghe được mơ hồ truyền đến tiếng hô giết.
Hắn lập tức dẫn theo mọi người ra khỏi trung quân đại trướng, nhìn ngó về phía thành Lâm Xuyên.
“Tham tướng đại nhân, tựa như trong thành đánh rồi!”
Đổng Lương Thần nhìn chằm chằm trong thành tiếng hô giết rung trời, sắc mặt nghiêm túc.
“Có phải Lưu Vân bên kia để lộ rồi hay không?” Hà Khuê đoán.
Sắc mặt Trương Vân Xuyên thay đổi liên tục, giờ còn chưa tới thời gian ước định với bọn Lưu Vân đâu, trong thành sao đã bắt đầu đánh rồi?
“Truyền lệnh xuống, các bộ binh mã tập kết, chạy đến ngoài cổng tây!”
“Mau!”
Trương Vân Xuyên tuy không biết trong thành đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt hảo.
Trong thành loạn lên, vậy bọn họ liền có cơ hội có thể thừa dịp.
“Từ Kính, ngươi lập tức phái người đi liên lạc Lưu Vân, hỏi một chút trong thành làm sao vậy!”
“Rõ!”
Trương Vân Xuyên ra lệnh một tiếng, toàn bộ Tuần Phòng quân bắt đầu hành động.
Tính cách của Trấn Sơn doanh cùng Phi Báo doanh hai chi quân đội này cũng trở nên giống với Trương Vân Xuyên vị thống soái này, làm việc nhanh gọn như sấm sét, không còn bộ dáng lười nhác lôi thôi ngày xưa.
Chỉ một lát sau, Trấn Sơn doanh và Phi Báo doanh đã tập kết lại.
Bọn họ cầm đuốc, nhanh chóng hướng về cổng tây thành Lâm Xuyên tiến lên, tốc độ rất nhanh.
Trong lúc nhất thời, tiếng người hô ngựa hí của Tuần Phòng quân ngoài thành, tiếng hô giết rung trời trong thành, hô ứng nhau từ xa, tỏ ra vô cùng náo nhiệt.
“Báo!”
Trương Vân Xuyên cũng giục ngựa đi về phía cổng tây thành Lâm Xuyên, còn chưa tới cổng tây, đã có thám báo binh đến trước mặt.
“Tham tướng đại nhân, Lưu tướng quân đưa ra tin tức, Cố Nhất Chu đã phát hiện không thích hợp, đang phái Triệu Khôn dẫn thủ hạ tiến công Phi Hùng doanh bọn họ!”
“Hắn khẩn cầu mời chúng ta mau mau vào thành tiếp viện!”
Trương Vân Xuyên sau khi nghe xong thám báo binh nói, thầm nghĩ quả nhiên như thế.
Khó trách trong thành đột nhiên xảy ra đánh nhau, thì ra đúng là Cố Nhất Chu đã phát hiện không thích hợp, muốn quét sạch Lưu Vân mối họa nội bộ này.
“Truyền lệnh Đổng Lương Thần, tất cả dựa theo kế hoạch làm việc, không thể liều lĩnh!”
Tuy trong thành đã bắt đầu đánh, nhưng Trương Vân Xuyên cũng chưa kích động.
Phi Hùng doanh của Lưu Vân tốt xấu gì cũng có hơn một vạn binh mã, bây giờ cho dù Cố Nhất Chu phái người tiến công, gã cũng có thể chống đỡ một đoạn thời gian.
Nhưng mình nếu lỗ mãng trực tiếp xông vào, một khi Lưu Vân không đáng tin mà nói, vậy mình liền phải chịu thiệt.
Cho nên trong thành tuy đánh náo nhiệt, nhưng Trương Vân Xuyên bên này vẫn dựa theo kế hoạch, vững bước đẩy lên.
Trong đại doanh Tả Kỵ quân, lượng lớn binh mã cũng đang tập kết, cây đuốc chiếu binh doanh sáng ngời một mảng.
Từ sau đêm hôm đó Tuần Phòng quân thiếu chút nữa đánh vào thành Lâm Xuyên, Tả Kỵ quân sau khi cả kinh, liền luôn phái người nhìn chằm chằm động tĩnh của Tuần Phòng quân.