Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 797 - Chương 797: Khổ Chiến (1)

Chương 797: Khổ chiến (1) Chương 797: Khổ chiến (1)

Bọn hắn chạy ném cả binh khí hùng hùng hổ hổ nhặt lên cục đá trên mặt đất, xoay người muốn liều mạng!

“Đến, lão tử không giết chết các ngươi!”

“Con bà ngươi, đừng chạy, lão tử thế nào cũng phải băm các ngươi!”

“Dám đuổi theo chém lão tử, lão tử thế nào cũng phải bóp vỡ trứng bọn ngươi!”

“Đứng lại, đừng chạy!”

“...”

Hai bên ở đồng hoang mương nước mắng chửi, truy đuổi, bắt cặp chém giết hỗn chiến, khung cảnh tỏ ra đặc biệt hỗn loạn.

Đại Hùng dẫn dắt hơn hai ngàn Tuần Phòng quân lặp đi lặp lại dây dưa bộ đội dưới trướng phản quân Viên Bân.

Một khi Viên Bân bộ đội sở thuộc muốn hành quân thời điểm, bọn họ liền xông lên đi tập kích quấy rối, bắn tên trộm, trì trệ Viên Bân bộ đội sở thuộc hành quân tốc độ.

Nếu là bộ đội sở thuộc Viên Bân phái người yểm hộ, binh lực phái ít, bọn Đại Hùng hùng hổ chém giết, đánh đối phương không chịu nổi.

Khi đại bộ đội của Viên Bân xông lên muốn quyết chiến, bọn Đại Hùng lòng bàn chân bôi dầu chạy mất.

Bọn họ chỉ có một nguyên tắc, đó là giống như kẹo da trâu, cuốn lấy đối phương, trì trệ đối phương, tranh thủ thời gian.

“Phó tướng đại nhân, đám khốn kiếp này quá ghê tởm người ta rồi!”

Đấu pháp tập kích quấy rối này của bọn Đại Hùng, khiến cho binh mã dưới trướng Viên Bân vừa giận vừa gấp, nhưng lại bó tay không có cách nào, bọn hắn tương đối bị động.

“Chúng ta bây giờ bị bọn hắn cuốn lấy rồi!”

“Chúng ta đi không nhanh, tin tức đã truyền ra, chúng ta nếu không nhanh chóng nghĩ cách, cho dù là chúng ta đến dưới Tứ Thủy huyện thành, bọn hắn cũng đã có phòng bị, vậy sẽ mất đi chiến cơ đánh bất ngờ!”

Đối mặt tướng lĩnh dưới trướng oán giận, trong lòng phó tướng Viên Bân tự nhiên là rõ.

Hắn nhìn chằm chằm bộ đội Tuần Phòng quân lượn lờ ở cách đó không xa, sắc mặt âm trầm như nước.

“Các ngươi như vậy...”

Phó tướng Viên Bân gọi mấy tướng lĩnh đến trước mặt mình, dặn dò bọn họ một phen.

Mấy tướng lĩnh này sau khi gật gật đầu, đi xuống bố trí.

Một lát sau, phản quân không để ý tới bọn Đại Hùng lượn lờ ở cách đó không xa nữa, trực tiếp lấy tốc độ hành quân gấp, hướng về phía Tứ Thủy huyện nhanh chóng thẳng tiến.

Bọn Đại Hùng vẫn luôn chú ý tình huống của phản quân.

Thấy phản quân tăng tốc hành quân, bọn họ tự nhiên không ngồi yên được nữa.

“Mau, cắn lên, cuốn lấy bọn hắn!”

Trấn Thủ sứ Đại Hùng ra lệnh một tiếng, huynh đệ Tuần Phòng quân vừa nghỉ ngơi hồi phục ngắn ngủi sau đó cầm binh khí đứng dậy, lao thẳng về phía phản quân.

Một lần này khi bọn họ lao tới trước mặt phản quân, phản quân lại căn bản không để ý tới bọn họ.

Mũi tên vù vù không ngừng rơi vào trong đội ngũ phản quân, phản quân không ngừng có người ngã lăn xuống mương nước, vũng bùn không biết sâu cạn bên đường.

Phản quân trừ cung thủ lác đác đang phản kích, đại bộ đội vẫn nhanh chóng thẳng tiến.

Bọn chúng không bận tâm đối với bọn Đại Hùng tập kích quấy rối tạo thành thương vong.

“Mẹ nó, xem ra bọn chúng là bất chấp mọi giá rồi!”

Đại Hùng đứng trên dốc, cầm trường đao quát to: “Xông lên cho lão tử, cắt đứt đuôi bọn chúng, ăn luôn cái đuôi, lão tử xem bọn chúng có cuống lên hay không!”

“Rống!”

“Rống!”

“Giết!”

Huynh đệ Tuần Phòng quân giơ binh khí hô to gọi nhỏ lao lên, muốn cắt đứt đội ngũ hành quân của phản quân, ăn luôn cái đuôi của bọn chúng.

Đối mặt Tuần Phòng quân bổ nhào tới trước mặt, phản quân trừ cung thủ đang bắn tên, đại đa số phản quân vẫn chạy bộ tiến lên.

“Giết đi!”

Đại Hùng dẫn đội ngũ giết vào trong đội ngũ tiến lên của phản quân, bắt đầu chém giết với phản quân.

“Ô ô ~~”

Lúc này, phản quân đột nhiên thổi lên tiếng kèn.

Phản quân vừa rồi không quan tâm hành quân về phía trước đột nhiên hậu đội biến thành tiền đội, hướng về bọn Đại Hùng càn quét đến.

“Giết!”

Phản quân dọc đường bị tập kích quấy nhiễu, bị bắn tên trộm, trong lòng đã sớm nghẹn đầy cục tức.

Bọn hắn vẻ mặt dữ tợn, ở trong tiếng quát của quan quân, hướng về đội ngũ bọn Đại Hùng xung phong.

“Rút, rút!”

Đại Hùng thấy đại bộ đội phản quân vồ ngược, vươn cổ rống to.

Tiếng còi thê lương vang lên ở các nơi, huynh đệ Tuần Phòng quân chém giết muốn thoát ly chiến trường rút lui về phía sau.

Nhưng một lần này phản quân sớm có dự mưu, căn bản sẽ không cho bọn Đại Hùng cơ hội rút lui.

Một mũi bộ đội phản quân từ chéo một bên trực tiếp chen ngang đến trên đường bọn Đại Hùng rút lui phải qua, khiến bọn Đại Hùng không thể không lâm thời hướng về một phương hướng khác mà chạy.

Nhưng một phương hướng khác đều là từng mảng lớn ruộng nước lầy lội, huynh đệ Tuần Phòng quân trực tiếp bị lùa chạy tới trong ruộng nước.

Giẫm một chân xuống ruộng nước, bùn lầy dinh dính kéo tốc độ rút lui của huynh đệ Tuần Phòng quân trở nên chậm chạp.

“Phốc phốc phốc!”

Các cung binh phản quân giơ cung cài tên, từng mũi tên rít gào hướng về huynh đệ Tuần Phòng quân bắn kiểu bao trùm.

Ở trong tiếng ‘phốc phốc’ nặng nề mũi tên nhọn cắm vào thịt, không ngừng có huynh đệ Tuần Phòng quân bị thương ngã xuống trong bùn.

Bọn họ ở trong bùn giãy dụa run rẩy, phía sau phản quân cầm đao đã xông lên.

Phản quân lao tới trước mặt các huynh đệ Tuần Phòng quân bị thương ngã xuống, vung đao chém bừa một trận xuống, chém máu thịt bay tứ tung.
Bình Luận (0)
Comment