Chương 861: Đêm tối bắt người (2)
Chương 861: Đêm tối bắt người (2)
“Lô Nhất Phàm, ngươi cũng đừng giảo biện nữa!”
Lý Đình lạnh lùng nói: “Ta ở Đông Sơn phủ điều tra cẩn thận nhiều ngày qua, những tội trạng đó của ngươi cũng cao ba thước rồi!”
“Nếu muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm!”
Lý Đình quay đầu hạ lệnh: “Bắt giữ Lô Nhất Phàm, mang về Giang Châu!”
Lý Đình dứt lời, mấy binh sĩ như sói như hổ liền cất bước tiến lên, bắt giữ Lô Nhất Phàm.
“Làm càn!”
“Ta là tri phủ Đông Sơn phủ, ngươi có quyền lực gì bắt bản quan!”
Lô Nhất Phàm giãy dụa, các bộ đầu nha dịch thủ vệ ở cửa trang viên đều trào lên.
“Thả tri phủ đại nhân!”
“Thả người!”
“Bằng không chúng ta không khách khí!”
“...”
Đám bộ đầu nha dịch rút trường đao, muốn ngăn trở.
“Ai dám vọng động, luận xử ngang tội!”
Lý Đình trừng mắt nhìn đám bộ đầu nha dịch một cái, lớn tiếng quát.
Tiếng ồn ào khắc khẩu bên ngoài cũng kinh động đám người giám sát ngự sử Ngô Xương Mẫn, Đông Sơn phủ đồng tri Tô Ngang ở trong trang viên Lô gia.
Bọn họ vội vã chạy ra.
“Đây là có chuyện gì?”
Nhìn thấy cục diện giương cung bạt kiếm của hai đám người, giám sát ngự sử Ngô Xương Mẫn cùng Tô Ngang cũng vẻ mặt ngây dại, tiến lên dò hỏi tình huống.
“Ngô đại nhân, Tô đại nhân, không ngờ các ngươi cũng ở nơi này.”
“Vậy ta ngược lại đỡ phải lại đi Đông Sơn thành.”
“Ta là Đông Nam Tuần Sát sứ Lý Đình được Tiết Độ sứ đại nhân ủy nhiệm.”
Đông Nam Tuần Sát sứ Lý Đình nhìn Ngô Xương Mẫn cùng Tô Ngang một cái, nói: “Lô Nhất Phàm lừa trên gạt dưới, đầu cơ trục lợi lương thực tiền bạc của Tiết Độ phủ, Tiết Độ sứ đại nhân ra lệnh ta truy bắt hắn về Giang Châu hỏi tội!”
“Đông Sơn phủ không thể một ngày không có chủ.” Lý Đình nói với Tô Ngang: “Tiết Độ sứ đại nhân bảo Tô đại nhân tạm thay chức tri phủ Đông Sơn phủ.”
Lý Đình nói xong, mở miệng nói với một gã quan quân phía sau: “Trần đô úy, mời ngươi chuyển giao thư của Tiết Độ sứ đại nhân cho Tô đại nhân.”
Tô Ngang lúc này mới phát hiện, quan quân này đứng ở phía sau Lý Đình có chút quen mắt.
Hắn suy nghĩ vài giây, nhận ra người này là đô úy thân vệ đội Tiết Độ phủ, tựa như tên Trần Trường Hà, từng tới Đông Sơn phủ vài lần.
“Tô đại nhân, đây là thư của Tiết Độ sứ đại nhân cho ngươi.”
Trần đô úy từ trong lòng lấy ra một phong thư tự tay viết có đóng dấu đại ấn của Đông Nam Tiết Độ sứ Giang Vạn Thành, đưa nó cho Tô Ngang.
Tô Ngang hai tay tiếp nhận bức thư, mở ra đọc một lần.
Sau khi xem xong, trái tim hắn nhảy lên mãnh liệt, trên mặt là nét hưng phấn không ức chế được.
Hắn thân là đồng tri Đông Sơn phủ, tự nhiên là nhận ra đại ấn của Tiết Độ sứ Giang Vạn Thành, huống hồ lại có Trần đô úy vệ đội Tiết Độ phủ tự mình chuyển giao, trong lòng hắn tan hết nghi ngờ.
Hắn không ngờ Tiết Độ sứ đại nhân thế mà để hắn tạm thay chức tri phủ Đông Sơn phủ.
Đây chính là vị trí hắn tha thiết ước mơ.
Chỉ là trước kia Lô Nhất Phàm nắm giữ quyền lớn Đông Sơn phủ, hắn đồng tri này trên danh nghĩa là nhân vật số hai, trên thực tế lại chẳng là cái quái gì cả.
Công việc lớn nhỏ Đông Sơn phủ đều cần Lô Nhất Phàm vị tri phủ này gật đầu mới được, hắn chỉ là một kẻ chân chạy việc.
Nhưng bây giờ đã khác, Tiết Độ phủ muốn bắt Lô Nhất Phàm, để hắn tạm thay chức tri phủ, hắn chỉ cần nắm bắt cơ hội, thăng chức rất nhanh có thể chờ mong!
“Lý đại nhân, không biết Tiết Độ sứ đại nhân còn có gì dặn dò?”
Tô Ngang lập tức chuyển biến thái độ, đối với Lý Đình vị Tuần Sát sứ này cũng trở nên cung kính hơn rất nhiều.
“Tiết Độ sứ đại nhân nói, muốn Tô đại nhân ngươi toàn lực phối hợp ta xử lý vụ án Lô Nhất Phàm.” Lý Đình nói với Tô Ngang: “Ngươi cũng không nên cô phụ Tiết Độ sứ đại nhân tín nhiệm.”
“Lý đại nhân yên tâm, ta nhất định phối hợp, nhất định phối hợp!”
“Ta biết không ít tội trạng của hắn, ta nhất định bẩm báo đúng sự thật.”
Tô Ngang nói xong, quay đầu hướng về các bộ đầu bộ khoái muốn ngăn trở bắt Lô Nhất Phàm quát lớn: “Lý đại nhân phá án, các ngươi đều mau mau lui ra!”
Bộ đầu bộ khoái nhìn một lần tri phủ Lô Nhất Phàm bị bắt, lại nhìn một lần tri phủ Tô Ngang tạm quyền đã chuyển đổi lập trường.
Bọn họ sau khi do dự vài giây, đồng loạt thu hồi đao trong tay, không dám ngăn trở.
“Tô Ngang, ngươi đồ chó ăn cây táo, rào cây sung này!”
“Lão phu nhìn lầm ngươi rồi!”
Lô Nhất Phàm nhìn thấy Tô Ngang vừa rồi lúc dùng bữa còn đang nịnh bợ mình, bây giờ đột nhiên thay đổi lập trường, hắn tức giận tới mức chửi ầm lên.
Hắn đối với Tô Ngang luôn luôn tương đối nghe lời vẫn là khá tín nhiệm, cũng cố ý nâng đỡ gã làm người đại diện cho mình.
Mình cho dù về sau không thể làm tri phủ Đông Sơn phủ, có Tô Ngang người này vẫn luôn nghe lời mình tọa trấn Đông Sơn phủ, vậy mình vẫn như cũ có thể điều khiển Đông Sơn phủ.
Nhưng hắn vạn lần không ngờ, Tô Ngang lại là người như vậy, quay đầu bán luôn cả mình!
“Lô đại nhân, ta khuyên ngươi vẫn là thành thành thật thật, khai ra rõ ràng tội lỗi của mình, nói không chừng Tiết Độ sứ đại nhân niệm ở trên phần ngươi không có công lao cũng có khổ lao, có thể mở một mặt lưới, tha cho ngươi một mạng đó.”