Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 862 - Chương 862: Vớt Người Ra (1)

Chương 862: Vớt người ra (1) Chương 862: Vớt người ra (1)

Đối mặt Lô Nhất Phàm chửi ầm lên, Tô Ngang thẳng sống lưng của mình lên, trên mặt tràn đầy nét đắc ý.

“Lý Tuần Sát sứ, trong đó có phải có cái gì hiểu lầm hay không?”

Giám sát ngự sử Ngô Xương Mẫn cất bước tiến lên, mở miệng hỏi.

“Ngô đại nhân, tội của Lô Nhất Phàm là nhân chứng vật chứng đều có, ta đã đưa đi Tiết Độ phủ.”

Lý Đình nói với Ngô Xương Mẫn: “Bằng không ngươi cho rằng ta một Tuần Sát sứ nho nhỏ, không có Tiết Độ sứ đại nhân cho phép, dám tự tiện bắt người sao?”

“Ngô đại nhân, ngươi một lần này ra ngoài làm việc cũng nhiều ngày rồi, ta khuyên ngươi vẫn là sớm một chút trở về phục mệnh đi.”

Lý Đình ngoài cười nhưng trong không cười nhắc nhở đối với Ngô Xương Mẫn: “Ngươi cẩn thận một chút đi, nói không chừng ta người tiếp theo liền điều tra ngươi đó.”

“Ặc.”



Trấn Nam quân, trung quân đại trướng.

Đô úy Lô Đông vội vàng đi tới cửa đại trướng.

Đô úy Lô Đông là con trai tri phủ Đông Sơn phủ Lô Nhất Phàm, hôm nay ở trong Trấn Nam quân treo một cái thân phận đô úy.

Hắn ở sau khi biết được lão cha mình Lô Nhất Phàm bị Tuần Sát sứ Lý Đình bắt, lập tức chạy tới khẩn cầu đại đô đốc Giang Vĩnh Dương ra tay giúp đỡ.

Lô Đông biết, bây giờ người duy nhất có thể cứu lão cha mình, chỉ có đại đô đốc Giang Vĩnh Dương, thân phận của hắn bày ở chỗ này.

“Huynh đệ, làm phiền ngươi thông bẩm một tiếng, ta có chuyện quan trọng cầu kiến đô đốc đại nhân.”

Lô Đông vẻ mặt sốt ruột mở miệng nói với thân vệ thủ vệ ở cửa trung quân đại trướng.

“Lô đô úy chờ chút.”

Thân vệ nhận ra Lô Đông, biết cha hắn là tri phủ Đông Sơn phủ, vì thế không làm khó hắn, lập tức xoay người vào quân trướng.

“Lô đô úy, đô đốc đại nhân cho mời.”

Một lát sau, binh sĩ xốc lên vải mành đi ra, làm một cái động tác mời đối với Lô Đông.

Lô Đông bước nhanh tiến vào quân trướng, liếc một cái liền thấy được đại đô đốc Giang Vĩnh Dương đang đứng ở trước bản đồ.

“Ai u, Tiểu Đông đến rồi.”

Giang Vĩnh Dương sau khi nhìn thấy Lô Đông tiến vào quân trướng, nhiệt tình hô: “Ngồi.”

Lô Đông chưa ngồi, trực tiếp ‘Bịch’ quỳ trước mặt Giang Vĩnh Dương.

“Đô đốc đại nhân, cha ta bị Tuần Sát sứ Lý Đình bắt đi rồi, khẩn cầu ngài ra tay cứu cha ta đi!” Lô Đông vẻ mặt nôn nóng mở miệng.

“Hả?”

Giang Vĩnh Dương nghe vậy ngẩn ra.

“Tiểu Đông, ngươi không nên gấp gáp.” Giang Vĩnh Dương đỡ Lô Đông dậy, nói: “Ngươi đứng dậy trước, có lời gì chậm rãi nói.”

“Ngươi vừa mới nói Lô lão đại nhân bị ai bắt đi?”

Đợi sau khi Lô Đông ngồi xuống, Giang Vĩnh Dương lúc này mới tò mò mở miệng hỏi.

“Đông Nam Tuần Sát sứ Lý Đình, nghe nói hắn trước kia chính là một huyện lệnh nhỏ của Tứ Thủy huyện.”

Lô Đông nói với Giang Vĩnh Dương: “Hắn bây giờ bôi nhọ cha ta lừa trên gạt dưới, ngầm chiếm lương thực tiền bạc Tiết Độ phủ, cho nên muốn bắt cha ta về Giang Châu xử lý!”

“Đô đốc đại nhân, cha ta vẫn luôn trong sạch, khẳng định là Lý Đình kia vu oan hãm hại, xin đô đốc đại nhân ra tay cứu cha ta nha!”

“Cha ta lớn tuổi, ta lo ông ấy bị người ta vu hãm, trong lúc nhất thời trong lòng nghĩ quẩn...”

Giang Vĩnh Dương sau khi làm rõ tiền căn hậu quả, chậm rãi đi thong thả về tới chỗ ngồi của mình ngồi xuống, đầu óc đang nhanh chóng chuyển động.

Hắn trầm ngâm, sau đó nói: “Tiểu Đông, ngươi trước không nên vội, chuyện này ta quản, ta tin tưởng Lô lão đại nhân là trong sạch.”

“Như vậy, ngươi đi về trước, ta bây giờ phái người đi tìm Lý Đình kia đòi người.”

Giang Vĩnh Dương lựa lời trấn an Lô Đông một phen, lúc này mới đuổi gã đi.

Đãi đô úy Lô Đông đi rồi, Giang Vĩnh Dương liền gọi một quan quân thân tín tới.

“Chuẩn bị ngựa!”

“Ta đi gặp Lý Đình kia một chút!”

Lô Nhất Phàm là tri phủ Đông Sơn phủ, gã xem như người phe cánh của mình.

Bây giờ Lý Đình công khai bắt Lô Nhất Phàm, hắn tự nhiên không thể không quản. Mình nếu là khoanh tay đứng nhìn, vậy về sau ai còn theo mình?

Cho nên hắn phải bảo vệ tri phủ Lô Nhất Phàm một chút.

Giang Vĩnh Dương sau khi dặn dò việc trong quân doanh một phen, ở dưới một đội kỵ binh vây quanh, vội vã rời khỏi binh doanh.

Sáng sớm hôm sau, đám người Giang Vĩnh Dương đường xá mệt mỏi ở một chỗ nhà xe đuổi kịp đám người Lý Đình áp giải bọn Lô Nhất Phàm quay về Giang Châu.

Đối mặt đại đô đốc Trấn Nam quân Giang Vĩnh Dương đột nhiên đến thăm, Tuần Sát sứ Lý Đình đang ở trong xe ngựa ăn sáng có chút bất ngờ.

Giang Vĩnh Dương tốt xấu gì cũng là đại công tử của Tiết Độ sứ, đại đô đốc Trấn Nam quân hôm nay, Lý Đình tự nhiên là không dám chậm trễ.

“Lý Đình bái kiến đại công tử.”

Lý Đình chủ động đứng dậy đón chào.

Giang Vĩnh Dương nhìn một lượt đại sảnh nhà xe đứng không ít binh sĩ, chưa nhìn thấy đám người Lô Nhất Phàm.

“Ngươi chính là Tuần Sát sứ Lý Đình?”

Giang Vĩnh Dương liếc Lý Đình một cái, tự mình kéo một cái băng ghế ngồi xuống.

Một đường vội vã chạy tới, hắn chịu mệt nhọc không nhẹ.

“Hạ quan chính là Tuần Sát sứ Lý Đình, không biết đại công tử đột nhiên đến thăm, chưa tiếp đón từ xa, còn xin đại công tử thứ tội.”

“Ừm.”

“Lô lão đại nhân đâu?”

Giang Vĩnh Dương cùng Lý Đình sau khi hàn huyên hai câu, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Bình Luận (0)
Comment