Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 415

Người cá sấu hươ tấm thẻ màu vàng trong tay, nói:

- Là cái này sao?

- Đúng vậy, đây là thư mời do chính Dajialema chủ thần bệ hạ tự mình đưa ra, chứng tỏ ngài là do một vị chủ thần bệ hạ mời đến, đảm bảo không ai dám có điểm bất kính với ngài trong giao dịch đại hội!

Vẻ mặt người cá sấu lúc này mới hơi có chút tốt hơn, nhìn chăm chú tấm thẻ màu vàng trong tay, hắn dò hỏi:

- Ở giao dịch đại hội sẽ có cái gì tốt?

- Rất nhiều thứ. Mỗi lần giao dịch đại hội đều xuất hiện không ít vật phẩm cực phẩm, thậm chí còn có...

Raphael dừng một chút, tạo điểm nhấn rồi nói:

- Thậm chí ngay cả thần cách kém chất lượng cũng từng xuất hiện qua, và trở thành đề tài nóng hổi nhất lần giao dịch đó.

Người cá sấu hơi động tâm, thuận miệng hỏi:

- Thần cách kém chất lượng nọ cuối cùng đổi được cái gì vậy?

Raphael cười khổ một tiếng, nói:

- Không biết.

- Tại sao ngươi lại không biết?

- Trong đại hội giao dịch sẽ phát sinh hai loại giao dịch. Một loại là giao dịch do chúng ta cung cấp sự đảm bảo, kiểm tra tính thật giả của hàng hóa hai bên. Phàm là giao dịch theo phương thức này, bộ tộc chúng ta tuy rằng không thể nhúng tay, nhưng có thể biết hàng hóa hai bên giao dịch là cái gì. Nhưng một loại giao dịch khác dùng phương thức tự do giao dịch, như vậy hai bên tự giao dịch với nhau, vậy chúng ta căn bản không biết rõ hàng hóa giao dịch là gì.

Hai tròng mắt người cá sấu đảo qua đảo lại thật nhanh. Không ngờ ở thần giới ngay cả phương thức giao dịch như vậy cũng có. Bất quá phương thức giao dịch này rất hợp ý hắn.

Hắn tin rằng chỉ cần hắn chuẩn bị số lượng thần cách đủ lớn, như vậy bất kể trong tay đối phương có kỳ trân dị bảo ra sao, hắn chắc chắn có thể thuận lợi trao đổi. Hơn nữa hắn tin rằng, sau khi lấy được thần cách quý báu như thế, chỉ cần không phải là ngu ngốc, vậy tuyệt đối không có khả năng khoe khoang khắp nơi.

Nghĩ thế, trên mặt người cá sấu lập tức lộ ra vẻ vui mừng không chút che dấu, nói:

- Nếu Dajialema chủ thần bệ hạ đã nhiệt tình mời, ta đương nhiên không thể chối từ, đến lúc đó nhất định có mặt.

Raphael thu vẻ mặt của hắn vào trong mắt, nói:

- Được, một năm sau, Raphael mong được gặp lại ngài một lần nữa. Dứt lời, nàng thoáng gật đầu làm lễ rồi xoay người nhanh chóng rời đi.

Về tới gia tộc Phong Linh, nàng lần lượt kể lại vẻ mặt và sự biến hóa năng lượng khí tràng của người cá sấu mà lúc nãy mình cảm ứng được, ngay cả Dajialema cũng khẳng định, ở trong tay hắn chắc chắn còn có rất nhiều thần cách như vậy.

Một khi đã như vậy, lai lịch người này cũng đã hoàn toàn rõ ràng.

Hai nàng nhìn nhau, thầm cảm thấy vạn phần may mắn, may mà không xuống tay với hắn. Nếu không lỡ khiến cho bất cứ vị nào trong ba cái tồn tại tối cao kia bất mãn, hai nàng cũng sẽ chịu không nổi.

Người cá sấu tự nhiên không biết biểu hiện của hắn vô tình cứu hắn thoát khỏi một lần nguy hiểm.

Dạo một vòng quanh chợ đen, hắn bắt đầu biết một chút thông tin về hoàn cảnh, phân bố cửa hàng của nơi này...

Tuy rằng những thông tin này hắn đã từng nghe Hắc Long Vương mô tả tỉ mỉ. Nhưng lão long kia cũng phải cả vạn năm rồi chưa quay lại thần giới, cho nên hắn đương nhiên muốn khảo sát thực tế cẩn thận một chút.

Nhưng mà, kết quả khảo sát khiến hắn rất kinh ngạc. Chẳng những mười cửa hàng lớn nhất ở trung tâm thành thị không có gì thay đổi thậm chí ký hiệu bên ngoài cũng không thay đổi, những chỗ còn lại cũng không thay đổi quá lớn.

Nếu ở hạ giới, thời gian mấy vạn năm đủ để cho bất cứ kẻ nào sinh ra cảm giác mọi thứ vật đổi sao dời, biển cả hóa nương dâu. Nhưng ở đây, thời gian dường như là dừng lại mấy vạn năm, chẳng có mấy đổi thay.

Thời gian, hai chữ này ở thần giới và nhân giới không ngờ khác nhau xa như thế.

Thâm thúy nhìn thành thị khổng lồ trước mắt, người cá sấu rốt cục xoay người bỏ đi.

Động tác của hắn cực kỳ mau lẹ, sau khi rời khỏi thành thị lập tức hóa thành một đạo hào quang, bay về phương xa.

Tuy nhiên lúc này hắn lập tức phát hiện có điều khác thường. Phi hành không có bao lâu, ở phía sau hắn liền có thêm ba cỗ khí tức bất đồng bám theo từ xa.

Trong đó có hai cỗ cũng không làm người ta lo lắng, nhưng cỗ khí tức thứ ba có chút không đơn giản. Nếu cảm ứng không sai, chủ nhân cỗ khí tức là một vị thần linh.

Bản thể của thần linh không bao giờ rời khỏi Thiên Không thần điện trong thần quốc của mình. Vậy không biết kẻ này là phân thân hay hình chỉếu của thần linh.

Khi tới không ai chú ý, khi đi lại có ba cái đuôi phía sau, người cá sấu mơ hồ hiểu được, có lẽ chuyện hắn đi vào cửa hàng đã bị người ta phát hiện.

Đã phát hiện chúng, người cá sấu lập tức gia tăng tốc độ. Thân thể hắn giống như đột nhiên lắp thêm động cơ, bay tới với tốc độ nhanh hơn mấy lần so với lúc nãy.

Hành động này của hắn lập tức khiến ba nhóm nhân mã phía sau sợ hãi. Bọn họ rốt cuộc bỏ qua chuyện ẩn núp, đồng thời dốc hết tốc độ bay theo hắn.

Nửa ngày sau, khoảng cách giữa bọn họ và người cá sấu đã kéo gần lại không ít.

Người cá sấu kinh ngạc dùng tinh thần ý niệm quét qua, mới hiểu được bọn người kia vì sao có tốc độ còn nhanh hơn cả mình.

Hóa ra trên người bọn họ, lấp lánh ánh hào quang của các món đồ phụ trợ khác nhau. Nếu hắn đoán không sai hào quang này hẳn phát ra từ những đạo cụ ma pháp của thần giới. Chỉ có dùng khả năng bổ trợ của mấy thứ đạo cụ này, tốc độ bọn họ mới có thể nhanh hơn một phân thân của thần linh.

Trong lòng người cá sấu thoáng hối hận. Hắn không ngờ trong thần giới còn có đạo cụ ma pháp thần kỳ như thế, hơn nữa nhìn đám truy binh phía sau gần như ai cũng có một cái, chứng tỏ thứ này ở thần giới cũng không phải vô cùng quý báu. Bởi vậy có thể thấy được, hiểu biết của hắn đối với thần giới thật sự rất thiếu sót. Tuy rằng đến đây vài năm, nhưng bởi vì số người tiếp xúc qua cực kỳ hữu hạn, cho nên ngay một chút chuyện nhỏ nhặt cũng không biết.

Nhẹ nhàng hít một hơi, trong tay người cá sấu xuất hiện một ánh hào quang màu tím cực kỳ mỏng manh.

Hào quang này dưới sự khống chế của hắn, gần như căn bản là không có biểu hiện ra ngoài. Nhưng chính chút năng lượng đặc biệt này lại khiến cho tốc độ của hắn nhanh thêm mấy lần, trong nháy mắt đã kéo dài khoảng cách với truy binh phía sau.

Chuyện đuổi bắt này trong thần giới cực kỳ bình thường. Dọc đường những kẻ không liên can nhìn thấy đều tự mình tránh ra xa xa. Ai cũng không muốn tự mình tìm phiền toái.

Lúc người cá sấu bỏ chạy, cũng không phải chỉ cắm đầu mà chạy. Phương pháp bỏ chạy của hắn cực kì độc đáo.

Dọc đường gặp một thần quốc hoang phế diện tích khổng lồ thường thấy khắp nơi trong thần giới hắn liền bịch một cái, trốn vào trong đó, đợi ba cỗ thế lực phía sau sau muôn vàn cực khổ rượt đến nơi, vừa mới tìm tòi một lát, hắn liền thừa lúc sơ hở, lại một lần bay đi.

Còn những kẻ kia đương nhiên là hô hoán ầm ĩ, rồi lại sợ hắn giấu bảo bối gì đó trong cái thần quốc hoang phế này, bất đắc dĩ đành phải phân ra vài người ở lại từ từ tìm kiếm, còn những người còn lại tiếp tục truy kích.

Ba thế lực truy kích đến từ ba tiểu đội săn bắn khác nhau. Bọn họ tuy rằng cũng không phải cùng một phe, nhưng nếu đã làm nghề này, nhiều ít cũng có chút quen thuộc, các bên đều ngầm hiểu nhau rồi tự để lại hai người, sau đó chia ra tìm kiếm.

Một tiểu đội nhiều thì hơn hai mươi người, ít thì hơn mười người. Mỗi người đều là cao thủ cấp ngụy thần một mình hùng cứ một phương.

Những ngụy thần này là những ngụy thần trong số những người tự do. Thực lực của bọn họ đều là do mình từng bước tu luyện mà nên, năng lực bản thân cũng không giống như đám ngụy thần tín đồ phải dựa vào thần ân trong thần quốc tích lũy năng lượng, trải qua mấy vạn năm mới thành tựu ngụy thần.

Có lẽ về cường độ năng lượng hai bên có được cũng không có gì khác nhau, nhưng về năng lực thực chiến thì khác nhau như trời với đất.

Giống như là cùng có hỏa dược, nhưng một kẻ chế tạo thành đạn pháo, kẻ kia chế tạo thành pháo hoa rực rỡ. Nếu tổng số lượng bằng nhau thì sức chiến đấu khác nhau như thế nào nhìn là biết ngay.

Cũng chính bởi vì đám ngụy thần này có năng lực thực chiến hùng mạnh, cho nên khi bọn họ tập hợp được một số người nhất định, ngay cả phân thân và hình chiếu của thần linh cũng dám giết.

Trong thần quốc hoang phế khổng lồ, sáu ngụy thần cẩn thận tìm kiếm, đặc biệt những nơi người cá sấu đi qua càng là trọng điểm chú ý của bọn họ.

Đương nhiên, sáu người này không phải đi cùng nhau, mà chia ra tìm kiếm, về phần có thể tìm được thứ tốt hay không, vậy phải xem vận khí mỗi người thế nào.

Bởi vì quan hệ cạnh tranh lẫn nhau, cho nên sáu người càng đi càng xa.

Đột nhiên, một bóng người xuất hiện phía sau hai người trong số chúng. Động tác của hắn nhẹ nhàng mau lẹ, nhưng cũng lặng lẽ không tiếng động. Ngay cả ở trước mặt hắn là hai tên ngụy thần đỉnh phong cũng không phát hiện sự tồn tại của bóng người này. Dường như người này là một người vô hình, ngay cả tinh thần cảm ứng của bọn họ cũng không có phát hiện sự xuất hiện đột ngột của bóng người này.

Giơ tay ra một chiêu, hai ngụy thần thấy hoa mắt. Trong ánh mắt bọn họ đột nhiên xuất hiện một chút hào quang màu vàng thật nhỏ.

Lúc này chỗ hai người bọn họ đi tới chính là một trong những chỗ vừa rồi người cá sấu đã đi qua. Vừa thấy ánh hào quang màu vàng trước mắt, hai người bọn họ lập tức động tâm, không cần nghĩ ngợi gì tiến lên, đi tới phía trước hào quang màu vàng.

Nhưng mà, ngay khi bọn họ đi tới nơi này, bất chợt phát hiện, ánh sáng vàng trước mắt đã biến mất, thay vào đó không ngờ là một đạo hào quang màu tím.

Đạo hào quang màu tím này vừa mới xuất hiện, lập tức mang đến cảm giác vô cùng nguy hiểm cho bọn hắn.

Giống như đối mặt với cái chết, có một sự ớn lạnh từ sâu trong nội tâm.

Hai người kia cũng là hạng người đã trải qua vô số trận chỉến, lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Bọn họ không ngờ bất tri bất giác trúng phải ma thuật.

Từ trên người bọn họ chợt bạo phát ra khí thế khổng lồ, nhưng cỗ khí thế này vừa mới phát ra thì trong nháy mắt đã biến mất, như là bị đao cắt đứt.

Một thanh tiểu mộc kiếm lấp lánh lướt qua người hai người bọn họ. Trên người hai người bọn họ liền bị một tia chớp màu tím không chói mắt bao phủ.

Dưới sự bao vây của hào quang màu tím, bất kể bọn họ phóng xuất ra khí tức và pháp thuật hùng mạnh cỡ nào đều bị hào quang màu tím thần kỳ kia triệt tiêu toàn bộ.

Là ngụy thần, hơn nữa ở tại thần giới, bắt đầu từ người tự do, từng bước một từ trong thực chiến vươn lên, đương nhiên có cách bảo mệnh. Nhưng trước mặt tia chớp màu tím, bất kể bọn họ sử dụng thủ đoạn nào cũng đều không có tác dụng gì cả.

Năng lượng hùng mạnh đại biểu cho hủy diệt lúc này tràn ngập trong không gian bị tia chớp màu tím vây quanh.

Tuy rằng tia chớp màu tím bao phủ phạm vi cũng không lớn, nhưng hai ngụy thần cảm giác tia chớp màu tím đã lan rộng ra khắp thần quốc hoang phế, còn bản thân bọn họ cũng chịu sức ép khổng lồ, cho dù là hơi chút nhúc nhích một chút cũng không thể được.

Hai ngụy thần lên tiếng kêu to, lập tức bị tia chớp màu tím hoàn toàn bao phủ.

Chỉ ngắn ngủi vài giây, hai ngụy thần cứ như vậy biến mất trong phế tích, không bao giờ còn tồn tại.

Bóng người đi theo phía sau hai người này hiện ra. Chính là bản thể Tiếu Ân.

Nếu là thần linh khác, một khi có được thần quốc của mình, trừ khi gặp phải thần linh cấp bậc cao hơn mình nhiều quá áp chế, như là thần vương Odin Lage muốn giết chết một thần linh bậc trung vậy, còn thì bình thường sẽ làm con rùa có đánh chết cũng không ra khỏi vỏ.

Nhưng Tiếu Ân thì khác, ở trên người hắn có nhiều siêu cấp thần khí, bất kể là thần thánh quyền trượng của Odin Lage hay là tiểu mộc kiếm có thể phóng ra tia chớp màu tím đều là siêu cấp thần khí chân chính.

Đặc biệt khi Tiếu Ân sử dụng tia chớp màu tím để bỏ chạy thì cho dù là thần linh nào cũng khó có thể đuổi kịp.

Chỉ cần cho hắn một chút thời gian, tiến vào trong UFO, tốc độ cực nhanh, không ngờ còn có thể nâng cao mấy lần, trong thần giới, cũng không có mấy người có thể đuổi kịp hắn.

Ngoài ra, Tiếu Ân còn có một đòn sát thủ có thể nói là thực sự lưỡng bại câu thương, hai bên cùng chết. Đó chính là Quang Minh Thủy Mẫu và cái thẻ bài là vũ khí diệt thế đang phong ấn trong tay hắn.

Chó cùng giứt giậu, cọp cùng cắn càn. Nếu thật sự gặp cái gì đó khiến Tiếu Ân cùng đường, như vậy hắn cũng sẽ chẳng thèm để ý tương lai thần giới ra sao mà dùng vương bài lớn nhất của hắn là mười vũ khí diệt thế dạng ấu sinh thể.

Nhưng thực ra nếu gặp thần linh khiến Tiếu Ân đánh không lại, trốn không thoát thì bọn họ cũng có thể hiểu được sự lợi hại của vũ khí diệt thế, chắc chắn sẽ xuy xét đến hành động cuối cùng của Tiếu Ân.

Chính là bởi vì đủ loại nguyên nhân như thế, cho nên Tiếu Ân mới có thể cưỡi UFO tới nơi này, tự mình đón người cá sấu.

Chỉ cần thu UFO vào không gian bên trong vật phẩm trang sức, vậy sẽ không bị ai phát giác. Còn hắn và người cá sấu phân thân của mình đã sớm là có ước định, phi hành về phía này, sẽ đi vào thần quốc hoang phế này.

Căn bản là không cần dừng lại, cho dù là vội vàng lướt qua nơi này, đám tiểu đội truy kích này cũng chắc chắn phải lưu lại một số người nhất định để tiến hành tìm kiếm. Còn mục đích Tiếu Ân ở lại nơi đây là muốn lưu những người này ở lại đây vĩnh viễn.

Sau khi dùng tiểu mộc kiếm giải quyết nhanh chóng hai người, Tiếu Ân hành động càng mau lẹ và linh hoạt, âm thầm chạy tới hai người còn lại cách đó không xa, và thả xuống trên con đường bọn họ tất phải đi qua một không gian trang sức đặc biệt.

Lần này không phải là huyễn thuật công kích, mà là một vật thực.

Hai người kia sau khi thấy không gian trang sức lập tức vui mừng quá đỗi. Bọn họ nhanh chóng xông tới không gian trang sức, truyền tinh thần ý niệm vào trong đó.

Nhưng mà, ngay lúc này, bên trong không gian trang sức đột nhiên xuất hiện lực hút khổng lồ như cơn lốc xoáy muốn hút toàn bộ linh hồn và thần trí của hai người bọn họ vào đó.

Hai người này không khỏi hoảng sợ cực độ, liều mạng giãy giụa

Có lẽ là bởi vì thực lực của bọn họ quá mạnh mẽ, không ngờ thật sự thoát khỏi lực lượng lốc xoáy tương tự như vô tận lĩnh vưc do Tỵ Thủy châu tạo ra.

Chỉ có điều, ngay khi hai người bọn họ vô cùng vất vả mới rút được thần niệm ra thì mới phát hiện, trên đỉnh đầu bọn họ xuất hiện một tia chớp màu tím.

Ngay sau đó, bọn họ lập tức nối bước hai người trước, bị tia chớp màu tím đồ sát da xương cũng chẳng còn.

Trừ thẻ bài và lực lượng thần vực không thể sử dụng ra, tia chớp màu tím chính là thứ có khả năng công kích mạnh nhất của hắn.

Hơn nữa tia chớp màu tím đại biểu cho năng lượng hủy diệt, đối phó ngụy thần quả thực là chẳng khác nào giết gà dùng dao mổ trâu.

Chẳng qua là vài nhịp thở đã hoàn toàn giết chết hai ngụy thần.

Thu hồi tiểu mộc kiếm và không gian trang sức dùng Tỵ Thủy châu ngụy trang, Tiếu Ân âm thầm đi về phía hai người cuối cùng.

Trong lần trao đổi ánh mắt với người cá sấu, hắn đã nắm toàn bộ tình hình đã xảy ra. Đối với ba thế lực truy kích phía sau cũng đã có chút hiểu biết.

Trong đó, người cá sấu phát hiện trong ba tiểu đội săn bắn phía sau có khí tức một vị phân thân của thần linh. Tuy rằng không rõ vì sao một phân thân của thần linh hùng mạnh lại tham gia cuộc truy giết này, nhưng Tiếu Ân đã quyết định, nhất định phải cho phân thân của thần linh này một cái cảnh cáo. Nếu không sau này ai cũng có ý đồ xấu với người cá sấu, như vậy hắn chẳng phải là cũng bị phiền chết.

Hai ngụy thần cuối cùng chính là thành viên tiểu đội săn bắn có phân thân của thần linh. Tiếu Ân cố ý để bọn họ lại xử lý cuối cùng, cũng là e gặp chuyện ngoài ý muốn để bọn họ trốn thoát.

Hai người này rõ ràng so với bốn người khác cẩn thận hơn nhiều. Dường như bọn họ đã xác định, trên người người cá sấu có thứ gì đó bọn họ cần, cho nên chỉ cần là chỗ người cá sấu đã đi qua, bọn họ kiểm tra từng chút từng chút một.

Khẽ động tâm, Tiếu Ân lắc mình đi ra ngoài. Nếu bốn người kia đã giải quyết, như vậy hai tên cuối cùng này Tiếu Ân đương nhiên không để tâm. Hắn tuyệt đối chắc chắn bọn họ không thể trốn thoát.

Sau khi thấy Tiếu Ân đột nhiên xuất hiện, sắc mặt hai người này đồng thời đại biến. Đặc biệt là sau khi cảm ứng được thần lực mãnh liệt mênh mông trên người Tiếu Ân, biểu tình bọn họ như là thấy quỷ.

Quả thật, bản thể thần linh và phân thân đem đến cho người ta cảm giác cực kì khác biệt. Đặc biệt là mật độ thần lực chênh lệch như trời và đất. Nếu ai đã cảm ứng qua một lần tuyệt đối sẽ không đoán sai.

Tiếu Ân lạnh lùng nhìn bon họ, hỏi:

- Các ngươi từng gặp qua chân thân của thần linh? Là phân thân của thần linh trong tiểu đội của các ngươi sao?

Hai người nhìn nhau hoảng sợ, trong mắt một người trong đó hiện lên vẻ tuyệt vọng, hắn chợt quát to một tiếng, nói:

-Giết!

Dứt lời, hắn xông lên trước tung ra một pháp thuật có khả năng công kích hùng mạnh.

Tinh thần đồng bọn hắn rung lên, không chút do dự ra tay. Một lực lượng hủy diệt do năng lượng khổng lồ trộn lẫn đánh úp về phía Tiếu Ân.

Nhưng ngay lúc này, người ra tay trước xoay người, dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy về phía sau. Động tác của hắn cực nhanh, cực thành thạo, đủ để cho bất cứ kẻ nào đơ mắt cứng lưỡi.

Đồng bọn của hắn sửng sốt, sau đó trên mặt hiện ra vẻ phẫn nộ, thống hận, hối hận và hoảng sợ.

Tiếu Ân cười lạnh một tiếng, thân hình lướt qua nhanh như điện. Lúc này lực lượng thần vực phát ra không hề kiêng kị. Dưới áp lực hùng mạnh Thái Sơn đè đầu, ngụy thần còn lại đang đứng đó lập tức bị ép đến mức rốt cuộc khó có thể nhúc nhích.

Khi lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân phát huy đến mức tận cùng ngay cả thần linh bậc trung của hắc ám hệ là Nuo Weijia đã ma hóa cũng khó có thể thoát ra, huống chỉ là một ngụy thần tâm thần đã loạn?

Hắn tung ra một ma thuật, lập tức khiến người này lâm vào trạng thái nửa hôn mê.

Sau đó hắn đứng đậy, cả người hóa thành một tia chớp màu tím, trong nháy mắt phá vỡ không gian hư vô, ngay khi tên ngụy thần bán bạn cầu mạng kia sắp thoát khỏi thần quốc hoang phế thì đã chặn trước mặt người nọ.

Sắc mặt người nọ trắng bệch, dù thế nào hắn cũng thật không ngờ, đồng bọn của mình không ngờ ngay chút thời gian cũng không thể kéo dài.

Hắn xốc dậy tinh thần, muốn liều mạng xông lên thoát qua Tiếu Ân. Nhưng hắn lại đột nhiên phát hiện, không gian xung quanh dường như có thay đổi. Hắn giống như là rơi vào hố sâu không đáy, vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát ra.

Hắn vẫn chưa kịp hiểu đã xảy ra chuyện gì thì đã thấy đau đầu, rồi cứ như vậy bất tỉnh nhân sự.

Sau khi dùng thủ đoạn sạch sẽ gọn gàng nhất thu thập hai người này, Tiếu Ân lập tức tiến vào trong phi thuyền. Lúc này phi thuyền hoàn toàn do Nhất Hào khống chế, dùng tia chớp màu tím làm động lực. So với khi mới lấy được hoàn toàn có thay đổi như thoát thai hoán cốt, đặc biệt là ở phương diện tốc độ, kết hợp hai trường phái ma pháp và khoa học kỹ thuật, tuyệt đối lợi hại độc nhất vô nhị.

Khi Tiếu Ân đi tới phòng chỉ huy, một màn hình thật lớn hạ xuống thể hiện toàn bộ bản đồ địa hình thần giới xung quanh theo tỉ lệ nhất định. Trong đó có một điểm đỏ nho nhỏ, chính là người cá sấu đang bỏ chạy, về phần đám người giống như quỷ đói bám riết phía sau quyết không tha thì không có thể hiện.

Dù sao, đây là thần giới, cũng không phải hạ giới, trời biết những người này có thể cảm ứng được năng lượng dao động do thiết bị dò xét siêu cấp của phi thuyền phát ra hay không.

- Chủ nhân, ngài muốn biết hành động của nhưng người đó sao?

Nhất Hào ân cần hỏi.

Tiếu An do dự hỏi:

- Ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần có thể giấu diếm được bọn họ?

- Cấp ngụy thần thì chắc là có thể dễ dàng che giấu được. Nhưng phân thân của thần linh kia thì không biết.

Nhất Hào thành thành thật thật nói.

Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, cũng cảm thấy có chút đau đầu. Từ khi hắn đi tới thần giới, trăm phương nghìn kế muốn tránh chuyện tranh chấp với thần linh khác. Nhưng bây giờ xem ra, người không có lòng hại hổ mà hổ lại muốn hại người.

Trong mắt chợt lóe ánh vàng, lập tức nổi lên một tia sát ý nhàn nhạt. Nếu đã có ý đồ với mình, vậy đương nhiên phải đáp lễ.

- Nhất Hào, không cần đánh cỏ động rắn. Chúng ta bay về phía mục tiêu kế tiếp, nhở kỹ, không để cho bọn họ phát hiện.

- Vâng!

Người máy Nhất Hào đáp, hiển nhiên có chút ảo não đối với chuyện không thể công khai dò xét.

Không thể không nói, khi tiến nhập thần giới, khôi phục bản thể UFO, đặc biệt là sau khi Tiếu Ân châm thần hỏa, Nhất Hào trừ không có hình người, còn thì đã trở nên chẳng có gì khác một con người. Như hiện tại thanh âm máy móc của nó lại thể hiện được trong lòng nó đang không vui.

Tiếu Ân tùy ý ném hai ngụy thần nọ lên sàn phi thuyền. Hai người này đã bị lực lượng thần vực của hắn trói buộc, khả năng trốn thoát gần như không có.

Với Nhất Hào giúp đỡ, Tiếu Ân xuất ra hai cỗ năng lượng kỳ dị, chui vào hệ thống ký ức trong não bọn họ.

Sưu Hồn Thuật, đây là một loại pháp thuật có thể nói là ác độc. Sau khi sử dụng, người bị thi pháp cho dù là không chết cũng bị tổn thương linh hồn, tu dưỡng hơn mười năm mới hoàn toàn hồi phục.

Tuy nhiên đáng cười là, trong ma pháp ba hệ đều có pháp thuật tương tự, ngay cả quang minh hệ cũng không ngoại lệ.

Trong ba tiểu đội săn bắn kia, có hai đội căn bản là Tiếu Ân chưa từng để vào mắt, nhưng đội cuối cùng có phân thân của thần linh, hắn cũng không dám khinh thường.

Lực lượng tinh thần hóa thành vô số châm năng lượng nhỏ chọc vào khu vực ký ức trong não hai người nhanh chóng tìm kiếm.

Hai ngụy thần trên mặt đất tuy rằng lâm vào hôn mê, nhưng lúc này vẫn không kìm nổi run lẩy bẩy, như thể là chịu đựng thống khổ vô cùng.

Tiếu Ân đương nhiên là làm như không thấy đối với chuyện này. Nếu tiểu đội săn bắn bọn họ theo dõi người cá sấu, như vậy kết quả cuối cùng chính là ngươi chết ta sống, không có cách nào thay đổi. Huống chi, hết thảy điều này đều là do lòng tham của đối phương gây ra, Tiếu Ân càng không cảm thấy có gánh nặng tâm lý gì cả.

Một khắc sau, lực lượng tinh thần của Tiếu Ân như thủy triều rút xuống. Còn hai ngụy thần nằm trên sàn nhà đã trợn trắng mắt, hít vào ít thở ra nhiều.

Tiếu Ân vung tay, nói:

- Nhất Hào, xử lý bọn họ đi.

Trong thanh âm của hắn không chút dao động, dường như không phải sắp xử lý hai ngụy thần mà chỉ là hai chén trà mẻ mà thôi.

Nhất Hào tuân lệnh. Hắn càng không có khả năng có lòng thương hại gì cả.

Chỉ một lát, hai người máy đi vào phòng, nhanh chóng lột không gian trang sức trên người hai ngụy thần ra, sau đó mỗi người một tên đưa bọn họ đến khu vực lò động lực phía sau phi thuyền.

Lúc này trong lò động lực đầy năng lượng của tia chớp màu tím trong tiểu mộc kiếm. Sau khi thả hai người này vào sẽ có hậu quả gì không nói cũng biết.

Tiếu Ân giơ tay nhẹ nhàng đẩy cần điều khiển. Khuôn mặt vẫn không nhiễm chút bụi trần nhưng hai hàng lông mày Tiếu Ân lại đang nhíu lại, hiển nhiên có chuyện gì khó quyết định.

Nhất Hào ân cần hỏi:

- Chủ nhân, ngài do dự cái gì? Có phải liên quan đến phân thân của thần linh kia hay không?

Tiếu Ân chậm rãi gật đầu, nói:

- Đúng vậy! Căn cứ tin tức ta đoạt được khi tra xét trí nhớ bọn họ, phân thân của thần linh trong tiểu đội săn bắn kia kỳ thật là con trai của một vị thần, hơn nữa còn là con trai của một vị thần cấp bậc chủ thần.

Nhất Hào lập tức hiểu được Tiếu Ân băn khoăn điều gì.
Bình Luận (0)
Comment