Dị Giới Dược Sư

Chương 338

Khi sắp chạm tới đất, đôi cánh của Cùng Kỳ lại xòe rộng ra, dùng chút dư lực cuối cùng mà vỗ thêm một lần.

Theo cái vỗ cánh đó, bỗng có một cơn gió mạnh cấp chín xuất hiện. Cùng Kỳ nhờ vào sức gió mà nhẹ nhàng đáp xuống mặt đầm chứ không rơi thẳng xuống, và tránh được tai kiếp bị đầm Phong Ấn nuốt trọn cả người.

Tuy nhiên, nguy cơ của Cùng Kỳ vẫn chưa hết, vì lực lượng của phục hợp siêu trọng lực phù Cự Lam đã hoàn toàn thẩm thấu vào cơ thể nó rồi.

Là một thượng cổ yêu thú hiểu biết uyên bác, Cùng Kỳ hiểu rất rõ đối với chức nghiệp có phong cách đặc biệt như phù chú sư. Trong đó, siêu trọng lực phù là kỹ năng hỗn hợp của nguyên tố đa hệ, bao gồm cả hiệu quả của vật lý và ma pháp. Nó thật là cực kỳ phức tạp. Trong một thời gian ngắn cũng không phải là không có cách phá giải, nhưng với tình trạng của Cùng Kỳ lúc này thì không đủ khả năng, nó chỉ có thể đợi cho tác dụng của kỹ năng đó qua hết mà thôi.

Đám ma thú ở phía sau vẫn đang tiến tới càng lúc càng gần, chỉ cần kéo dài thêm gần nửa phút nữa thôi, vậy thì nó sẽ có thể an toàn rút lui, nhưng nó biết phe nhân loại nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội ám sát cực tốt như thế này đâu.

Quả nhiên Cùng Kỳ đoán không sai. Nguy cơ của nó được bắt đầu từ khi vừa rơi xuống đất, nhưng những gì kế tiếp thì lại còn dữ dội hơn nữa.

Lúc này đột nhiên có một luồng khí thế hùng dũng khiến người ta phải nghẹt thở ập tới, hầu như chỉ trong nháy mắt thì đã tràn ra khắp toàn bộ đầm Phong Ấn, vừa mạnh vừa lớn.

- Sa...

Ngay cả mặt đầm tựa hồ cũng không thể nào chịu đựng được khí thế của luồng áp lực đó. Cùng với những tiếng động kỳ quái vang lên, mặt đầm vốn dĩ đang yên ắng thì đột nhiên lại cấp tốc biến thành cát, chẳng những vậy mà còn là lưu sa (cát chảy), cuồn cuộn bốc lên tựa như nước sôi vậy.

Chỉ cần là người đã từng đi qua sa mạc, hẳn là ai nấy cũng đều hiểu rõ lưu sa đáng sợ tới cỡ nào. Nó có thể dễ dàng nuốt sống vô số sinh vật, cả một mẩu vụn cũng không chừa lại. Ngay cả chiến chức giả nếu có đụng phải lưu sa thì cũng không chịu đựng nổi, bởi vì thông thường lưu sa ở trên thần phong đại lục vẫn đi kèm với bão cát, một thứ có uy lực cực mạnh, so với quần thể ma pháp thì không thua kém chút nào. Mà một khi đã không thể chống đỡ được lưu sa thì người ta sẽ có khả năng trở thành một du hồn của nó.

Cho tới bây giờ, nhân loại vẫn không thể nào xem thường uy lực của thiên nhiên được.

Tuy nhiên, lưu sa nhân tạo hiển nhiên là khác với lưu sa thật, bởi vì nó không có bão cát đi theo, thế nhưng nó vẫn tạo nên một cổ hấp lực kỳ dị, bên trong những dòng cát này mường tượng như có rất nhiều cánh tay bám chặt lấy Cùng Kỳ vậy.

So với vùng phụ cận chỗ Cùng Kỳ đang đứng, lưu sa ở những nơi khác không hạ xuống thấp mà trái lại còn thăng lên cao hơn, rất nhiều đảo cát mọc lên như nấm, tựa như chúng đã thoát ly khỏi dẫn lực mà bay lên cao. Tình hình này trông có vẻ khá giống với lúc gã Đạt Phần Ni Tư của Sa chi gia tộc thi triển tuyệt kỹ Sa bạo táng.

Người tạo ra tình cảnh quái đản này chính là hai nữ tử tuổi còn rất trẻ. Một trong hai người chỉ mới chừng mười bốn tuổi, và người kia thì hơi lớn hơn một chút, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có hai mươi tuổi mà thôi.

Hai người họ đối diện với nhau, đấu khí ở trên người đều là màu nâu và cực kỳ dầy đặc, không ngừng đi qua hai chân họ mà truyền xuống lòng đất. Thì ra lưu sa được làm ra như thế đó.

Kẻ gây khó dễ cho Cùng Kỳ đầu tiên chính là hai nàng sứ giả đến từ Cuồng Sa thành, vì họ mới đến đây nên nó vẫn chưa hiểu gì về họ, vì vậy nên họ mới hợp lực tấn công nó trước tiên.

Khắc Lý Tư Đế đã thu hồi lại bộ dáng của một cao thủ trong chính trị giao tế, mà lúc này nàng hoàn toàn có dáng vẻ như của một cường giả sinh ra là để chiến đấu vậy. Nàng đề khởi kình khí để tạo ra liệt phong (gió cực mạnh), khiến cho y phục của mình tung bay phần phật, mái tóc màu nâu bay phất phơ, anh tư lẫm lẫm, biểu hiện phong thái cân quắc anh thư quyết không thua cho đấng tu mi.

Bên cạnh Khắc Lý Tư Đế là Áo Lâm Na. Nàng ta đã không còn dáng vẻ phụng phịu hờn giận của một cô bé như khi mới gặp Mộ Dung Thiên nữa. Khuôn mặt của Áo Lâm Na lúc này hoàn toàn không có chút biểu tình nào, mà lại lãnh tĩnh như một vị lão tướng từng trải qua nhiều phen sinh tử ở trên sa trường vậy.

Lúc này cuồng phong bão táp vây quanh khắp người Khắc Lý Tư Đế mạnh như vậy mà lại không gây ảnh hưởng gì đến Áo Lâm Na. Mái tóc dài, y phục, đồ trang sức, tất cả toàn thân nàng đều không có một thứ gì là bị lay động cả.

Hiện tại hai nàng đang thay nhau tạo ra rất nhiều thủ ấn kỳ lạ, lúc hợp lúc phân, vừa nhanh vừa phức tạp, khiến người ngoài nhìn vào liền hoa cả mắt, thậm chí còn không nhìn rõ được gì hết. Chiêu này tựa hồ như là kỹ năng liên hợp của hai người vậy.

Một động một tĩnh, hai phong cách chiến đấu khác hẳn nhau dung hợp lại một chỗ, tạo thành đấu pháp kín kẽ không chỗ hở. Nhìn mức độ thành thạo của hai nàng thì có lẽ họ đã dày công luyện tập từ rất lâu rồi thì phải.

Mộ Dung Thiên cũng không ngờ thực lực của họ lại mạnh đến như vậy. Nhìn vào tình cảnh trước mắt, tuy nó có phần hoành tráng, nhưng so với trận đấu với Sa hệ chi phối giả Đạt Phần Ni Tư của Thủy Đô ngày trước thì vẫn còn kém một chút. Tuy nhiên, nếu nghĩ kỹ một chút thì khi đó Đạt Phần Ni Tư chiến đấu ở Sa bạo tuyệt thế, nơi đó vốn là địa điểm có lợi nhất cho Sa hệ chi phối giả, còn lúc này hai nữ tử kia lại đang chiến đấu tại đầm Phong Ấn, nó hạn chế linh lực của các nàng rất nhiều, vì vậy nếu tính một cách chính xác thì thực lực của hai nàng còn cao hơn Đạt Phần Ni Tư nhiều lắm.

Người của Cuồng Sa thành quả không hổ là một dân tộc nổi tiếng với nhiều kỹ năng bá đạo, Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na có thể biến đổi bùn lầy ở trong đầm thành một nơi chỉ toàn cát. Chỉ với chiêu đó thôi cũng đủ khiến người ta khâm phục lắm rồi.

Có thể biến hoàn cảnh thành bãi cát, đó là một trong những kỹ năng đặc biệt của Cuồng Sa gia tộc. Ngoài chi phối giả ra, những người khác rất khó làm được điều đó. Ngay cả trong Cuồng Sa gia tộc, những người có thể làm được điều đó chỉ giới hạn trong số cao thủ hàng đầu mà thôi.

Bên trong lớp lưu sa màu vàng nâu đang bay đầy trời kia lại còn ẩn chứa những tia kim quang như có như không, trông phảng phất như những vì sao ở trên trời vậy. Nếu tỉ mỉ quan sát một chút thì sẽ phát hiện ra, ở bên trong lớp đấu khí màu nâu của Áo Lâm Na, tựa hồ như cũng đang phát tán ra kim quang.

Đó không phải là Kim hệ đấu khí. Nghe nói trong Cuồng Sa gia tộc có một số ít cao thủ thượng thừa có một loại lực lượng gọi là Kim Sa. Những hạt cát sau khi bị dị hóa thì sẽ trở thành sa tinh và sẽ có thêm một đặc tính khác, trong lúc chiến đấu sẽ mang đến công hiệu kỳ diệu không tưởng nổi. Tỷ như việc Cùng Kỳ đang cảm thấy bị một cổ hấp lực hút chặt lấy mình, đó chính là do sa tinh ở trong lưu sa tác quái vậy.

Thảo nào mà Bái Yết La muốn toàn lực bồi dưỡng cho Áo Lâm Na trở thành người kế thừa mình ở trong võ đạo. Nàng thiếu nữ thiếu kinh nghiệm lịch duyệt và không giỏi giao tế này quả thật có thiên phú cực cao.

Đương nhiên, sa hóa chỉ mới là khởi đầu, vì những tuyệt chiêu mạnh hơn còn ở phía sau nữa.

Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na kết thủ ấn càng lúc càng nhanh, đến lúc này thì không ai còn nhìn thấy được rõ nữa, mà chỉ còn lại vô số tàn ảnh mờ mờ ảo ảo.

- Triệu hoán linh hồn!

Khi bàn tay của hai người đã hoạt động nhanh đến mức gần như trong suốt, họ liền cùng lúc quát lên một tiếng, tiếp theo là những tàn ảnh của thủ ấn đều biến mất, cuối cùng thì bàn tay của họ lại nắm chặt lấy nhau.

Cùng lúc đó, từ trên bầu trời của đầm Phong Ấn chợt có tiếng gầm trầm thấp vang lên, những dòng cát trôi nổi bềnh bồng cũng không còn nữa, mà thay vào đó là một con sa quái thật lớn!

Bề ngoài của con quái thú đó rất giống một con ếch, chỉ là nó lớn hơn gấp ngàn, gấp vạn lần mà thôi. Chiều cao của nó có tới hơn mười thước, đôi mắt to như chuông đồng, và lồi hẳn ra ngoài như hai chiếc đèn lồng, đồng thời cũng phát ra những tia hồng quang tà ác. Cổ của nó rất ngắn, có thể nói đầu và bụng đều nằm cùng một chỗ, còn chiếc miệng thì to lớn không thể tả nổi, thậm chí người ta còn có thể nhìn xuyên qua miệng của nó mà thấy được cả bên trong bụng của nó. Nhưng điều khiến người ta phải giật mình kinh sợ đó là ở trong bụng nó không hề có huyết nhục, nội tạng, hay xương cốt gì cả, mà chỉ có rất nhiều vật nhọn lởm chởm trông giống như răng nanh cá mập cùng với tử hỏa diễm đang bốc cháy hừng hực rất dữ dội.

Trong người con quái thú kia chỉ có toàn răng nanh và liệt hỏa!

Mà những chiếc răng nanh đó cũng toàn mang màu vàng kim lóng lánh, điều đó cho thấy chúng đều được kim sa cứng rắn cấu thành, hơn nữa chúng lại đang chuyển động rất nhanh và phát ra những tiếng ong ong giống như tiếng của mũi khoan vậy. Người ta có thể tưởng tượng được, chỉ cần một vật thể nào mà bị quái thú nuốt vào bụng thì cũng sẽ giống như là rơi vào cái máy trộn bê tông, nó sẽ bị vô số mũi khoan kia lăng trì, cùng với liệt hỏa thiêu đốt dữ dội dằn vặt tới chết mới thôi.

Ở trên Thần Phong đại lục có một pho sách gọi là "Thần Ma ký sự", trong đó có một câu chuyện cổ tích kể lại rằng: Sa hệ thần thú Ích Trử có bề ngoài của một con ếch, nhưng trong nội tạng thì toàn là những chiếc răng kim cương nhọn hoắc dài tới tám xích (bằng 1/3 mét). Chúng giống như những mũi khoan vậy, có thể nuốt vạn vật mà không cần thải ra, và nhờ được thiên hỏa ở trong bụng nó chui luyện nên lại càng rắn chắc hơn…..

Nếu là người có chút hiểu biết về thần ma lịch sử thời viễn cổ, hẳn cũng đều biết con quái thú ở trước mặt kia chính là thần thú Ích Trử. Theo truyền thuyết thuật lại, Ích Trử là tọa kỵ của chiến thần Mạt Tháp Đa Lạp. Tính tình của nó cũng dữ dằn và hiếu chiến như chủ nhân vậy, kiệt ngạo bất thuần, ngoài Mạt Tháp Đa Lạp ra, bất cứ vị thần linh nào cũng không thuần phục nó nổi.

Ích Trử là giống sinh vật thủy tổ đã sáng tạo ra phương thức thôn phệ trong chiến đấu. Những chiếc răng ở trong bụng nó từ lúc sinh ra đã là một trong những vật chất cứng rắn nhất của vũ trụ, sau khi trải qua sự tôi luyện quanh năm suốt tháng của thiên hỏa ở trong bụng, những chiếc răng đó hầu như có thể nghiền nát bất luật một vật gì. Những loại quỷ thú hay yêu thú chuyên nuốt trọng con mồi như Kình Thôn, Hủ Huyết Bệ, vv...đều khiến người ta nghe danh mà kinh sợ, nhưng khi đứng trước mặt Ích Trử thì chúng cũng chỉ là những con kiến nhỏ bé mà thôi.

Còn nữa, Ích Trử chính là một thần thú mà Cuồng Sa thành tôn thờ, vì nó vừa khéo cũng thuộc về Sa hệ. Ngoài việc đó ra, tộc nhân của Cuồng Sa tộc cũng dũng mãnh và hiếu chiến như Ích Trử và cũng không sợ thất bại. Về mặt này, họ và Ích Trử cũng có điểm giống nhau.

Đương nhiên, con Ích Trử ở trước mặt kia không có khả năng là con thần thú thứ thiệt, mà nó chỉ là một con triệu hoán thú do Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na liên hợp phỏng theo con thật mà tạo ra - một loại giống như triệu hoán thú phổ thông và nguyên tố thú (tỷ như chi phối thú hoặc khôi lỗi vậy), và nó cũng có những kỹ năng đặc thù của riêng bản thân nó.

Mô phỏng triệu hoán thú bao gồm các đặc điểm của triệu hoán thú và nguyên tố thú, nhưng cũng không hoàn toàn giống nhau. Đầu tiên là nó không phải giống sinh vật chân chính từ không gian khác được triệu hoán tới, mà chỉ là do bắt chước mô phỏng mà tạo ra, nhưng giống sinh vật này cũng có đầy đủ bản thể, linh hồn và năng lực tự chủ độc lập, chứ không giống như chi phối thú hoặc khôi lỗi thú ở chỗ tâm linh tương thông với chủ nhân, có thể tùy thời dùng ý niệm để khống chế hành động. Chủ nhân của Mô phỏng triệu hoán thú sẽ thông qua âm thanh hoặc các thủ thế, vv....mà gián tiếp chỉ huy nó.

Cũng giống như cái tên triệu hoán, Mô phỏng triệu hoán thú và triệu hoán thú còn có một điểm giống nhau, đó chính là rất khó khống chế được chúng. Khi những sinh vật kỳ lạ được triệu hoán, chủng loại của chúng càng kỳ dị thì lại càng khó khống chế, thậm chí còn tấn công ngược lại người triệu hoán nữa. Điều đó chính là điều đại kỵ nguy hiểm nhất của các triệu hoán thuật sư.

Hai tay đang giao nhau của Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na vừa phất xuống thì sự tấn công của Ích Trử cũng mở màn ngay.

- Oạp!

Ích Trử kêu lên một tiếng quái dị, tứ chi xấu xí cùng mở rộng tạo nên một tư thế rất khó coi, rồi cùng lúc giáng xuống đất.

Trong lúc hai nàng mỹ nữ này phát động kỹ năng triệu hoán, động tác của họ rất ưu mỹ, nhưng không ngờ con vật mà họ triệu hoán lại là một con vật xấu xí như vậy; tuy nhiên, xấu xí cũng không có nghĩa là tầm thường và yếu kém chút nào.

Nhìn con thần thú mới xuất hiện như hung thần ác sát, Cùng Kỳ cả kinh thất sắc. Tại thời viễn cổ, Ích Trử chính là tử đối đầu một mất một còn với nó, đã có rất nhiều phen song phương đấu đến chết đi sống lại mà vẫn không có ai chiếm được chút tiện nghi nào. Tuy rằng nó cũng hiểu được con quái vật này không giống như con Ích Trử thật mà nó đã từng biết, nhưng trong lúc lực lượng của song phương có sự cách biệt một trời một vật, đối phương hẳn không phải là một con cọp giấy, bởi vì nó cũng cảm nhận được một luồng hệ khí đặc biệt được phát ra từ con túc địch với tính tình táo bạo kia.

Cùng Kỳ cũng có hiểu biết về triệu hoán thuật. Loại kỳ thuật này thông qua nghi thức đặc biệt là "triệu hoán linh hồn" để dẫn dắt một phần hồn phách của Ích Trử mà dồn vào trong người con quái thú nhân tạo kia. Cái loại Mô phỏng triệu hoán thú này rất có khả năng mang theo một phần kỹ năng và ý chí của bản thể thật.

Trên thực tế, Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na cũng rất lo lắng vì sẽ không khống chế được con Mô phỏng triệu hoán thú quá cường liệt này được, nhưng sự lo lắng đó đã trở nên dư thừa, vì tuy nó chỉ mang một phần linh hồn của Ích Trử thật, nhưng oán niệm cực mạnh của nó đối với túc địch của mình cũng đủ khiến cho nó vừa gặp mặt là nhào tới tấn công Cùng Kỳ ngay, mà hầu như không cần ai chỉ huy.

Hiện tại Cùng Kỳ đang rơi vào tình trạng quả bất địch chúng, nếu miễn cưỡng kháng cự thì đúng là một hành động thiếu không ngoan. Chỉ cần kéo dài chừng mười phút nữa thôi, sau đó đám ma thú quân ở phía sau sẽ kịp chạy đến, do đó mà Cùng Kỳ quyết định dẹp bỏ tính cao ngạo, cố nhịn nhục ở trước mặt túc địch và tạm tránh mũi nhọn đã.

Thế rồi Cùng Kỳ vận khởi chút dư lực còn lại để nhảy lui về phía sau, nhưng thật không may, lúc này bốn chân của nó không biết đã bị một thứ gì đó không biết tên giữ chặt lại, tiếp theo là những luồng cự lực truyền đến khiến cho trước mắt nó hoa lên, rồi lập tức rơi vào một vùng tối đen.

Cùng Kỳ nhất thời hoảng hốt, siêu trọng lực phù mang vốn vẫn đang kiềm chế nó, nhưng nó vẫn tự tin có thể miễn cưỡng chống lại được, chứ không đến nỗi bị rơi vào trong đầm.

Nhưng nếu cái đầm này lại là đầm lưu động, vậy tình huống không còn như trước nữa rồi.

Lúc này chợt có một khối bùn bò lên cao, không sai, là "bò" lên cao. Sau khi nó đứng thẳng người thì mọi người mới phát hiện ra nó có đầu, mắt, tai, mũi, miệng, và tay chân. Rõ ràng đó là một cái tượng đất cao hơn mười trượng!

Đôi bàn tay của tượng đất vừa to lớn vừa có sức, chúng nắm chặt lấy Cùng Kỳ, khiến cho nó không thể động đậy được.

Điều khiến cho mọi người cực kỳ kinh ngạc chính là tượng đất kia lại do một nữ tử đang đứng bên cạnh thành thủ đại nhân làm ra. Mới nhìn qua thì nàng ta trông giống như một nữ quyến yếu đuối, ít tiếp xúc với ai, và chỉ có thể để cho người khác bảo vệ mình mà thôi, nhưng không ngờ lúc này nàng lại xuất chiêu rất lợi hại, chẳng những vậy mà còn là chiêu thức cực mạnh nữa.

Ở tại đầm Phong Ấn này, người có thể làm ra một tượng đất mạnh như vậy thì chỉ có Thổ hệ chi phối giả là có năng lực đó mà thôi - nhưng mà nàng ta lại không phải là chi phối giả.

Lúc này từ phía sau đội ngũ của nhân loại đang có một nàng thiếu nữ cẩn thận nhào nặn một khối chủng tử của Thổ khôi lỗi, và lần lượt thả chúng xuống đất, sau đó từng tượng đất nho nhỏ từ giữa mặt đầm lần lượt bò về phía tượng đất lớn kia và sau đó thì dung nhập luôn vào người nó.

Cái loại phương thức tác chiến giống như bồi dưỡng nguyên tố sủng vật này lập tức khiến cho người ta nghĩ đến một chức nghiệp cực hiếm - Nghĩ linh sứ.

Đầm Phong Ấn ngoài việc áp chế lực lượng ra, nó còn có thể khiến cho lực lượng không thể liền lạc với nhau được. Điều này khiến cho khôi lỗi của Nghĩ linh sứ rất dễ bị tan vỡ, nhưng cũng may Lộ Thiến đã luyện được kỹ năng cao cấp dung hợp khôi lỗi đến mức lô hỏa thuần thanh, và có thể từ xa mà điều tiết sự cân đối nguyên tố của tượng đất lớn kia.

Ngay sau đó, chợt có hai đạo nhân ảnh từ giữa đầm bay vọt lên. Hai người nọ được ngụy trang bằng bùn đất nên không ai có thể nhìn rõ khuôn mặt, nhưng qua những bộ y phục thích khách bó sát người để lộ ra những đường cong tuyệt mỹ, người ta vẫn có thể đoán được đó là hai nữ tử.

Hai nàng một trái một phải lao đến bên cạnh Cùng Kỳ, một trong hai người vươn cánh tay ngọc ra vỗ nhẹ lên người nó một cái, sau đó lập tức phóng lùi ra sau.

Người ngoài nhìn không ra cái vỗ nhẹ kia có chỗ nào huyền bí, nhưng Cùng Kỳ thì lại than khổ không thôi, bởi vì yêu lực đang lưu chuyển cuồn cuộn trong người nó bỗng nhiên như đụng phải sức cản trở vô hình khiến cho nó bị đình trệ lại.

Vu nữ không có tuyệt kỹ mang tính chất phá hoại cường đại gì cả, nhưng những kỹ năng xảo diệu của họ lại rất hữu hiệu.

Trên khuôn mặt tươi như hoa của Đình Đình lúc này đã thấy tuôn mồ hôi nhễ nhại, triệt mạch thủ pháp của nàng nhìn có vẻ đơn giản như vậy, nhưng trên thực tế thì nàng đã trong một tích tắc mà thăm dò kinh mạch trong cơ thể Cùng Kỳ, đồng thời còn mạnh mẽ cắt đứt sự lưu chuyển của yêu lực. Những chiêu kỹ xảo đó đều đòi hỏi phải tiêu hao rất nhiều linh lực, toàn bộ quá trình đó phức tạp đến nổi người thường khó có thể tưởng tượng ra được.

Đương nhiên là sự nỗ lực của nàng không hề uổng phí, vì nàng đã tạo ra cơ hội tốt cho đồng bọn của mình!

Răng rắc!

Đi kèm với những tiếng răng rắc đó, một lớp vỏ bằng thạch liền lan nhanh ra khắp trên người Cùng Kỳ. Đáng thương thay cho con thượng cổ yêu thú, dưới sự áp chế của tượng đất và kỹ năng tuyệt diệu của nàng Vu nữ, nó không còn có sức phản kháng nữa, chỉ có thể mở mắt trừng trừng mà nhìn thân thể của mình bị hóa thạch từ chân lên đến đầu.

Hóa thạch thuật là năng lực phong tỏa cực mạnh, chỉ tiếc là nó cũng có khuyết điểm, bởi vì khi đối mặt với địch nhân có lực lượng hơn mình gấp nhiều lần thì sẽ rất khó thi công. Do đó mà Nhận Vụ phải cần tới triệt mạch thủ pháp của Vu nữ để tạm thời áp chế yêu lực của Cùng Kỳ.

Lộ Thiến, Đình Đình, và Nhận Vụ đồng loạt thi triển kỹ năng phong tỏa, tất cả chỉ là để vây khốn Cùng Kỳ. Còn về công việc cuối cùng thì đương nhiên được giao cho chiêu thức tối hậu có lực phá hoại mạnh nhất.

Sau khi hoàn thành công việc của mình, Nhận Vụ cũng lập tức rút lui ngay. Phải biết rằng sau khi nhìn thấy tử địch, Ích Trử đã phẫn nộ đến đỏ cả mắt, nếu gây trở ngại cho nó, nói không chừng nàng cũng sẽ trở thành cá trong chậu luôn quá.

Đột nhiên lúc này có từng bãi nước bọt màu đỏ hồng từ trên trời rơi xuống, nói chính xác một chút thì đó là dung nham, là kim sa ở trong bụng Ích Trử bị tử hỏa diễm nung chảy thành dịch thể.

Nước bọt rơi xuống người thạch thú Cùng Kỳ thì liền nhanh chóng thấm vào trong, sau đó thì thân thể của nó bỗng nhiên bị dung nham làm nguội đi rồi toàn bộ đều ngưng kết lại, và trở thành một khối hỗn ngưng tinh thể nửa kim nửa bùn.

Xem ra Ích Trử vẫn còn lo lắng đối với sự giúp đỡ của ba người kia, nên tự bản thân nó cũng góp vào một tay, dùng kỹ năng sở trường của mình là Kim cương tỏa mà tăng thêm một phần xiềng xích ở trên người Cùng Kỳ.

Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na thấy vậy thì cực kỳ vui mừng, bởi vì các nàng chỉ có thể khống chế Ích Trử ở một mức độ nhất định nào đó mà thôi. Chỉ có điều những bổn mệnh kỹ năng phức tạp của nó phải do chính linh hồn thi triển, tuy có phần đáng tiếc nhưng bù lại nó cực kỳ cường đại. Đó cũng là lý do vì sao hai người phải mạo hiểm sử dụng "Triệu hoán linh hồn" để triệu hoán Ích Trử - kỹ năng vốn còn chưa hoàn toàn nắm vững, bọn họ tự tin trước mặt kẻ thù truyền kiếp, nó sẽ phát huy một kỹ năng mạnh mẽ.

Ích Trử há miệng thật rộng, cuồng phong cũng theo đó mà nổi lên ào ào, nhưng nó không phun ra ngoài, mà lại hút vào trong miệng.

Cự nhân nửa kim nửa bùn kia lập tức bị rời khỏi mặt đất, rồi bay vào miệng Ích Trử thật nhanh. Điều đó cho thấy hấp lực do Ích Trử tạo ra mạnh tới dường nào.

Két két, két két....

Vừa qua khỏi miệng Ích Trử, cự nhân rắn chắc như đá kia liền bị nó nhai răng rắc như ăn điểm tâm vậy, chỉ để lại những thanh âm bén nhọn xé tai cao hơn một trăm đê-xi-ben, tựa hồ như là tiếng ma sát âm khiến người ta phát cuồng vậy.

Thành công rồi!

Lúc này Sát Đạt Mễ La đã bị mất rất nhiều sức, trong cuộc ám sát ở trước mặt kia, gã và các tướng lĩnh khác không thể giúp gì được thì chỉ biết nắm chặt hai tai. Ai nấy cũng đều vui mừng quá đỗi, ngay cả Đình Đình và Nhận Vụ vốn ít khi lộ ra nụ cười một cách dễ dàng thì lúc này cũng không tránh hé lộ nụ cười trên môi.

Còn đám ma thú ở phía sau thì chỉ có thể tuyệt vọng trơ mắt nhìn thủ lĩnh ở cách mình chưa tới năm mươi thước bị kẻ địch nuốt vào bụng.

Thành thủ đại nhân đã từng nói, trong toàn bộ quá trình ám sát Cùng Kỳ, mọi chuyện ở đây đều tạm thời giao cho Sát Đạt Mễ La chỉ huy. Vì vậy mà gã lập tức nói với tên binh sĩ thổi kèn lệnh ở bên cạnh:

- Mau truyền lệnh của ta, tiếp tục triệt....

Ầm ầm!

Chữ "thoái" còn chưa rời khỏi miệng thì bỗng có tiếng rung cực lớn vang lên. Toàn thể đầm lầy liền phát ra tiếng nổ thật lớn.

Cuồng phong nổi lên mãnh liệt, vô số cát vụn từ trung tâm cơn địa chấn bay ra ào ạt, khiến cho một số bình dận bị ngã lỏng chỏng dưới đất, thậm chí còn có người bị chết ngay tại chỗ nữa. Cũng may mà sức nổ chỉ phát ra ở bên cạnh đoàn quân, nhưng sức ép ập tới cũng đủ khiến cho đoàn quân bị xính vính không thôi.

Thế nhưng tình cảnh tiếp theo đó mới càng khiến cho mọi người bị đả kích trầm trọng, bởi vì ai nấy cũng đều trợn mắt há miệng mà phát hiện ra con quái vật Ích Trử to lớn là thế mà bây giờ đã biến mất tăm, còn Cùng Kỳ thì vẫn sống như cũ, tuy bộ dáng của nó lúc này đang lảo đảo như đứng không vững, mình đầy thương tích, thậm chí cả chiếc đầu sư tử và đầu rắn mang theo Kim và Thủy nguyên tố cũng đều biến mất; nhưng dù vậy, nó quả thật là vẫn còn sống.

Gần mười cao thủ thượng thừa bày bố trận này rất chu đáo, nhờ họ đã tập trung toàn lực để tạo nên sức tấn công mạnh như thế, vậy mà vẫn không thể tiêu diệt triệt để Cùng Kỳ vốn đã bị tổn thương yêu lực quá nhiều. Đừng quên lúc này trên người nó vẫn còn mang theo tổ hợp kỹ năng là siêu trọng lực phù Cự Lam nữa.

Thực lực của luân hồi yêu thú quả thật là đã vượt xa quá mức tưởng tượng, cho dù là nó còn kém rất xa so với bản thân ở thời thượng cổ.

Cùng Kỳ dùng sức nổ cực mạnh để dồn sức ép về phía nhóm cường giả của nhân loại ở phía sau để ngăn trở họ đuổi theo, đồng thời nó cũng mượn sức phản chấn mà lao nhanh về phía đám quân ma thú vẫn đang tiến đến gần hơn.

Đám người Lộ Thiến cùng với hai nàng sứ giả Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na vừa sử dụng tuyệt chiêu xong, nên lúc này không thể tiếp tục tổ chức đòn tấn công trí mạng liền ngay tức khắc. Vả lại, muốn tạo nên một kích trí mạng với Cùng Kỳ thì không dễ chút nào, không phải có thể tùy tiện ra tay là được; vừa rồi vì mọi người đã chuẩn bị đầy đủ từ trước, nên trận pháp mới được phối hợp nhịp nhàng và lưu loát như thế.

Hơn nữa, sức ép của vụ nổ cũng trở thành sự cản trở của phe truy kích. Vào thời khắc tối hậu, con ma thú kiêu hùng này vẫn biểu lộ ra trí tuệ linh mẫn không thua kém nhân loại chút nào, và đương nhiên còn có lực lượng siêu cường làm cơ sở nữa.

Mọi người chỉ có thể đứng yên trơ mắt nhìn theo Cùng Kỳ sắp sửa trở về với đoàn quân ma thú, cơ hội ngàn vàng để bắt thủ lãnh của chúng cũng sắp vuột đi mất. Trận ám sát này vốn dĩ là hoàn mỹ không kẽ hở, vậy mà vẫn không kết thúc theo sự tính toán của họ được.

Nhưng vào lúc này, vẫn còn một người chưa chịu bỏ qua. Trong sự kinh ngạc của mọi người, đột nhiên có một thân ảnh nhanh như thiểm điện xông thẳng qua các luồng sức ép mà rượt theo Cùng Kỳ.

Tốc độ của hắn cực nhanh, nhanh hơn cả thích khách cao cấp nữa.

Đến khi mọi người nhìn rõ được bóng nhân ảnh của người kia thì ai nấy cũng đều không nén được mà cùng kinh hô:

- Thành thủ đại nhân!

Mộ Dung Thiên toàn thân đang mặc bộ Chúc Phúc chiến giáp màu đen tuyền, trong tay còn có thanh Yêu Vụ thương cũng một màu đen kịt. Tất cả những thứ đó đều do Mâu Cơ tặng cho. Mộ Dung Thiên đã từng mặc bộ chiến giáp này trong cuộc hải liệp, còn bây giờ thì nó đã trở thành tiêu chí đặc biệt ở trong lòng mọi người ở tại Mễ Kỳ Tư.

Mộ Dung Thiên phóng người lao đi ngược chiều gió, nét mặt lạnh như băng không chút biểu tình, tựa như tử thần vậy. Toàn thân phát ra sát khí hừng hực, còn cây Yêu Vụ thương cũng được đâm ra.

Cùng Kỳ cảm giác được nguy hiểm từ phía sau đang ập đến, nó không tự chủ được mà phải quay đầu nhìn lại, sau đó thì hoảng sợ phát hiện ra Mộ Dung Thiên đã rượt tới sát sau lưng.

Nó căm hận không thể ăn tươi nuốt sống ngay cái tên âm hồn bất tán, giả dối âm hiểm, và lúc này lại còn muốn bỏ đá xuống giếng nữa. Nhưng nó cũng biết rõ lúc này mình đang bị trọng thương nên không có năng lực để làm việc đó, dù muốn báo thù thì cũng phải tạm gác lại đã.

Tuy nhiên, nếu muốn có cơ hội về sau thì bây giờ cũng phải giải quyết sự phiền phức đang theo sát sau lưng đã, nếu không thì e rằng nó sẽ biến thành một đống xương khô ở tại đầm Phong Ấn này thôi.

Cùng Kỳ biết rõ đây chính là sự khảo nghiệm cuối cùng của mình, chỉ cần chống đỡ được một kích của đối phương thì mình sẽ có thể quay về trong quân bản bộ rồi.

- Uuuuuuuuuuuuuuuu!

Trong tiếng rống điên cuồng, Cùng Kỳ vỗ đôi tay lên mặt đất ở trước mặt mình, thế rồi đột nhiên có một bức tường đất mọc lên và chắn ở ngay trước mặt Mộ Dung Thiên.

Mộ Dung Thiên phảng phất như không thấy gì vậy, cây Yêu Vụ thương vẫn đâm mạnh tới trước, khiến cho bức tường đất bị đâm thủng một lỗ lớn. Tốc độ của cây trường thương tuy có hơi chậm lại một chút, nhưng vẫn lao thẳng về mục tiêu phía trước là Cùng Kỳ.

Thế nhưng sự tình lại không đơn giản như vậy, những bức tường thứ hai, thứ ba, rồi thứ bốn cứ lần lượt bốc lên....

Bởi vì hai chiếc đầu nắm giữ lực lượng của Kim hệ và Thủy hệ đã bị mất đi, còn Mộc và Hỏa thì chỉ thích hợp để tấn công chứ không thích hợp để phòng thủ, vì vậy cho nên chiêu "Tằng loan điệp chướng" này của Cùng Kỳ rất có khả năng là chiêu phòng ngự cực mạnh đây.

Tầng tầng lớp lớp tường đất từ dưới đất mọc lên, Yêu Vụ thương liên tiếp đâm thủng hết bức này tới bức khác, chí ít cũng phải có tới hai mươi bức tường, thế rồi rốt cuộc thân hình của Mộ Dung Thiên cũng chậm lại.

Sau khi xuyên thủng bức tường thứ hai mươi lăm và cũng là bức tường cuối cùng, lúc đó không còn bức tường nào mọc lên nữa, mà Yêu Vụ thương cũng đâm trúng lên người Cùng Kỳ. Chỉ tiếc là mũi trường thương đã đi hết đà, nên nó chỉ đâm lún vào da thịt của Cùng Kỳ chừng nửa thốn, tạo ra một vết thương chẳng đáng ngại chút nào.

Cùng với lúc Yêu Vụ thương không thể tiếp tục đâm tới được nữa, lúc này áp lực ở trên người Cùng Kỳ cũng đồng thời biến mất. Thì ra thời gian công hiệu của siêu trọng lực phù Cự Lam đã qua hết.

Cùng Kỳ nhất thời vui mừng, món quà này đến quá đột ngột đi.

Nhưng cũng vào lúc đó, nó liền phát hiện ra trên mặt Mộ Dung Thiên cũng lộ ra nụ cười quỷ dị:

- Mày thích gió chứ?

Câu hỏi không đầu không đuôi khiến cho Cùng Kỳ thắc mắc khó hiểu, nhưng liền ngay lúc đó thì nó cũng hiểu ra được ý tứ của hắn.

Bỗng nhiên trời đất xoay chuyển, không gian tựa hồ như bị hỗn loạn, Cùng Kỳ hoàn toàn bị mê thất ở trong đó, đồng thời trên người nó cũng tùng xẻo đau thấu xương, liên miên không dứt.

Thì ra chỗ mà nó đang đứng chợt xuất hiện một cơn gió xoáy lốc cực lớn, tiếng gió vang lên ầm ầm đến xé tai, tận tình thay chủ nhân mà phát tiết cơn giận vô cùng vô tận!

Cơn gió lốc kia tựa như một cấm chú nho nhỏ vậy, mật độ thật khó tưởng tượng nổi. Bên trong đó có cả hàng ngàn mũi phong nhận không ngừng chặt chém lên mình Cùng Kỳ, chúng cứ luân phiên nhau mà chém lên người con yêu thú, khiến cho máu thịt của nó không ngừng bắn ra ngoài. Vào lúc này đây, tấm nhục thể mà Cùng Kỳ vẫn luôn tự hào thì giờ đây lại bị phong nhận chặt chém y như một miếng đậu hũ vậy.

Đây là sức gió cực mạnh của thiên nhiên, do vận dụng lực lượng kỹ xảo mà phát ra. Sau khi thi triển chiêu này, lực lượng của người thi triển nó sẽ bị giảm ở mức tối thiểu, nhưng mức độ tổn thương của địch nhân thì sẽ đạt tới mức tối đa. Có đôi khi, ngay cả hải dương cũng phải khiếp sợ trước uy lực của nó nữa.

- Bạo phong tuyệt sát!

Hầu như tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngây người ra, kể cả dân chúng, binh sĩ, chúng tướng, Khắc Lý Tư Đế, Áo Lâm Na, và thậm chí cả những người sớm tối ở chung với Mộ Dung Thiên và vẫn tự cho rằng hiểu hắn cũng kha khá là Đình Đình và Nhận Vụ.

La Địch, bản thân cái tên này vốn không hề gây chú ý cho người khác, nhưng không có ai là không nhìn ra được "Bạo phong tuyệt sát", bởi vì nó chính là môn tuyệt kỹ thành danh của thánh cấp Lĩnh vực ma võ sĩ Bố Luân Đặc ở trên đại lục. Ngoài ông ta ra, người biết sử dụng nó chỉ còn một người nữa mà thôi.

Và thế là thân phận mà Mộ Dung Thiên đã cố gắng che giấu bấy lâu nay, rốt cuộc cũng bại lộ ở trước mắt bao nhiêu người.

Chỉ là mọi người trăm ngàn lần đều không ngờ tới, người thủ lĩnh mà họ tôn kính như thần minh bấy lâu nay, thì ra lại là một kẻ phản quốc đến từ nước khác!
Bình Luận (0)
Comment