Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 113 - Chương 113: Sốc Thuốc Rồi!!!

Chương 113: Sốc Thuốc Rồi!!! Chương 113: Sốc Thuốc Rồi!!!

Không nói hai lời, Lâm Ân nhanh chóng lấy ra một đống lớn tài liệu từ bên trong kho hàng, lại vội vàng mở ra cuốn sách về dược tề của thầy, sau đó (艹皿艹) vừa lật sách, vừa ném đủ thứ tài liệu vào trong nồi.

Ùng ục ùng ục ——

Lửa lớn không ngừng thiêu đốt, rất nhanh nồi dược tề trên bếp đã bốc lên từng cái bong bóng to tướng, đủ mọi màu sắc.

Lâm Ân nghiến răng, hai mắt trợn tròn, khóe môi khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười đầy bệnh hoạn, nhìn chằm chằm vào nồi dược tề đang sôi ùng ục ùng ục kia.

Ánh sáng với đủ mọi màu sắc phản chiếu lên gương mặt hắn, có vẻ khủng bố đến lạ.

【 đinh! Ngươi luyện chế ra dược tề ôn dịch cường độ mạnh x1】

【 đinh! Ngươi luyện chế ra dược tề hư nhược cường độ mạnh x1】

【 đinh! Ngươi luyện chế ra dược tề virus ác tính x1】

【 Kinh nghiệm luyện dược của ngươi +1】

【 Kinh nghiệm luyện dược của ngươi +1】

Những âm thanh nhắc nhở không ngừng vang lên bên tai Lâm Ân.

Ngắn ngủi không đến hai tiếng đồng hồ, Lâm Ân đã dựa vào nội dung được ghi chép trên sách dược tề, để luyện chế ra mười mấy loại dược tề khủng bố quái dị.

Hơn nữa, để hương vị của chúng nó ngon hơn một chút, Lâm Ân lại đào thật nhiều rượu quý lâu năm được thầy của hắn cất giấu rất lâu dưới mặt đất lên.

Hết thảy đều được chuẩn bị thỏa đáng, Lâm Ân lại đi kéo cái xích đu ra, đặt nó vào hậu viện, ung dung nằm lên trên đó, uống một ngụm dược tề virus, lại uống một ngụm rượu quý lâu năm, ( ̄︶ ̄), lắc lư lên xuống, vẻ mặt đầy hứng khởi.

【 đinh! Ngươi trúng độc! Giá trị sinh mệnh trước mắt đang nhanh chóng giảm xuống, dự tính trong vòng 20 phút sẽ lìa đời. 】

Ừng ực——

【 đinh! Ngươi uống dược tề khôi phục, giá trị sinh mệnh tạm thời khôi phục. 】

【 đinh! Virus đang tùy ý phá hư các cơ quan nội tạng trong cơ thể ngươi, dự tính trong vòng 15 phút tới, ngươi sẽ chết do các loại bệnh biến chứng! 】

Ừng ực ——

【 đinh! Ngươi uống hai bình dược tề, sinh mệnh tạm thời khôi phục. 】

Ngắn ngủi mấy phút đồng hồ sau, Lâm Ân chợt cười lạnh mà giương hai tay ra, cảm nhận vô số loại bệnh biến chứng khó có thể hình dung đang đánh sâu vào thân thể mình.

Chỉ tính riêng đau đớn đã có tới mười mấy loại hình khác biệt, đó là chưa kể tới ngứa, cháy, mềm nhũn, rét lạnh, sốt cao… giống như có vô số con kiến đang bò qua bò lại trong thân thể ngươi, hoặc như có người đang cầm cái bơm hơi dùng sức gâp sức ép lên lồng ngực của ngươi vậy.

Toàn bộ những phản ứng tiêu cực mà ngươi có thể nghĩ đến, trên thân thể hắn đều có cả.

"Ha hả ha hả ——nếu người bình thường phải chịu đựng tình huống như vậy, khẳng định là đối phương tan vỡ mười lần cũng không đủ!"

Lâm Ân cắn răng cười lạnh một tiếng.

Sau lúc dược tề bắt đầu phát huy tác dụng, chính là thời điểm liều mạng so đấu ý chí lực.

Lâm Ân ấn nút trên đồng hồ bấm giây, tạm thời xác định thời gian là hai mươi phút.

Hếu hai mươi phút mà biến dị thể kia còn không có phản ứng gì, vậy lại chờ thêm hai mươi phút nữa!

...

Rất nhanh, hai mươi phút đầu tiên sắp chấm dứt.

Lâm Ân vẫn không cảm nhận được bên trong thân thể có điểm gì khác thường ngoại trừ những phản ứng đến từ đống bệnh biến chứng này.

Hắn nghiến răng (〝 ▼ 皿 ▼) tiếp tục cầm lấy vài bình dược tề khôi phục, uống vào để trung hòa độc dược trong cơ thể mình.

Ba ——

Hắn vỗ cái bàn, không nói một lời đã trực tiếp cầm lấy một đống dược tề kịch độc được bày sẵn bên cạnh mình.

"Lại tiếp tục!"

...

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Hai mươi phút lần thứ hai sắp hết.

Mơ hồ có thể nhìn thấy tay trái hắn vừa khẽ run rẩy vài cái, nhưng Lâm Ân lại không phát hiện ra, bởi vì hiện tại không chỉ tay trái hắn đang run rẩy, mà toàn thân hắn, chỗ nào cũng đang đang run rẩy.

Hơn nữa, không chỉ run rẩy thôi đâu, sắc mặt hắn đang không ngừng chuyển màu đỏ, cam, hồng, lục, lam, tím…y như con tắc kè.

"Lại... Lại tiếp tục!"

Lâm Ân run rẩy vươn tay tới, cả người suy yếu uống vào hàng đống dược tề kịch độc.

...

Hai mươi phút lần thứ ba.

Lâm Ân đã (((;꒪ ꈊ ꒪;))) cứng ngắc nằm trên xích đu, toàn thân từ trên xuống dưới, đầy rẫy các loại bệnh biến chứng khủng bố cùng nhau phát tác, đau đớn như đang phải thừa nhận mười đại khổ hình thời Mãn Thanh.

Mà tay trái của hắn cũng bắt đầu không ngừng run rẩy.

Mơ hồ có thể nhìn thấy một đống chất lỏng màu vàng vàng thẩm thấu từ trong tay ra ngoài.

Nhưng Lâm Ân trong trạng thái này (((;꒪ ꈊ ꒪;))) , đã hoàn toàn không chú ý đến tình huống dị thường của tay trái, bởi vì hiện tại, toàn thân hắn có chỗ nào không dị thường đâu?

Hắn đã hạ độc bản thân đến mức gần sụp đổ rồi.

"Lại... Lại... Lại..." Lâm Ân đã nói không ra lời, nhưng hắn vẫn kiên cường cầm lấy một bình thuốc trừ sâu, và ừng ực ừng ực rót thẳng vào trong miệng.

...

Ở thời điểm hai mươi phút lần thứ tư sắp hết, rốt cuộc bên tai Lâm Ân cũng vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống, nhưng rõ ràng là âm thanh lần này có chút run rẩy nhè nhẹ.

【 đinh... độ sợ hãi của ??? đối với ngươi +... +10... 】

Mà lúc này, lòng bàn tay trái của hắn đã sớm lật ngược ra ngoài, lỗ hổng vừa nãy trong lòng bàn tay đang ùng ục ùng ục phun trào bọt mép, nó còn thường xuyên co giật vài cái.

Nhưng (((;꒪ ꈊ ꒪;))) Lâm Ân trong trạng thái này lại chẳng nghe được cái gì.

Gần như hắn đã tự hạ độc bản thân đến sốc thuốc luôn rồi.

"Lại... Lại... Lại đến... Ta vẫn có thể... Làm..."

Lâm Ân (((;꒪ ꈊ ꒪;))) lại run rẩy vươn tay tới, kiên quyết vươn tay tới, cầm lấy bình thuốc trừ sâu ở phía xa xa kia.

Ngay lập tức, âm thanh nhắc nhở của hệ thống lại vang lên dồn dập bên tai hắn.

【 đinh! Độ sợ hãi của ??? đối với ngươi +10】

【 đinh! Độ sợ hãi của ??? đối với ngươi +11】

【 đinh! Độ sợ hãi của ??? đối với ngươi +12】

Tiếp đó, gần như không thể kiềm chế được nữa, tay trái của hắn vừa run rẩy vừa hốt hoảng bám chặt lấy dây xích đu, thậm chí nó còn gắt gao quấn quanh cái dây nọ hai vòng, hệt như đang bấu lấy nhành cây cứu mạng cuối cùng.

Mà cùng lúc đó, trong lòng bàn tay lập tức nứt ra một cái lỗ hổng.

Ọe——

Vô số bong bóng phun ra từ miệng của cái tay kia o(x﹏x)o

Hiển nhiên là nó không chịu nổi nữa.

Sốc thuốc rồi! Sốc thuốc rồi!

Bình Luận (0)
Comment