"Không được, ta vẫn còn quá ít trang bị tiện tay."
Lâm Ân lại cẩn thận tìm tòi một lần bên trong cái xác rỗng của Khôi Lỗi Huyết Nhục, nhưng vẫn không tìm được khẩu súng lục và con dao lóc xương mình đã đánh rơi ngày hôm qua.
Hơn nữa, nhìn phần giới thiệu của tay trái, chỉ sợ rằng con bài chưa lật lớn nhất trong tay hắn, cũng chính là trái tim Vô Diện Ma kia, đã trở thành một bộ phận của nó rồi.
Nói cách khác, rất có khả năng súng lục và dao của hắn cũng bị nó nuốt mất rồi.
Nghĩ đến đây, Lâm Ân khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn tay trái đang ngáy o o vừa ngủ vừa phun bong bóng của mình.
"Nếu không, ta cứ dứt khoát tìm thử xem sao?"
Lâm Ân suy tư một thoáng, cuối cùng đã đưa ra một quyết định vô cùng lớn mật.
Nghĩ là làm, hắn nhanh chóng đeo khẩu trang và bao tay vào, dựa vào ánh sáng phản xạ từ thấu kính, lén lút vươn tay phải tới, nhẹ nhàng kéo cái miệng của tay trái ra, để lộ một khoảng hở vừa đủ.
Hắn suy nghĩ một lát.
Hoa lạp lạp ——
Ngay lập tức, từ trên bờ vai đã mọc ra một sợi xúc tu dài nhỏ, rồi dưới quá trình điều khiển vô cùng cẩn thận của Lâm Ân, hắn đã khống chế sợi xúc tu vừa được năng lực tai biến đắp nặn ra kia, nhẹ nhàng, tỉ mẩn chui vào trong cái miệng của tay trái.
Ngô!
Sâu quá nha!
Kỳ quái thật!
Xem ra con biến dị thể này vốn không hề ZxuMzdIỤ rBqXKẹ giản như vẻ ngoài.
Thoạt nhìn, cứ nghĩ là nó sinh trưởng trên người hắn, nhưng rất có khả năng, nó lại tự mang trên mình một dạng kết cấu nội bộ đặc thù nào đó.
Lâm Ân cẩn thận mò mẫm, thậm chí còn dứt khoát nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận không gian bên trong.
Tới cuối cùng, sợi xúc tu nhỏ nhắn trên người hắn cũng lần mò đến chỗ sâu nhất trong bụng tay trái.
Đến lúc này, sợi xúc tu của Lâm Ân lập tức va chạm vào rất nhiều những tổ chức, khối thịt, máy móc, vừa khó có thể gọi tên, vừa khó có thể tiêu hóa.
"Xem ra phần thân thể của con quái vật đã bị nó nuốt vào kia đang ở nơi này." Lâm Ân thoáng suy tư một lát, sau đó bắt đầu ra ra vào vào, không ngừng moi móc những vật mình tìm được ra ngoài.
【 đinh! Ngươi đạt được hạch tâm vỡ nát x1】
【 đinh! Ngươi đạt được tổ chức huyết nhục thối rữa x1】
【 đinh! Ngươi đạt được Súng Lục Săn Ma x1】
【 đinh! Ngươi đạt được Đao Lóc Xương của Cưa Máu x1】
Trước mắt Lâm Ân sáng ngời.
Tìm được rồi!
Quả nhiên, hắn đã đoán đúng, cả hai kiện trang bị của hắn đều bị con biến dị thể này nuốt vào bụng rồi.
Hoa lạp lạp ——
Lâm Ân thu hồi sợi xúc tu của mình, trên môi nở nụ cười lạnh nhìn khẩu súng lục và con dao lóc xương đang dính nhơm nhớp kia.
Cờ - rắc——
Mở chốt bảo hiểm, hay lắm, không bị ảnh hưởng chút nào.
Dù sao nó cũng là vật phẩm cấp truyền thuyết, đâu dễ bị ăn mòn như vậy?
Rốt cuộc trang bị trên người hắn lại hoàn chỉnh rồi!
Đến đây, ánh mắt hắn lại thoáng nhìn xuống, chăm chú quan sát cánh tay trái còn đang há miệng ngáy o o kia.
"Nếu không, ta cứ dứt khoát chớp lấy cơ hội này, nạo vét ra một vài thứ khác nữa? Nói không chừng, trên người con quái vật kia vẫn còn một vài thứ gì đó được bảo tồn hoàn hảo."
Dù sao… cơ hội này vô cùng hiếm có, qua đi rồi không thể gặp lại nữa.
Lâm Ân nghĩ ngợi một hồi, cuối cùng lại thật cẩn thận luồn một sợi xúc tu vào trong miệng của tay trái.
【 đinh! Ngươi đạt được nhãn cầu hội tụ x1】
【 đinh! Ngươi đạt được cánh tay của long tức (tổn hại)x1】
【 đinh! Ngươi đạt được mái tóc của Oán Linh x1】
Sau khi không ngừng đào sâu thêm, moi móc ra ngoài, đôi mắt Lâm Ân càng ngày càng sáng.
Quả nhiên, trong này tích trữ nhiều hàng hóa thật!
Nhiều thứ tốt như vậy, nếu để nó tiêu hóa hết đi, chẳng phải hắn sẽ tiếc đến nhỏ máu sao?
Nói xong, Lâm Ân ôm trong lòng cảm xúc mênh mông, không ngừng moi móc từng món từng món đồ vật từ trong miệng tay trái ra ngoài, tốc độ ra vào của xúc tu cũng bị đẩy lên nhanh hơn.
"Ai?"
Trong lúc mơ mơ màng màng, tay trái chợt có cảm giác quái dị, như thể có một thứ gì đó dài dài thô thô, đang không ngừng chui ra chui vào cái miệng của mình.
Hơn nữa mỗi một lần như vậy, thứ kia đều húc vào cái miệng của nó, làm người ta vô cùng khó chịu.
Ba ——
Đống bong bóng thập thòm bên khóe miệng tay trái lập tức vỡ tan.
Nó đã tỉnh.
Sau đó, chỉ trong nháy mắt, nó đã trông thấy Lâm Ân với vẻ mặt sung sướng, (≧▽≦) đang khống chế một sợi xúc tu cắm thẳng vào trong miệng nó.
Tay trái (ΩДΩ): "Oa nha nha nha nha! !"
Đáng giận! Quá đáng giận!
Hóa ra mẫu thể dám lợi dụng lúc nó ngủ, hung hăng xâm phạm cái miệng của nó!
Vô sỉ! Biến thái! Hạ lưu!
(╯‵ 皿 ′)╯︵┻━┻
Cái gì có thể nhịn được chứ cái này thì không! Tuyệt đối không nhịn được!
Răng rắc ——
Ngay lập tức, hàm răng sắc nhọn của tay trái đã (〝 ▼ 皿 ▼) cắn xuống.
Phập ——
Sợi xúc tu do Lâm Ân khống chế trực tiếp bị nó cắn cho một nhát, một chia thành đôi.
(((;꒪ ꈊ ꒪;)))
【 đinh! Giá trị sinh mệnh của ký chủ bị tổn thất! 】
【 đinh! Giá trị sinh mệnh của ký chủ bị tổn thất! 】
"Ùng ục —— "
Tay trái hung hăng nuốt mảnh xúc tu trong miệng mình xuống, (〝 ▼ 皿 ▼) gần gừ nói: "Làm gì? ! Ngươi đang làm cái gì hả? ! Cắm thứ kỳ quái như vậy vào trong miệng cô nãi nãi ta đây làm gì? Muốn đánh nhau không?!"
Sau đó, chỉ trong nháy mắt, nó đã trông thấy một đống xúc thể và tổ chức huyết nhục dính nhơm nhớp đang ở bên người Lâm Ân.
Ngay tức khắc, tay trái đờ đẫn cả người.
Lâm Ân xòe tay ra, khụ khụ vài cái, mới mở miệng nói: "Ngươi hãy nghe ta giải thích. Ta chỉ muốn tìm lại mấy món đạo cụ ngày hôm qua đã bị ngươi nuốt vào trong bụng thôi mà. Ta không muốn khai chiến với ngươi đâu, thật đấy!"
Bầu không khí xung quanh tạm thời yên tĩnh xuống.
"..."
"..."
Ngay sau đó.
Leng keng leng keng leng keng leng keng ——
Tay trái không nói nửa lời, đã (〝 ▼ 皿 ▼) cầm lấy con dao “Ca ca ca” điên cuồng chém Lâm Ân, mà Lâm Ân cũng bất đắc dĩ (〃> 皿 <) phải nâng dao lên, đón đỡ.
"Ngươi hãy nghe ta giải thích! Ngươi cho ta một cơ hội để giải thích đi mà!"
"Giết ngươi! Giết ngươi! (` 皿 ´) ノ nha đạt! Nha đạt! Hóa ra ngươi dám cướp đồ ăn trong miệng hổ à! Hóa ra ngươi dám trộm đi thứ mà ta đã ăn vào trong bụng rồi! Còn dám dùng thứ xúc tu kỳ quái như vậy cắm vào trong miệng ta! Ngươi xong đời rồi! Ta giết ngươi!"