Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 125 - Chương 125: Đêm Khuya Không Bình Lặng!!!

Chương 125: Đêm Khuya Không Bình Lặng!!! Chương 125: Đêm Khuya Không Bình Lặng!!!

Leng keng leng keng leng keng ——

Sắp tới chạng vạng, sau khi Lâm Ân và tay trái trải qua giai đoạn tạm thời hòa bình, đôi bên lại một lần nữa triển khai đấu tranh ngươi chết ta sống.

Nhưng đúng vào lúc này, bên tai Lâm Ân lập tức vang lên một chuỗi âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ: Đêm khuya không bình lặng. 】

【 mục tiêu nhiệm vụ 】: sống sót trong quá trình tìm kiếm của ba Liệt Sát Giả, khen thưởng: Tiền khô lâu x1000, kinh nghiệm cơ sở x1000, đạo cụ đặc thù x1

【 mục tiêu nhiệm vụ đặc thù ngoài định mức 】: Đánh giết toàn bộ Liệt Sát Giả, khen thưởng: đạo cụ đặc thù cấp truyền thuyết x1, bộ hình minh họa kỹ năng cấp truyền thuyết x1

【 giới thiệu nhiệm vụ 】: ban đêm tại Hẻm Du Hồn, mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt, từ sau khi trải qua trận tử chiến tối hôm qua, nguy cơ mới lại trỗi dậy, đám Liệt Sát Giả quỷ bí giống như những con chó săn một mực vểnh tai lên, nghe ngóng mà tìm đến, xin hãy cố gắng ẩn mình...

Cắt ——

Lâm Ân vốn đang dùng sức đối dao với tay trái, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc, nói: "Im lặng! Quả nhiên đúng như những gì ta nghĩ, bọn chúng đến đây rồi!"

Vù vù ——

Hồn đăng ngoài cửa lập lòe vài cái, sau đó lặng yên ảm đạm xuống.

Nghĩa là… Màn đêm đã buông xuống.

...

Sương mù màu đen tuôn ra, phủ kín cả Hẻm Du Hồn.

"Tìm kiếm mục tiêu... Phát hiện vết máu của Khôi Lỗi Huyết Nhục hình thái thứ ba... Đang thu thập mẫu vật..."

"Hoàn thành so sánh mẫu vật... Đang triển khai tái hiện tình cảnh..."

Bên trong sương mù màu đen, một con quái vật đầu người thân nhện vừa ngẩng đầu, viên nhãn cầu trong hốc mắt nó lập tức trở nên sung huyết, đỏ như máu, sau đó trên mặt đất, lập tức xuất hiện một hình chiếu đầy màu máu đỏ.

Giữa khung hình chính là toàn bộ tình cảnh máu tanh hồi đêm qua trước khi Khôi Lỗi Huyết Nhục chết.

Hiển nhiên, nó đã dùng một loại thủ đoạn đặc thù nào đó, để tái hiện chi tiết cảnh tượng ngày hôm qua rồi.

"Phân tích tình cảnh... Khôi Lỗi Huyết Nhục chết do bị thứ gì đó trong cơ thể cắn nuốt và tan vỡ... Tin tức đã chuyển xong..."

"Đánh giá cấp bậc nguy hiểm... Cấp A... nhưng vẫn cần tiến hành thêm một bước tra xét..."

Ca ca ca ——

Bộ thân thể con nhện khổng lồ kia chậm rãi di chuyển cái nang nhện thật lớn, từ từ bước ra khỏi sương mù màu đen.

Mà ở phía sau con quái vật kia, còn có hai con quái vật giống nó như đúc, đang đi theo.

Mỗi lần hàng chân nhện sắc bén tựa lưỡi dao kia hạ xuống đất, đều có thể lưu lại những dấu vết kinh tâm động phách trên mặt đất.

...

Cùng lúc đó, Lâm Ân cầm súng lục bằng tay phải, lại phân hoá ra một nhánh xúc tu trên vai mình để cầm theo con dao, vẻ mặt đầy nghiêm túc, đang ẩn nấp trên xà nhà giống như một con mèo.

Có một lần kinh nghiệm lúc trước, lúc này, hắn không còn dán sát người bên vách tường nữa, phòng ngừa bị đối phương phá tường đánh lén.

"Trái trái." Lâm Ân nghiêm túc mở chốt bảo hiểm trên súng lục, nói: "Ngươi linh hoạt, mau leo lên khung cửa bên kia canh gác đi, hai chúng ta phân công hợp tác, chỉ cần đợi cho đến khi có người tiến vào, cả đám cùng tiến lên. Ta sẽ dùng xúc tu cuốn lấy nó, ngươi trực tiếp một ngụm ăn luôn. Yên tâm, lần này mà bắt được, toàn bộ con mồi đều cho ngươi!"

Tay trái (〝 ▼ 皿 ▼) nói: "Đừng gọi ta là trái trái! Ngươi cho là hai chúng ta thân lắm phỏng?"

Nhưng nói là nói như vậy, tới cuối cùng nó vẫn lặng yên không một tiếng động mà kéo dài, xòe ra năm ngón tay, lơ lửng bám phía trên khung cửa.

Cùng lúc ấy, ở bốn phương tám hướng, đã có bốn nhánh xúc tu do Lâm Ân phân hoá ra ngoài, đang một mực chờ đợi, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay đánh phủ đầu kẻ địch.

Bốn nhánh xúc tu đã là cực hạn của hắn rồi.

Nhưng hắn vẫn có chút tin tưởng, suy cho cùng, ngày hôm nay hắn đã có thêm một kẻ giúp đỡ xấu xa, cái gì cũng ăn được, trong khi ngày hôm qua hoàn toàn không có.

Hơn nữa, theo nội dung nhắc nhở vừa nãy, khẳng định là kẻ tới không phải Khôi Lỗi Huyết Nhục.

Một khi đã như vậy, đương nhiên bọn họ hoàn toàn đủ lực để chiến một trận!

Lâm Ân híp mắt, im lặng, ẩn mình … giống như một con báo săn trong đêm tối, tùy thời mà động.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Cũng không biết đã qua bao lâu, chỉ biết đúng tại một khắc này, con ngươi trong mắt Lâm Ân thoáng co rụt lại, ngay lập tức, hắn đã trông thấy một bóng người chậm rãi xuất hiện tại cửa tiệm dược tề.

"Đúng là lúc này rồi!" Lâm Ân dứt khoát hét lớn, và không nói hai lời, từng sợi xúc tu đã trực tiếp nổ bắn ra ngoài, chỉ trong nháy mắt, đã khóa chặt bóng dáng kia tại chỗ.

Mà tay trái đang ẩn giấu phía trên khung cửa cũng khẩn cấp bành trướng lên, mở ra cái miệng khổng lồ như bồn máu, hung ác mà ngoạm một cái xuống.

"Nha ô —— ô ô ô ô —— "

"Nhã đạt nhã đạt nhã đạt —— "

Chỉ trong nháy mắt, giữa cái miệng khổng lồ kia đã truyền đến hai tiếng kêu đầy hoảng sợ.

Lâm Ân sửng sốt.

Sao hắn lại có cảm giác tiếng kêu này có chút quen thuộc nhỉ?

Không nói hai lời, Lâm Ân vội vàng lao từ trên xà nhà xuống dưới, rồi lập tức nhìn thấy bốn cái chân một lớn một nhỏ, không ngừng “Oa oa oa” giãy giụa trong cái miệng khổng lồ đang khép kín của tay trái.

【 Giá trị tinh thần của Huyết Y Ác Linh -10】

【 Giá trị tinh thần của Ác Linh Huyết Anh -10】

Lâm Ân: "!!!"

"Ngừng! Ngừng! Là người một nhà đó!"

Lâm Ân kinh hãi vươn tay tới.

...

Vài phút sau.

Huyết Y Ác Linh và cô bé đáng yêu trên người dính nhơm nhớp đang ngây dại mà lưng tựa lưng, ngồi trên bậc cửa, từng vũng nước miếng đặc sệt, dấp dính từ trên người cặp mẹ con ấy, từ từ chảy xuôi xuống dưới.

"Tôi có cảm giác mình vừa nằm mơ một cơn ác mộng..." Huyết Y Ác Linh ngây dại mà nỉ non nói.

"Nhã đạt —— "

Cô bé đáng yêu (๑>︶<) و vươn đầu lưỡi, sàn sạt sàn sạt liếm liếm lớp dịch nhầy trên mặt mẹ.

Lâm Ân túm tay trái trở về, ngạc nhiên nói: "Quý bà, sao hai người lại đến đây?"

Huyết Y Ác Linh dùng sức lắc lắc nước miếng trên người, rồi nghiêm túc nhìn hắn nói: "Đương nhiên là lo lắng cho cậu rồi. Lúc ban ngày, cậu vội

Bình Luận (0)
Comment