"Tôi có thể đi được chưa?" Quỷ ảnh cao gầy o(╥﹏╥)o nói.
Gã tuyệt đối tuyệt đối không muốn ở lại nơi này thêm một phút nào nữa.
Hỡi ôi, đi đưa một bưu kiện chuyển phát nhanh mà kéo theo cả người đầy bệnh!
"Đương nhiên là có thể rồi!" Lâm Ân mỉm cười, sau đó lại nhanh chóng đóng gói bao lớn bao nhỏ dược tề đưa cho đối phương, giúp đối phương cõng nó lên lưng, còn mất loại dược tề nhỏ lẻ, không biết nhét vào đâu, hắn trực tiếp treo nó lên bình truyền dịch giùm quỷ ảnh.
"Còn nữa, chờ tôi kiểm tra bưu kiện rồi viết tờ biên nhận."
Quỷ ảnh cao gầy o(╥﹏╥)o cầm tờ giấy kia, nhăn nhó nói: "Tôi còn phải trở về phục mệnh."
"Chờ tôi một chút thôi mà!" Lâm Ân mỉm cười, rồi lập tức lấy bốn quyển trục từ trong chiếc hòm kia ra, cẩn thận xem xét một lần, sau đó nhắm mắt lại, tỏ vẻ vừa lòng đặt bốn quyển trục nọ trở về cái hòm. Chỉ là hắn không hề chú ý tới, một sợi tóc kẹt lại bên mép quyển trục vừa không cẩn thận mà xẹt qua đầu ngón tay hắn.
"Không thành vấn đề, tôi lập tức..." Hắn còn chưa nói hết câu, bên tai đã vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Bại liệt bẩm sinh mức độ nặng 】
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Làn da mưng mủ vĩnh viễn 】
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: dư lượng độc tố ác tính trên người bướm độc ký sinh vẫn còn sót lại 】
【 đinh! Ngươi phát hiện bệnh tật của mục tiêu: Thân thể bị hòa tan mang tính gián đoạn, không liên tục 】
Lâm Ân lập tức ngẩn người, ánh mắt hắn lại tập trung vào chiếc hòm bên dưới.
Hắn khẳng định là vừa rồi mình hoàn toàn không tiếp xúc với bất cứ sinh vật nào khác, nhưng một chuỗi nhắc nhở này lại xuất hiện, nghĩa là…
Ngay sau đó, ánh mắt Lâm Ân đã bắt gặp sợi tóc dài còn kẹp bên mép quyển trục trong hòm.
"Đây là?" Lâm Ân nheo mắt quan sát nó thật kỹ.
Chẳng lẽ đây là sợi tóc của tình báo viên kia?
Hắn nhìn thoáng qua quỷ ảnh cao gầy, dò hỏi: "Tiên sinh, xin hỏi bưu kiện này của tôi có đi qua tay một người nào đó khác hay không?"
Vừa nói đến công tác của mình, quỷ ảnh cao gầy lập tức trở nên thâm trầm, nói: "Không có, chủ nhân của tôi đều giao hàng lần lượt cho từng khách hàng một. Đây là chủ nhân tự mình đóng gói, tuyệt đối không có sinh vật thứ hai từng tiếp xúc qua."
Lời này vừa nói ra, trong lòng Lâm Ân đã hiểu rõ, mà cũng ngay tại khoảnh khắc ấy, hắn khẽ cười thầm.
Xem ra… đây là tóc của tình báo viên kia.
Cũng đúng thôi, vì trên cơ thể gã có nhiều chứng bệnh kỳ quái như vậy chẳng trách hàng năm đều ở bên trong Thị Giới làm công tác tình báo.
Chỉ trong nháy mắt, Lâm Ân đã nghĩ đến mấy ngàn tiền khô lâu mình từng bị đối phương lừa gạt tại Thị Giới.
Lâm Ân mỉm cười, nhanh chóng cầm lấy cây bút, trực tiếp viết mấy hàng chữ xuống mặt trái của tờ giấy biên nhận.
【 Song Mộc: 】
【 Chào tình báo viên tôn kính, tôi đã thành công nhận được bưu kiện anh gửi, vô cùng cảm ơn anh. Nhưng có vẻ như trong lúc đóng gói hàng, anh đã không cẩn thận mà rụng một sợi tóc xuống. Vừa vặn, tôi lại là một bác sĩ chuyên nghiệp, và từ sợi tóc kia của anh, tôi lại không cẩn thận mà phát hiện được một chút bệnh trạng không tốt. 】
Lâm Ân lập tức viết rõ ràng những chứng bệnh vừa được nhắc nhở kia vào.
【 Tôi thực sự lấy làm tiếc vô cùng với nỗi thống khổ của anh, nếu anh đọc được nội dung biên nhận này, hãy nhớ đến tiệm dược tề số xxxx tại Thị Giới tìm Song Mộc tiên sinh. Đừng quên hẹn trước, và mang theo đủ tiền, tôi có thể tiến hành thêm một bước chẩn đoán bệnh và trị liệu cho anh, chúc anh khỏe mạnh. 】
【 Vị bác sĩ tận tâm tận lực của anh: Song Mộc tiên sinh. 】
"Biên nhận đã viết xong rồi, làm ơn hãy giao nó đến tận tay chủ nhân của anh, tôi vô cùng hài lòng với hàng hóa lần này.” Lâm Ân mỉm cười giao tờ giấy biên nhận trên tay cho quỷ ảnh cao gầy.
Quỷ ảnh cao gầy liếc mắt nhìn nội dung trên tờ giấy biên nhận kia một cái, cả khuôn mặt lập tức trở nên tái nhợt, rồi không nhịn được, gã lập tức hít sâu một hơi khí lạnh.
Đây đúng là… cmn biến thái đến mức mẹ hắn ra mở cửa cho biến thái, biến thái theo về đến tận nhà. (Hiểu là cực kỳ biến thái nhé)
Ngươi chỉ cần chạm vào một sợi tóc lại chẩn đoán cho một đống bệnh tật vừa nhìn đã thấy vô cùng khốn khổ cho chủ nhân ta rồi? Ngươi ngồi tên lửa phi thăng đấy à? !
Nhưng mặc kệ chuyện của hắn, quỷ ảnh cao gầy không nói hai lời lập tức xoay người, chống cây gậy, bước từng tí từng tí một, “Lạch cạch lạch cạch” đi ra ngoài cửa.
Nhưng vừa lê đến ngoài cửa, gã chợt nghe thấy từ đằng sau truyền đến tiếng hô to của Lâm Ân: "Quý khách, hoan nghênh lần sau lại đến! Cám ơn đã chiếu cố cửa hàng!"
Thân thể quỷ ảnh cao gầy lập tức run lên, bàn tay chống cây gậy càng đẩy nhanh hơn vài phần, đi mà như chạy trốn ra ngoài cửa, hốt hoảng lao mình vào mảnh sương mù màu đen kia, như thể đó mới là thiên đường, còn trong cửa tiệm đằng sau lưng mình là địa ngục.
...
Nhìn theo bóng dáng quỷ ảnh cao gầy đi xa, Lâm Ân không tiếp tục ở lại lâu hơn nữa, hắn nhanh chóng lấy bốn quyển trục từ trong cái hòm kia ra ngoài, chậm rãi mở ra xem.
Chỉ thấy bên trên quyển trục được điêu khắc một cái pháp trận phù văn ngôi sao sáu cánh tinh tế, nó lập tức hấp dẫn toàn bộ chú ý sự của Lâm Ân.
Chú thuật!
Cũng chính là pháp trận thường dùng để triệu hồi và khế ước trong thế giới hắc ám.
Thông qua pháp trận cùng loại, người sử dụng có thể tạm thời ký kết khế ước cùng một sinh vật thuộc thế giới hắc ám hoặc là thế giới khác, mà hiển nhiên bốn quyển trục trong tay hắn đây có tính chỉ định.
Lâm Ân không nói hai lời, lập tức lấy ra một cây bút lông chim và mực nước, trực tiếp ngồi xuống quầy, nhanh chóng viết xuống lá thư thứ nhất.