Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 189 - Chương 189: Tâm Sự Riêng!!!

Chương 189: Tâm Sự Riêng!!! Chương 189: Tâm Sự Riêng!!!

"Ngay bây giờ sao?" Lâm Ân mở to hai mắt, cố gắng cứu vãn tình hình: "Nếu không, chúng ta gọi cả Tiểu Tiểu cùng đi nhé? Cháu cho rằng, có Tiểu Tiểu đi cùng, hẳn là hai chúng ta sẽ có nhiều tiếng nói chung hơn."

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

Nụ cười tươi trên mặt cái đầu Vu Thần càng trở nên xán lạn hơn, nhưng phối hợp với gương mặt to lớn như ngọn núi nhỏ cùng ánh mắt không ngừng phóng ra những tia ác độc… thật hiển nhiên, nụ cười tươi này tuyệt đối không phải một người bình thường đứng phía đối diện, có thể thừa nhận nổi.

"Nữ nhi ——ngươi có để ý đến chuyện mẫu thân—— cùng bác sĩ của ngươi ——tâm sự riêng một chút hay không?"

Tiểu Tiểu (✪ω✪) dùng sức gật đầu, nói: "Ừm ——rốt cuộc mẹ cũng nhìn ra sự —— lợi hại của bác sĩ rồi sao?"

"Đúng vậy —— đó —— "

Tiểu Tiểu (✪‸✪) nói: "Nói như vậy —— Tiểu Tiểu nguyện ý ——chia sẻ cùng mẹ—— "

【 đinh! Tiểu Tiểu cảm thấy vô cùng vui vẻ vì mình có thể thay ngươi kéo đến một vị khách hàng mới! 】

Lâm Ân: "!!!"

Nụ cười trên mặt cái đầu Vu Thần càng thêm tươi tắn.

Sau đó, Lâm Ân trong trạng thái sợ hãi vô cùng nhưng không dám nói ra(ΩДΩ), lập tức bị cái đầu khổng lồ kia dùng xúc tu cuốn lấy, và “Oanh oanh oanh” mang vào rừng cây phía xa kia, còn Tiểu Tiểu đang ở đằng sau, hào hứng cổ vũ (^o^)/.

...

Đằng sau một ngọn núi nhỏ.

Lâm Ân giống như kiến bò trên chảo nóng, hắn đặt hai tay sau lưng, cúi đầu xuống, không ngừng đi qua đi lại.

Hiện giờ, nhịp tim trong lồng ngực hắn đã vượt quá hai trăm lần mỗi phút rồi.

(Nhịp tim của người bình thường sẽ rơi vào khoảng 60-100 nhịp/phút. Các chuyên gia cho rằng một trái tim khỏe mạnh sẽ có nhịp đập từ 60- 80 nhịp/phút.)

Hắn khẩn trương như vậy, cũng vì lúc trước, ba mẹ của Tiểu Tiểu thường xuyên để lộ ác ý rõ ràng với hắn.

Quả nhiên!

Bọn họ đã đoán ra một chút tâm tư nhỏ của hắn rồi?

Bởi vì hắn không giải quyết được mối uy hiếp là hiệp hội Ma Nhân kia, cho nên mới dứt khoát đi viết một phong thư ác liệt, lừa gạt Tiểu Tiểu từ một nơi xa xa kia, chạy tới…

Không cần biết nghĩ như thế nào, loại chuyện này cũng làm cho người ta vô cùng phản cảm!

Lâm Ân lo âu vô cùng, khiến suy nghĩ trong đầu quay cuồng như rơi vào gió xoáy.

Nhưng hắn cũng bất đắc dĩ mà, bởi vì tình huống lúc trước đầy rẫy nguy cơ, trong khi kế sách vẹn toàn duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra chính là Tiểu Tiểu, cũng chỉ có một mình cô ấy mới đủ khả năng triệt để hóa giải nguy cơ ấy thôi...

Về phần mối hôn sự gì đó, mình từng nghe được lúc trước, hắn không có nghĩ nhiều, bởi vì những lời nói kia tuyệt đối là đùa giỡn, không cần đi cân nhắc.

Càng nghĩ, Lâm Ân càng cảm thấy bế tắc đến sứt đầu mẻ trán.

Rốt cuộc, hắn cũng ngẩng đầu lên, vẻ mặt nhanh chóng khôi phục lại trấn định.

Cứ dứt khoát nhận sai đi!

Nếu làm như vậy, có khả năng cái đầu Vu Thần kia sẽ nể nang mối quan hệ giữa hắn và Tiểu Tiểu mà buông tha cho hắn!

Nghĩ đến đây, Lâm Ân quyết đoán quay đầu, dùng ánh mắt kiên định nhìn về phía cái đầu to như trái núi, đang ở phía sau lưng mình kia.

"Làm sao—— đã hiểu rõ rồi chứ?" Cái đầu Vu Thần nọ cũng truyền đến tiếng cười ác độc quỷ dị.

Lâm Ân ngẩng đầu, hít sâu một ngụm, một tay đấm ngực, rồi nghiêm túc mà kiên định nói: "Bác gái, để cháu giải thích cho bác hiểu."

"Ừm?" Cái đầu Vu Thần truyền đến dao động cho thấy bản thân khá là hứng thú với câu nói này.

"Lúc trước, cháu viết cho Tiểu Tiểu bức thư như vậy, đúng là có mang theo một chút tư tâm. Bởi vì tình huống lúc ấy quá mức nguy cơ, cháu mới bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể viết thư cho Tiểu Tiểu ngay trong đêm đó."

Hắn nói đến đây, lại nghiêm túc dựng ba ngón tay lên, nói: "Nhưng cháu có thể thề với bác, cháu tuyệt đối không có bất cứ ác ý gì! Bởi vì từ lần đầu tiên, trông thấy Tiểu Tiểu, cháu đã biết cô ấy là một bé gái vô cùng thiện lương đáng yêu, cho nên bản thân cháu cũng vô cùng quý trọng tình hữu nghị không dễ gì có được này!"

"Hơn nữa, có ai mà không thích một cô bé đáng yêu như vậy?"

Vẻ mặt Lâm Ân vô cùng nghiêm túc, vô cùng kiên định, không nhìn ra bất cứ sơ hở nào.

Không còn cách nào khác.

Bởi vì hiện tại, phương pháp duy nhất có thể giúp hắn phá bỏ cục diện "Một mình tâm sự" này, mà không phải táng thân trong đó, chính là tiếp tục cường điệu mối quan hệ sâu sắc giữa mình và Tiểu Tiểu.

Lại nói, tuy đây mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt nhau, nhưng dưới tình huống độ hảo cảm không ngừng gia tăng, hắn và Tiểu Tiểu cũng có thể coi là bạn thân được rồi!

【 đinh! Độ hảo cảm của cái đầu Vu Thần đối với ngươi +1】

Tuy cái đầu Vu Thần còn chưa nói gì, nhưng âm thanh nhắc nhở của hệ thống đã truyền đến bên tai Lâm Ân. Đây là minh chứng tốt nhất cho thấy sách lược này của hắn, tuyệt đối có hiệu quả!

"Xem ra —— ngươi rất thích ——khuê nữ nhà ta?" Giọng nói của cái đầu Vu Thần lại trở nên quỷ dị và tàn nhẫn hơn.

Lâm Ân nghiêm túc dựng thẳng ba ngón tay, nói: "Thích, vô cùng thích, làm sao có thể không thích cô ấy được? Loại chuyện này làm sao có thể đùa giỡn được?"

Chê cười!

Ở thời điểm này, ngươi dám nói một câu không thích xem?

Bất cứ lúc nào, người ta cũng có thể đè ngươi ra thành bùn, cặn bã không dư!

【 đinh! Độ hảo cảm của cái đầu Vu Thần đối với ngươi +10】

Rõ ràng là thái độ của đối phương thay đổi hẳn nha!

Cái đầu Vu Thần cười lạnh một tiếng rồi nghiêm mặt lại, tiếp tục hỏi: "Ngươi sẽ không để ý tới chuyện —— nữ nhi của ta chỉ là một cái—— đầu chứ —— "

"Hơn nữa ——hiện tại, ngươi còn—— không biết —— chủng tộc của chúng ta là gì——"

"Đã dám —— kết giao bằng hữu với nữ nhi của ta?"

Càng nói, giọng điệu của cái đầu Vu Thần càng trở nên âm hiểm.

【 đinh! Độ nguy cơ đề cao tới 99%】

Vẻ mặt Lâm Ân nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, khiến cho bản thân mình bước vào trạng thái, sau đó, hắn vươn tay nâng chiếc kính một mắt của mình lên, sâu kín nói: "Bác gái, lời ấy sai rồi. Chủng tộc tính là cái gì? Hình thái tính là cái gì? Xấu hay đẹp tính là cái gì?"

"Tình hữu nghị chân chính là có thể nhìn thấy trái tim chân thành tha thiết ẩn giấu bên trong vẻ bề ngoài của đối phương kia!”

Bình Luận (0)
Comment