"Tộc quần của chúng ta có câu ngạn ngữ nói rất đúng, vẻ bề ngoài xinh đẹp thì nghìn người giống nhau, nhưng linh hồn thú vị phải đi cả ngàn dặm mới tìm được một! Cho dù, một sinh vật có được vẻ bề ngoài hoa mỹ nhất thì đã làm sao?"
"Nếu tấm lòng của đối phương không xứng với vẻ ngoài hoa mỹ ấy, thì hết thảy mọi thứ cũng chỉ là phù vân thôi! Bởi vì tình hữu nghị chân chính chưa bao giờ nằm trên vẻ bề ngoài của đối phương, mà nằm tại cảm tình. Nghĩa là giữa hai người có thể ma sát ra hoa lửa chói mắt hay không?"
Lâm Ân vung bàn tay to lên, vẻ mặt trấn định, giọng nói dõng dạc.
【 đinh! Kỹ năng: phát động Từ Trường Cảm Nhiễm Tính Khí, đề cao hiệu quả cảm nhiễm của bầu không khí diễn thuyết! 】
Biện luận về vấn đề này, tuyệt đối đã chạm đến bộ môn chuyên ngành của hắn rồi.
Là một thiếu niên lương thiện thuộc thế kỷ 21, đã học hết chín năm giáo dục bắt buộc, mới xuyên qua đến nơi này, loại vấn đề lý luận đó chính là thiên phú bẩm sinh của hắn rồi.
Nếu nguyện ý, hắn tùy tùy tiện tiện cũng có thể giảng cho người ta nghe đến trưa luôn.
【 tài ăn nói +1】
【 tài ăn nói +1】
"Hơn nữa, Tiểu Tiểu còn không hề để ý chuyện cháu chỉ là một nhân loại nho nhỏ, thì cháu làm sao có thể để ý Tiểu Tiểu là chủng tộc gì?" Lâm Ân trấn định lại, cũng không quên bổ sung thêm một câu.
Rõ ràng là cái đầu Vu Thần vừa nghe đến ngẩn ngơ, thậm chí còn có chút không thể tưởng tượng nổi, bởi vì mình chỉ hỏi một câu đơn giản mà người kia lại có thể hào hùng buột ra một chuỗi cảm nghĩ sâu sắc đến vậy.
Sau khi cẩn thận cân nhắc lại một chút những lời hắn vừa nói này, bà ấy chợt cảm thấy toàn bộ chúng đều có lý, có lý đến mức không thể bới lông tìm vết, bắt bẻ được.
Gương mặt vốn nham hiểm của cái đầu Vu Thần chậm rãi khôi phục lại, trở nên nghiêm túc hơn, rồi nhìn Lâm Ân một cái thật sâu.
Chẳng lẽ ——
Từ tận đáy lòng, hắn thực sự coi trọng nữ nhi của ta?
Chuyện đã tới nước này, bà thực sự phải nhìn thẳng vào vấn đề trước mặt.
Tuy lúc trước, bà cũng từng suy nghĩ theo phương diện này rồi, nhưng về sau lại cảm thấy loại suy đoán này không đáng tin cậy, đặc biệt là khi nhìn thấy mối quan hệ giữa hắn và nữ nhi nhà mình chẳng có gì quá mức đặc biệt, thật giống như giữa bọn họ chỉ có tình hữu nghị thuần túy mà thôi...
Nhưng tới hiện tại, sau khi nghe xong những lời này, dường như mọi chuyện càng ngày càng trở nên không thích hợp...
Không được!
Chuyện này có liên quan tới hạnh phúc cả đời của nữ nhi, nếu hắn thật sự muốn trở thành nữ tế (con rể) của bà, bà nhất định phải mở to mắt, nhìn cho kỹ mới được.
Nghĩ đến đây, cái đầu Vu Thần lập tức nheo mắt, thay đổi lại vẻ ác độc lúc trước, nghiêm túc nói: "Ngươi thề —— ngươi sẽ không làm khuê nữ của ta thất vọng? ——và tình cảm của ngươi tuyệt không phải tùy tiện chơi đùa ư?"
Lâm Ân cẩn thận nâng chiếc kính một mắt lên, nói: "Bác gái, lời ấy lại sai rồi."
"Tạm thời không đề cập đến những lời nói có chút ảnh hưởng đến cảm xúc của người ta vừa nãy, bác cho rằng, nếu cháu thật sự chỉ tùy tiện chơi đùa thì Tiểu Tiểu sẽ bỏ qua cho cháu ư? Bác và bác trai sẽ bỏ qua cho cháu ư? Hơn nữa, bác cho rằng, đắc tội với một cường giả như bác, mới có lợi cho cháu ư?"
Nực cười.
Đương nhiên là ta không thể tùy tiện nói đùa được rồi!
Tiểu Tiểu chính là hội viên cấp căn nguyên đầu tiên của ta!
Là tồn tại mà không cần biết là bước vào trong cửa tiệm nào, bọn họ đều trở thành vip cấp Chí Tôn, là vị khách hàng siêu cấp mà ông chủ phải tự mình bước ra khách khách khí khí tiếp đãi đó!
Lâm Ân ta làm sao có thể không hiểu loại đạo lý này?
【 đinh! Độ hảo cảm của cái đầu Vu Thần đối với ngươi +10】
Cái đầu Vu Thần nhìn đôi mắt kiên định không chút trốn tránh của Lâm Ân kia, lại nghe lời nói có lý có cứ của hắn, trong lòng cũng dần dần buông lỏng hơn một chút.
Chẳng lẽ hắn thật sự sinh ra cảm tình với nữ nhi của bà?
Bà có chút do dự.
"Quả thật —— không có lợi —— " Ánh mắt cái đầu Vu Thần lóe sáng, rồi khẽ nheo lại, nói: "Nhưng ngươi cho rằng—— mình có năng lực gì —— để chăm sóc tốt cho nữ nhi của ta —— và ngươi có thể làm gì để khiến nữ nhi của ta vui vẻ?"
Nói cho cùng, ngươi cũng nhỏ bé thế kia mà?
Lâm Ân nhắm mắt, khóe miệng nhếch lên, hùng hồn nói: "Bác gái, về chuyện này, bác tuyệt đối không cần phải lo lắng, bởi vì chuyên môn của cháu chính là phương diện này. Mà không chỉ một mình Tiểu Tiểu, kể cả là bác gái, bất cứ lúc nào cháu cũng có thể cống hiến sức lực của mình, cam đoan là sau khi trải nghiệm liệu pháp thân thể, sẽ làm cho bác tươi cười rạng rỡ, thỏa mãn mà về!"
Cái đầu Vu Thần: "!!!"
Cái đầu Vu Thần vô cùng khiếp sợ mà nhìn nhân loại bé tí xíu trước mặt mình, lại nhanh chóng đưa mắt nhìn thoáng qua trượng phu của bà đang đứng một nơi rất xa, sau khi xác định ông ấy không nghe được câu nói này, bà lập tức dùng xúc tu “Rầm” một cái, cuốn Lâm Ân lên.
Tên nhóc con này lại có dũng khí lớn đến vậy?
Trải nghiệm?
Liệu pháp thân thể là như thế nào?
Chẳng lẽ tên này coi trọng nữ nhi của bà còn chưa đủ, hắn còn trắng trợn muốn nhòm ngó cả bà nữa?
Bà thật sự bị lời nói của hắn làm kinh hãi rồi.
Rốt cuộc là tư tưởng của kẻ này biến thái tới cỡ nào mới có thể trực tiếp nói ra nội dung đáng khinh đến vậy?
"Ngươi đang đùa giỡn ta?" Cái đầu Vu Thần nheo mắt, nói: "Ngươi rất dũng cảm đó?"
Lâm Ân ngạc nhiên hỏi: "Đùa... Đùa giỡn? Không có nha! Cháu đâu dám đùa giỡn bác gái?"
"Vậy loại trải nghiệm ngươi vừa nói là liệu pháp thân thể kia, rốt cuộc nó như thế nào?"
Sát ý từ bên trong cái đầu Vu Thần bắt đầu lan tràn ra ngoài.
Lâm Ân ngơ ngác nói: "Chăm sóc răng miệng, chăm sóc sắc đẹp, dưỡng da và tóc, ăn uống dưỡng sinh nha..."
"..."
"..."
Tình thế vốn căng thăng, tạm thời chìm trong yên tĩnh.
Rồi ngay sau đó, bầu không khí không thể nói rõ được, bắt đầu không kiêng nể gì lan tràn ra xung quanh.
Vài phút sau.
"A a a a a—— "
Một tiếng la thất thanh (ΩДΩ) vang vọng cả trời cao.
Tiểu Tiểu đang ở phía xa xa lập tức đưa mắt kinh dị nhìn tới.
Chỉ thấy tại bầu trời phía trên sườn núi, Lâm Ân giống như cánh quạt trên trực thăng, bị một nhánh xúc tu cuốn lấy, rồi dùng tốc độ cực nhanh chuyển động quay tròn.
Tiểu Tiểu vừa ngạc nhiên vừa hưng phấn, nói: "Bác sĩ —— bay lên rồi —— bay lên rồi—— "