Ông ấy há họng, ngửa mặt lên trời, không ngừng cười điên cuồng, lại muốn nhảy lên một lần nữa, muốn đột phá tầng trói buộc của thế giới này!
Nhưng chỉ trong nháy mắt, những chuỗi xiềng xích hư vô, lại trói buộc ông ấy, gắt gao giữ chặt ông ấy ở lại mảnh đại địa này, cũng không ngừng thiêu đốt cái đầu của ông ấy.
Có điều, mặc kệ chúng làm thế nào, ông ấy vẫn đang cười, vẫn đang rống giận, vẫn đang phản kháng, tựa như muốn nói, chúng nó càng trói buộc, ông ấy càng phẫn nộ, càng không cam lòng.
Lâm Ân nhanh chóng vọt đến phía trước cái hố to kia, hình ảnh phản chiếu trong đôi mắt chính là cái đầu Thái Thản đang điên cuồng vì bị xiềng xích nguyền rủa trói buộc ở trung tâm hố.
【 cảnh báo! Cảnh báo! Đừng tới gần! Đừng tiếp xúc! 】
【 Mức năng lượng nguyền rủa của mục tiêu: Cấp căn nguyên! 】
Phập —— phập ——
Những sợi xiềng xích hư vô kia không chỉ trói buộc ông ấy, còn đang điên cuồng mà quất lên đầu ông ấy!
"Đây là nguyên nhân khiến bác ấy trở nên hỗn loạn sao?"
Lâm Ân chăm chú nhìn thật sâu xuống.
"Là nguyền rủa sao..."
Nếu là nguyền rủa…
Nếu nguyền rủa này chính là ngọn nguồn của toàn bộ những cảm xúc uất ức, những chấp niệm không cam lòng và phẫn nộ...
Trong nháy mắt, Lâm Ân đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.
Và gần như tại khoảnh khắc ấy, hắn đã đưa ra quyết định, rồi dứt khoát nhảy xuống dưới, vẻ mặt vô cùng trấn định.
Tiếp đó, từng sợi xúc tu từ trên bờ vai hắn lan tràn ra ngoài, giống như một loại xương cốt bên ngoài, cải tạo thân thể hắn, biến thành hình dạng con nhện.
Dựa vào những sợi xúc tu nọ, hắn nhanh chóng chạy thẳng về phía cái đầu Thái Thản.
【 cảnh báo! Cảnh báo! Đừng tới gần! Đừng tiếp xúc! 】
Nhưng Lâm Ân không thèm để ý đến.
Vẻ mặt hắn rất bình tĩnh. Toàn thân hắn giống như một con báo săn linh hoạt, nhanh chóng xuyên qua khe hở giữa những sợi xiềng xích hư vô đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất kia.
Nếu đây là nguyền rủa...
Nếu bởi vì những thứ này, mà bác trai phải chịu khổ...
Ngay khoảnh khắc ấy, hắn nắm lấy cổ tay của mình, giữa hai tròng mắt lóe lên một chùm tia sáng chói lòa.
Có lẽ… Ta có thể!
Gần như trong nháy mắt ấy, Lâm Ân trực tiếp nhảy dựng lên, xuyên qua khe hở giữa vô số những sợi xiềng xích nguyền rủa trước mặt, để vươn tay về phía cái đầu Thái Thản đang nằm sâu bên trong cái hố kia.
【 đinh! Ngươi đang sử dụng năng lực xóa bỏ thời gian nguyền rủa, xin hỏi có lập tức phát động hay không? 】
"Có!" Lâm Ân dứt khoát nói.
Ngay khi lời nói vừa vang lên, một luồng quang mang chói mắt đã bắt nguồn từ bên trong bàn tay của hắn, ào ào phun ra bên ngoài, trực tiếp bao phủ toàn bộ cái đầu Thái Thản.
【 đinh! Mức năng lượng của mục tiêu quá lớn, năng lực xóa bỏ nguyền rủa bị suy yếu trên diện rộng! 】
【 đinh! Không thể hoàn toàn thanh tẩy nguyền rủa của mục tiêu, hạn mức cao nhất sau khi xóa bỏ nguyền rủa: 15%, xin hỏi có tiếp tục phát động hay không? 】
"Có!"
【 Thành công phát động năng lực xóa bỏ thời gian nguyền rủa! 】
【 Nguyền rủa của mục tiêu suy yếu tới 85%! 】
【 Tinh thần lực của ký chủ đã hao hết. 】
Cùng lúc ấy, ở phía xa xa, cái đầu Vu Thần vốn đang ở cùng một chỗ với Tiểu Tiểu cũng nhanh chóng nhìn thấy vô số những sợi xiềng xích hư vô xuất hiện ở phía trên hoang nguyên xung quanh, sắc mặt lập tức kịch biến.
Gần như chỉ trong nháy mắt, bà ấy đã hiểu được chuyện gì vừa xảy ra rồi.
Là trượng phu của bà ấy lại một lần nữa xúc động tới nguyền rủa một mực cắm rễ ở sâu bên trong linh hồn!
"Không tốt!"
Không nói hai lời, cái đầu Vu Thần vội vàng nhảy tới, vẻ mặt ngưng trọng, mang theo Tiểu Tiểu, nhanh chóng lao về phía kia.
Sắc mặt Tiểu Tiểu trắng bệch, nói: "Ba—— lại —— phát tác ư—— "
Hiển nhiên, cô bé đã nhìn thấy loại cảnh tượng này không chỉ một lần.
Đặc biệt là khi ba của cô bé rơi vào thời kỳ hỗn loạn, thứ lửa giận vô tận kia sẽ bùng cháy, không thể ngăn chặn được.
Vào thời điểm ấy, ông ấy sẽ tỏ ra cố chấp vô cùng, mà hết lần này tới lần khác, thử đi phá tan sự ràng buộc của thế giới hắc ám này với mình.
Sau đó, những sợi xiềng xích hư vô ấy sẽ xuất hiện, rồi hung hăng trấn áp ông ấy ở lại thế giới này.
Đó là nguyền rủa được thực chất hoá!
Cũng là gông xiềng bị gắn lên người bọn họ, trói buộc bọn họ trọn đời!
Bên trong đôi mắt của cái đầu Vu Thần không ngừng chớp động hào quang, bà ấy cắn răng nói: "Chúng ta nhanh qua bên đó——thứ ngu xuẩn chết tiệt này —— sớm không phát tác muộn không phát tác —— hết lần này tới lần khác lại phát tác đúng vào lúc này —— "
"Hi vọng nhóc con kia—— không bị liên lụy—— "
Ngay khi nghe được câu nói này, sắc mặt Tiểu Tiểu lập tức trở nên tái nhợt, toàn bộ khuôn mặt đều bị sợ hãi lấp đầy.
Khuôn mặt của Lâm Ân lập tức xuất hiện trong đầu cô bé, khiến cô bé vô cùng bất an.
"Bác sĩ —— "
Hai mẹ con bọn họ vội vàng lao về phía trước.
Rốt cuộc, mấy phút đồng hồ sau, bọn họ cũng xuyên qua mảnh hoang dã bị thiêu đốt kia.
Mà ngay khi đặt chân tiến vào khu vực này, cái đầu Vu Thần lập tức phát hiện ra một điểm dị thường.
Bởi vì trước kia, khi rượng phu của bà rơi vào cuồng loạn, nguyền rủa bị kích phát, thì lần nào cũng vậy, không có bất cứ ngoại lệ nào, chúng nó sẽ trở nên cực kỳ khủng bố, phải tra tấn ông ấy đến mình đầy thương tích mới bằng lòng bỏ qua.
Nhưng không biết vì sao, không lâu sau khi bà ấy bước vào khu vực này, đột nhiên lại cảm nhận được thứ nguyền rủa cuồng bạo kia đã trở nên suy yếu.
Tuy biên độ suy yếu này cũng không rõ ràng, nhưng đây tuyệt đối là tình huống chưa từng xuất hiện trong suốt ba ngàn năm qua.
Trong mắt bà đầy vẻ kinh dị, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi.
"Chúng ta tới rồi!"
Cái đầu Vu Thần mang theo Tiểu Tiểu nhanh chóng lao đến gần cái hố to kia.
Ánh mắt vô cùng ngưng trọng.
Ngay tại khoảnh khắc trông thấy cảnh tượng dưới hố, trong mắt cái đầu Vu Thần lập tức lộ vẻ khiếp sợ.
"Chuyện này..."
Chỉ thấy ở vị trí trung tâm của cái hố to nọ, cái đầu Thái Thản vẫn đang bị vô số những sợi xiềng xích thật lớn trói buộc, thi thoảng trong mắt sẽ rơi vào hỗn loạn, nhưng chốc chốc trong mắt lại trở nên tỉnh táo.
Mà ở cách đó không xa, Lâm Ân nằm bẹp dưới đất, đã rơi vào trong trạng thái choáng váng, tinh thần lực hao hết (x﹏x).
Vào giờ khắc này, cánh tay trái của hắn đang ra sức mà “Xoát xoát xoát” lết đi, nặng nhọc kéo theo Lâm Ân đã ngất đến sùi bọt mép, cố gắng tiến về khu vực an toàn.