Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 221 - Chương 221: Được Thầy Khẳng Định!

Chương 221: Được Thầy Khẳng Định! Chương 221: Được Thầy Khẳng Định!

Sau khi nói đại khái nội dung về vế hoạch Cự Tượng, ông ấy lại kể cho Lâm Ân nghe quá trình mình cửu tử nhất sinh chạy thoát khỏi hiệp hội Ma Nhân như thế nào, rồi chật vật chạy trốn vì bị đuổi giết trên đường như thế nào, cuối cùng là phu nhân con rối nhận được tin tức sau đó tới cứu như thế nào.

Mãi cho đến khi dự án số 0 của Tháp Treo Ngược bị phát động.

Lâm Ân hít sâu một hơi, nói: "Thầy, vậy về sau này người có tính toán gì không? Hiệp hội Ma Nhân đã bị hủy rồi, hẳn là người vẫn có thể tiếp tục ở lại nơi này cùng đồ nhi?"

Hắn vội vàng hỏi câu này bởi vì đã mơ hồ cảm nhận được thầy của mình đang ôm trong lòng một ý tưởng nào đó.

Cưa Máu im lặng trong chốc lát, mới trả lời: "Đúng là ta cũng nghĩ mình nên nghỉ ngơi vài ngày an ổn, nhưng có khả năng lần này ta cũng chẳng ở lại được quá lâu."

Lâm Ân ngạc nhiên.

Cưa Máu cười khổ một tiếng, nói: "Hiệp hội Ma Nhân đã bị tiêu diệt, nhưng rất nhiều thành quả nghiên cứu của hiệp hội nội bộ đều là tâm huyết của nhóm nguyên lão chúng ta năm đó, ta tuyệt đối không thể mặc kệ những thành quả kia chảy ra bên ngoài được."

Phải biết rằng, tuy Tháp Treo Ngược đã bị hủy, nhưng các phân bộ lớn của hiệp hội Ma Nhân vẫn còn tồn tại trên thế giới hắc ám này.

Mà không lâu trước đó, ông ấy đã nhận được tin tức, trước khi Tháp Treo Ngược bị hủy, Phệ Tâm Ma kia đã chuyển dời phần lớn tư liệu bên trong hiệp hội đến mấy căn cứ bí mật bên ngoài rồi.

Và tuy lý niệm khác biệt, nhưng đối với tri thức, bọn họ đều cuồng nhiệt như nhau.

Lại nói, bản thân vốn là một trong mấy nguyên lão vẫn còn tồn tại của hiệp hội Ma Nhân, ông ấy không thể khoanh tay mặc kệ cho những tri thức quý giá kia bị người khác cho một mồi lửa chỉ vì hiệp hội Ma Nhân đã mất.

Cưa Máu đứng lên, vỗ vỗ bả vai Lâm Ân, nghiêm túc nói: "Đúng là trước kia thầy đã nhìn lầm con rồi. Dựa vào những biểu hiện của con trong mấy ngày vừa rồi, thật hiển nhiên con đã sớm nắm giữ được năng lực và tư cách có thể một mình đảm đương một phía."

"Hiện tại, con đã trưởng thành, cũng nên tự bước đi con đường của mình, đi theo bên người thầy cũng chỉ lãng phí cả đời mà thôi!"

"Yên tâm, thầy vĩnh viễn sẽ là người đàn ông cao lớn đứng ở phía sau con, mà thầy cũng tin tưởng, trong tương lai, trên đỉnh Kim Tự Tháp của thế giới hắc ám này, sẽ có một vị trí dành cho con!"

Lâm Ân kinh ngạc nhìn vẻ hiền hòa mà nghiêm túc trên khuôn mặt dữ tợn của thầy, vào thời khắc này, hắn có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng một loại ấm áp khó có thể diễn tả thành lời.

Đúng vậy.

Hai năm…

Hắn rơi xuống thế giới ngầm không thấy ánh mặt trời, đầy khủng bố, quỷ dị, hoang đường này.

Tam quan bị lần lượt phá vỡ, nhận thức hết lần này đến lần khác đều bị khiêu chiến.

Nếu không phải được thầy lần lượt che chở, để hắn có thời gian mà cố gắng học cách thích ứng với thế giới này, học được cách thay đổi, học được cách thấu hiểu, chỉ sợ ngay ngày hôm sau khi xuyên qua nơi này, hắn đã chết mất rồi.

Nghĩ tới đủ loại chuyện từng xảy ra trong suốt hai năm kia, khóe miệng Lâm Ân chợt nhếch lên, hắn từ từ nhắm hai mắt lại.

"À, đúng vậy, tới cuối cùng, ta cũng được thầy khẳng định."

Tới đây, hắn mỉm cười mở hai mắt, vươn tay về phía Cưa Máu, trong mắt chớp động ý cười đầy kiên định, nói: "Thầy cứ yên tâm đi."

"Tuy Lâm Ân con chẳng có thiên phú gì, nhưng lại dám cam đoan với thầy, con nhất định sẽ làm cho Tiệm Dược Tề Cưa Máu của chúng ta trở thành tiệm dược tề tốt nhất thế giới hắc ám!"

"Con cũng nhất định sẽ làm cho chính mình trở thành bác sĩ chữa trị nổi tiếng nhất thế giới hắc ám!"

Nhìn thấy nụ cười tươi đầy rực rỡ cùng với tinh thần phấn chấn trên gương mặt non nớt của Lâm Ân, lại nghe lời tuyên ngôn chắc nịch của hắn, phu nhân con rối kinh ngạc không thôi, trong lòng chợt cảm thấy trái tim “Thình thịch thình thịch” không ngừng nhảy loạn.

Quả nhiên... Tuổi trẻ thật tốt...

Tuy lúc trước, nhìn thiếu niên này có vẻ bất bình thường, nhưng đột nhiên khi hắn trở lại bình thường, trên mặt lập tức lóe lên một loại soái khí khó có thể nói rõ thành lời, cùng với tinh thần phấn chấn của tuổi trẻ, nhanh chóng ánh vào mắt người đối diện.

Thậm chí còn làm rung động một bà lão như phu nhân con rối, trái tim không ngừng “Thình thịch thình thịch” đập mạnh lên.

Quả nhiên, thật sự rất tuấn tú.

Nếu không phải bà ấy đã có lão ngốc Cưa Máu này, khẳng định là bà cũng không nhịn được muốn lừa hắn bước vào bên trong căn nhà nhỏ tối đen, sau đó tận tình sủng ái một phen!

Ngay lúc này, trong đầu bà cũng lập tức hiện ra một vài hình ảnh cỏ già nuốt trâu non vô cùng khó miêu tả...

Phu nhân con rối nhanh chóng lắc lắc đầu đầu, ném bỏ mấy suy nghĩ kỳ cục ấy ra ngoài.

Gương mặt trở nên.

Không được!

Làm thế là rất quá đáng.

Một thiếu niên tinh thần phấn chấn, hừng hực sức xuân như vậy, nếu không lưu lại cho đám con gái của bà thì đúng là không còn gì để nói nữa.

Cứ như vậy, trong đầu phu nhân con rối lập tức xuất hiện một kế hoạch.

...

Thời gian trôi qua cực nhanh.

Sau khi đã bàn bạc xong xuôi, bọn họ cũng tạm thời ở lại trong này.

Cưa Máu và Lâm Ân đều trở về phòng của mình. Rất nhanh, trong phòng Cưa Máu đã vang lên tiếng ngáy rung trời, mà phu nhân con rối nằm bên trong phòng khách gần đó, lại cả đêm không ngủ được.

Bà mặc chiếc áo ngủ rộng thùng thình của mình, ôm lấy vòng ngực cuộn trào mãnh liệt, ánh mắt đầy suy tư không ngừng đi qua đi lại trong phòng.

Bà vẫn đang suy nghĩ xem mình nên dùng loại phương pháp gì mới có thể hợp lý mà tạo mối quan hệ tốt đẹp giữa tên học trò của Cưa Máu cùng với nhóm con gái của mình.

Nói thẳng ra… chắc là không được.

Suy cho cùng, đây mới là lần đầu tiên hai người gặp mặt, vậy mà bà lại trực tiếp giới thiệu cho người ta mấy cô bạn gái, không khỏi quá mức đường đột rồi.

Hơn nữa nếu Cưa Máu biết được chuyện này, kiểu gì ông ấy cũng kiên quyết ngăn lại.

Bởi vì giải trừ huyết nguyên nguyền rủa cho đám con gái của bà sẽ tạo thành ảnh hưởng tiêu cực thật lớn đối với người giải trừ nguyền rủa.

Cưa Máu đã trải qua chuyện đó rồi, khẳng định là ông ấy sẽ không muốn học trò của mình làm như vậy.

Tương đương với ông ấy sẽ không đáp ứng chuyện này.

Một khi đã như vậy, bà chỉ có thể mở một con đường khác để đi thôi.

Suy tư một lát, trong đầu phu nhân con rối chậm rãi hiện ra một ý tưởng.

Bình Luận (0)
Comment