Phu nhân con rối lập tức ngẩn người, sắc mặt vốn tái nhợt lập tức chuyển thành ửng đỏ, nói: "Cháu khẳng định là muốn ta nói ra sao?"
Lâm Ân mở to đôi mắt cá chết, trấn định mà ngẩng đầu, nói: "Đương nhiên, cháu là bác sĩ, là hộ lý, cháu phải hiểu biết đầy đủ tình huống, mới có thể đúng bệnh hốt thuốc cho bác được. Bác có hiểu không?"
Phu nhân con rối do dự một chút rồi gật gật đầu, gương mặt ửng đỏ, nói: "Kỳ thật phương pháp kia cũng rất đơn giản, theo phương pháp giải nguyền rủa trong nhất phái truyền thừa chúng ta, chỉ cần tìm được một sinh vật có tình cảm mãnh liệt với ta, sau đó tại thời khắc cảm xúc bùng nổ nào đó... Khiến cho đối phương hung hăng mà đưa bản thân lên tới đỉnh cực khoái…"
Bà nghiêm túc nhìn gương mặt đang dần dần trở nên ngây dại của Lâm Ân, dựng một ngón tay lên nói: "Nói đơn giản là ở thời điểm bản thân cực high, có thể áp chế huyết nguyên nguyền rủa trong cơ thể xuống!"
Lạch cạch ——
Cây bút lông chim trong tay Lâm Ân rơi xuống đất.
Vẻ mặt hắn ngây dại.
"Ách..."
Vào thời điểm này, nói thật hắn cũng không biết mình nên nói cái gì.
Phu nhân con rối nghiêm túc ngả người về phía trước, nói: "Phải đến thời điểm bản thân cực high mới được! Nói cách khác, nếu chưa đạt tới cực high, hiệu quả sẽ đại giảm! Mà cháu có biết thời điểm cực high là lúc nào hay không?"
Lâm Ân (꒪Д꒪) ノ nói: "Ách... Hẳn là không phải như cháu đang nghĩ đâu..."
Phu nhân con rối dùng sức gật đầu, nghiêm túc nói: "Đúng vậy, chính là thứ mà cháu đang nghĩ đó!"
"..."
"..."
Xung quanh ầm ầm rơi xuống vực sâu yên tĩnh.
Lâm Ân ngây dại ngồi trên quầy, mà phu nhân con rối khổng lồ đang ngả thân thể về phía trước, ánh mắt sáng quắc nhìn hắn.
Chỉ cần Lâm Ân thoáng nhìn xuống dưới một chút thôi, là có thể nhìn thấy toàn bộ phong cảnh bên dưới cổ áo ngủ kia…
Hình ảnh muốn bao nhiêu quỷ dị có bấy nhiêu quỷ dị.
Lâm Ân dùng sức mà xoa xoa đôi mắt, sau đó trố mắt ngửa người về phía sau, khó chịu như nhức trứng nói: "Nếu không bác lại đi tìm thầy của cháu thử một chút đi?"
Đôi mắt phu nhân con rối càng thêm sáng quắc nói: "Lúc ta còn là con rối, chẳng biết xấu đẹp là gì, về sau này mới hối tiếc không kịp. Hơn nữa, hiện tại thầy cháu cũng không đủ khả năng làm cho ta đạt cực high nữa rồi."
"Vì sao?"
"Bởi vì hắn có chút vấn đề."
Lâm Ân ngây dại hỏi: "Vấn đề gì?"
Tựa như phu nhân con rối vừa nghĩ đến một chuyện làm cho người ta vô cùng khó chịu, bà ấy nheo mắt nói: "Vấn đề mà đám đàn ông các cháu sợ nhất kia!"
Ông ——
Ánh mắt Lâm Ân lập tức rơi vào trống rỗng.
Loại tin tức khủng bố mang lại cho người ta kích thích quá độ này, hệt như một cái đầu đạn hạt nhân bị ném thẳng vào ao cá, nổ ra vô số những con cá nướng mang theo phóng xạ.
Đây không phải tin tức mà một tên đồ đệ như hắn nên biết đến!
Không phải đâu!
Không phải đâu!
(ΩДΩ)!
Thầy ơi! Con thề với thầy, con thật sự không cố ý muốn biết chuyện này đâu!
Thầy ở trong lòng con, vẫn luôn là một người đàn ông cường tráng vô địch đó!
"Chờ một chút, bác để cho đầu óc cháu loát chút đã!"
Lâm Ân vươn thủ, nhanh chóng ép bản thân trở về trạng thái trấn định, cố gắng làm cho vẻ mặt của mình bình tĩnh lại.
Ngay lập tức, trong đầu hắn đã hiện ra những phương án giải quyết bệnh trạng do hệ thống cung cấp cho hắn.
"Cảm xúc... Đỉnh điểm... Chỗ trống... Áp chế..."
Lâm Ân bắt giữ được mấy từ khóa kia.
Hắn cau mày, ý nghĩ chạy nhanh như gió lốc.
"Phu nhân, cháu cần hỏi lại một vấn đề. Đã bao giờ mọi người thử suy nghĩ theo hướng khác chưa? Nghĩ là đặt ra câu hỏi, có lẽ muốn giải trừ nguyền rủa trong cơ thể bác cũng không nhất định phải H, mà chỉ cần một làm một chuyện gì đó khiến cảm xúc bùng nổ là được thôi? Bác cảm thấy tình huống này có được hay không?"
Phu nhân con rối ngồi xuống, ôm bộ ngực, nhắm mắt nói: "Đương nhiên là ta cũng nghĩ tới chuyện này, nhưng nó hoàn toàn không đơn giản như những gì cháu nghĩ đâu. Được rồi, nói thật cho cháu biết vậy, trước khi gặp được Cưa Máu, bản thể của ta chính là một con rối gỗ bị nguyền rủa quấn thân."
Lâm Ân ngẩn ra.
"Mà con rối vốn không có tình cảm, không có đạo đức, không cảm thấy thẹn thùng, không có sung sướng, cũng không có sầu bi, hoặc là nói, cũng không phải là không có, chỉ là rất khó để kích phát ra ngoài mà thôi."
Bà ấy mở to hai mắt, giọng nói trở nên vô cùng dịu dàng.
"Mà nhất mạch chúng ta sẽ lựa chọn phương pháp bình thản nhất, đó là tìm cho mình một sinh vật huyết nhục có thể tin cậy được, sau đó từng bước thành lập nên ràng buộc với bọn họ, rồi thông qua thời gian ở chung, lại từng chút từng chút một dẫn dụ cho cảm xúc trong lòng mình dâng lên, cuối cùng ở thời điểm H, toàn bộ cảm xúc ấy sẽ hoàn toàn bùng nổ, hoàn thành quá trình lột xác."
Ánh mắt bà trở nên thâm thúy.
"Mà ngoại trừ phương thức này, cũng có phương pháp khác, nhưng toàn bộ chúng đều cực kỳ tàn nhẫn.”
“Ví dụ như thông qua quá trình tra tấn nặng nề, khiến cho con rối kia cảm nhận được tuyệt vọng và oán hận thống khổ nhất, cô ta cũng có thể hoàn thành lột xác. Hoặc là, tự tay hủy diệt toàn bộ những thứ mà cô ta để ý nhất, bạn bè, thân nhân, thứ yêu thích… hết thảy những điều tốt đẹp mà cô ta luôn quý trọng, sau đó, tại thời điểm cô ta chìm trong cực độ bi thương, cũng có tỷ lệ hoàn thành lột xác.”
“Mà so với những phương thức cực đoan này, hoàn thành lột xác trong sung sướng chính là phương thức tốt nhất rồi. Bởi vì đối với những cô gái đang bị vây trong thời kỳ con rối kia, cái gọi là h vốn là một loại hành động khơi gợi tình cảm trong lòng, tình cảm càng sâu đậm, ở thời điểm H kia, bọn họ càng cảm thấy hạnh phúc.”
Lâm Ân chìm vào trong suy tư.
"Thì ra là thế..."
Rất nhanh, hắn đã ngẩng đầu, sâu sắc nói: "Nhưng hiện tại xem ra, loại phương pháp này không có tính vĩnh cửu, ít nhất là ở thời điểm hiện tại, nguyền rủa trong cơ thể bác chưa bị loại trừ triệt để."
Phu nhân con rối từ từ nhắm mắt lại, rồi cười lạnh nói: "Chuyện này cháu cần phải đi hỏi thầy của cháu mới được."
Lâm Ân: "..."
Hắn lại suy tư, sau đó nghiêm túc ngẩng đầu lên, nói: "Đột nhiên cháu nghĩ tới một vấn đề, nếu ở thời kỳ con rối, bởi vì cấu tạo đặc thù và một chút nguyên nhân quỷ bí ở mức độ sâu xa hơn, khiến cho mọi người chỉ cho thể cảm nhận được vui sướng của chuyện H ở thời điểm tình cảm được dẫn dụ ra..."