Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 292 - Chương 292: Trang Web!

Chương 292: Trang Web! Chương 292: Trang Web!

Phải biết rằng, sau khi hắn uống vào bát canh của Đồ Tể Đầu Heo, đã thu hoạch được một phần tri thức kèm theo một phần nguyền rủa.

Hắn còn chưa kịp nghiên cứu phần nguyền rủa kia, nhưng phần tri thức ấy lại được hắn hấp thu một cách dễ dàng.

【 cải tạo máy móc trung cấp 】

Và phần tri thức này cũng giúp hắn có được năng lực sửa chữa chiếc di động kia.

...

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt ——

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Bạch Dật ở ngoài cửa đang lo lắng, lòng như lửa đốt, cứ không ngừng đi qua đi lại, nhưng chỉ có thể nghe được từ trong cửa truyền đến những tiếng hàn kim loại.

Hồi lâu sau, cửa chính mở ra.

Bạch Dật lập tức lao thẳng tới, dồn dập hỏi han: "Đại ca, thế nào rồi?"

Lâm Ân với vẻ mặt nghiêm túc đi ra, hoạt động cần cổ một cái, bình tĩnh nói: "Đại khái là có thể vận hành, chỉ là không có tài liệu thích hợp để thay thế màn hình, nhưng chuyện này không ảnh hưởng quá lớn, cũng đủ dùng rồi. Thông qua nó, cậu có thể thoải mái hồi tưởng lại một chút, xem rốt cuộc là trước khi đi vào nơi này, cậu có làm ra loại chuyện gì đó khác thường hay không."

Bạch Dật bắt đầu đào sâu suy nghĩ: "Để em hồi tưởng lại coi, buổi tối trước khi bước vào nơi này, em vừa cúp một tiết học, ra bên ngoài mua một cuốn truyện tranh gốc bản mới nhất, lại đi ăn một bát mì sợi, tới buổi tối, hẹn bạn gái em đi khách sạn pằng pằng, chúng em đã làm rất nhiều lần, mãi cho đến..."

Ba ——

Trên đầu Bạch Dật lập tức mọc lên một cục u to tướng, còn bốc khói nghi ngút.

Lâm Ân nhắm mắt nói: "Nói trọng điểm."

Bạch Dật đau đớn xoa đầu, nói: "Ách... Buổi sáng em đưa bạn gái về nhà, sau đó thấy thời gian còn nhiều, mới lén lút chạy tới một tiệm net lên mạng..."

Đúng vào lúc này, đột nhiên Bạch Dật ngẩn ra, dường như gã vừa nhớ đến điều gì đó, lập tức suy tư nói: "Chờ một chút... Để cho em nhớ kỹ lại xem. Em còn nhớ sau khi bước vào tiệm net nọ lên mạng, em chỉ chơi game một lát là thấy mệt rồi, bởi vì buổi tối đã tiêu hao quá nhiều thể lực, bởi vậy, em không chơi nữa, chỉ muốn tùy tiện xem một vài trang web ngoại tuyến..."

"Sau đó... Sau đó em còn nhớ hình như mình đã ấn vào một cái cửa sổ thông báo nào đó rồi."

Đến đây, đột nhiên hô hấp của gã trở nên dồn dập, nói: "Em nhớ ra rồi!"

Lâm Ân nheo mắt nói: "Sau đó, trên cửa sổ thông báo kia có viết: Muốn thực sự sống hay không? Yes hoặc No? Cậu chọn Yes?"

(Cho ai chưa biết thì đoạn này có trong bộ truyện Vô Hạn Khủng Bố của Zhttty)

"..."

"..."

Bạch Dật mờ mịt nói: "Ách... Không phải, nó không nhảy ra thứ này đâu."

"Đó là một trang web..." Gã suy tư đến nhíu mày, nói: "Làm người ta có chút không khoẻ."

...

Sau đó, Bạch Dật lại cẩn thận, chi tiết miêu tả lại những thứ gã từng nhìn thấy trên trang web cho Lâm Ân biết.

Đó là một trang web không hề có tên miền và địa chỉ, cả trang đều là một màu đen khiến người khác nhìn vào sẽ sinh ra cảm giác khó chịu.

Bên trên chỉ có duy nhất một lựa chọn, sau khi click vào, sẽ có một tấm ảnh chụp xuất hiện ngay trước mắt ngươi.

Thoạt nhìn, có vẻ như bức ảnh này được chụp lại từ một trang sách nào đó. Nhưng trang sách kia không giống như trang giấy, ngược lại nó càng giống tấm da thuộc của một loại sinh vật nào đó hơn, ở bên trên được viết chi chít những văn tự lạ lùng mà Bạch Dật xem không hiểu.

Lâm Ân do dự nói: "Cậu muốn nói, cậu đã dùng di động chụp lại trang web kia?"

Bạch Dật nắm tóc mình, cố gắng nhớ lại, rồi nhíu mày nói: "Hình như là có. Lúc ấy trạng thái của em có chút không thích hợp... Nhưng em cũng không biết là chỗ nào không đúng, có thể là quá mức mệt nhọc rồi, cũng có thể là... Ừm nói chung là cứ mơ mơ màng màng ấy..."

Đến đây, đột nhiên gã ngẩn ra, nói: “Hình như... em có nhập tên mình lên đó."

Lời này vừa nói ra, Lâm Ân lập tức trở nên nghiêm túc, hắn nhanh chóng mở cửa chính, mang theo Bạch Dật đi vào phòng làm việc, mở di động của gã lên.

"Chúng ta cùng nhìn xem!"

Nếu đúng vì những gì Bạch Dật từng làm trước đó đã khiến gã bị kéo vào thế giới này, thì nói không chừng bọn họ có thể tìm được phương pháp để gã quay lại thế giới kia.

Nhưng Lâm Ân đã có thể xác định được rằng, Bạch Dật đã gặp phải sự kiện linh dị.

Lúc này, màn hình đã vỡ của chiếc di động chậm rãi sáng lên, Bạch Dật với hô hấp dồn dập, hồi hộp nhìn chằm chằm lên đó.

Rất nhanh, di động đã mở.

Bạch Dật nhanh chóng ấn mở album ảnh.

Ngay khi tiến vào bên trong, Lâm Ân lập tức trông thấy từng bức ảnh đủ các loại muôn màu muôn vẻ, nhưng tất cả chúng đều mang đến cho người ta cảm giác vô cùng kích thích.

Nam nhân vật chính trong đó vô cùng quen thuộc, đương nhiên là Bạch Dật. Kẹp bên trong những bức ảnh này, còn có một tấm rất lạ thường, có vẻ như Bạch Dật đang mặc trang phục của bạn gái gã, rồi bày ra tư thế pose vô cùng quyến rũ!

"Oái!!!" Bạch Dật lập tức trố mắt nhìn: "Chờ một chút! Chờ một chút! Đây là hình ảnh riêng tư cá nhân! Em cần phải tìm trước đã! Đại ca, anh đừng có xem nha!"

Lâm Ân liếc mắt nhìn hắn nói: "Chơi vui quá ha, đây là cosplay hay đổi vai đó?"

Gương mặt Bạch Dật lập tức trở nên đỏ bừng như ấm trà bị đun nóng. Gã mở lớn hai mắt, trái tim điên cuồng đập mạnh, bàn tay nhanh chóng lật mở, rất nhanh, gã cũng tìm bức ảnh kia.

"Đại ca, chính là cái này!"

Lâm Ân nhìn thẳng vào màn hình, sau đó lập tức trông thấy bức ảnh nọ trong cuốn album của Bạch Dật, cùng với những văn tự chi chít bên trên.

Hai mắt hắn không khỏi nheo lại.

Hắn cũng không biết những văn tự này, nhưng không biết vì sao chỉ liếc mắt nhìn một cái, chúng lại có thể làm bản thân cảm thấy khó chịu vô cùng, giống như đang có một thứ gì đó kéo ánh mắt của mình đi, khiến bản thân chìm sâu vào trong đó.

Lâm Ân nhanh chóng trấn định lại, rồi cẩn thận nhìn một lần nữa. Rất nhanh, ánh mắt hắn đã rơi xuống vị trí dưới cùng của tờ khế ước nọ, cũng thấy được mấy chữ Hán được nhập vào từ trên máy tính.

【 Bạch Dật 】

Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân khiến Bạch Dật rơi vào thế giới này?

Lâm Ân gắt gao nhìn chằm chằm vào bức ảnh chụp kia, cố gắng tìm kiếm chi tiết bên trong.

Ngay sau đó, đột nhiên hắn nhạy bén tìm được một điểm kỳ lạ.

Đó là dựa vào hình ảnh phản chiếu thông qua màn hình máy tính trên bức ảnh kia, người khác có thể mơ hồ nhìn thấy gương mặt của Bạch Dật.

Nhưng đương nhiên, thứ này không phải trọng điểm.

Bởi vì cùng lúc ấy, Lâm Ân cũng bắt gặp một cái bóng đen đang đứng phía sau hình bóng của Bạch Dật đang phản chiếu trên màn hình máy tính.

Bình Luận (0)
Comment