Nhân viên điều tra kia không khỏi hít sâu một hơi, đưa tay xoa xoa huyệt Thái Dương nói: "Quốc gia đã thành lập tổ điều tra chuyên môn đối với những vụ án mất tích thường xuyên phát sinh trong khoảng thời gian gần đây, nhưng theo tôi, bọn họ cũng khó mà tra ra được cái gì, loại vụ án này đã vượt quá phạm vi lý giải của chúng ta rồi."
"Nhưng nếu tìm được một người trong số bọn họ cũng tốt mà. Nếu được như vậy, gánh nặng của chúng ta cũng được giảm bớt rất nhiều." Gã chợt cười khổ một tiếng nói.
Nhân viên điều tra khác lắc lắc đầu: "Đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, chúng ta qua nơi khác tìm kiếm đi, cũng không thể ở một chỗ cầu nguyện cho học sinh kia đột nhiên rơi từ trên bầu trời xuống được. Trên đời này nào có chuyện gì đơn giản như vậy?"
Nhưng ngay khi gã vừa dứt lời…
Oanh ——
Cùng với tiếng nổ vang lên, một thiếu niên lập tức xuất hiện từ trong không khí, trực tiếp nện thẳng xuống người nhân viên điều tra kia.
Nhân viên điều tra kia (ヾ ノ ꒪ ཫ ꒪)——
"Trưởng quan! Trưởng quan ơi! (ΩДΩ)!"
Dưới mặt đất, trong mắt Bạch Dật là một vòng lốc xoáy xoay tròn, đè lên người nhân viên điều tra đang run rẩy, sùi bọt mép kia, trong tay nắm chặt một tờ giấy, nỉ non không ngừng, hiển nhiên đã bất tỉnh nhân sự rồi.
...
Bệnh viện.
Bạch Dật đang nhắm mắt nằm trên giường bệnh, mơ hồ có thể nhìn thấy trước ngực gã là một đường may hung ác đến ghê người.
Khủng bố, quỷ dị, làm người ta vô cùng kinh hãi.
Nhưng kỳ quái chính là, ở phía dưới đường may còn được kết thành một cái nơ con bướm nho nhỏ, nhìn qua lại có cảm giác đặc biệt mà đáng yêu.
"Bước đầu chẩn đoán, sinh lý của người bệnh đặc thù bình thường, chỉ thoáng có chút chấn động não, rất nhanh là có thể thức tỉnh lại thôi."
Trong pphòng bệnh.
Mấy bác sĩ chuyên gia đang vây
Viện trưởng nâng cặp kính lão lên, cau mày nói: "Nhưng muốn biết tình huống của cậu ấy rõ hơn một bước nữa, vẫn cần chờ xem phim chụp X-quang. Có điều, nhìn đường may trên người cậu ấy, hoàn toàn có thể biết được rằng trước đó, cậu ấy đã trải qua một lần giải phẫu mổ bụng, nhưng thủ pháp của người khâu miệng vết thương kia cực kỳ thô ráp, khiến cho đường may trở nên gồ ghề, xấu xí!"
"Tôi làm bác sĩ nhiều năm như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người đủ khả năng khâu miệng vết thương mà giống như lòi trĩ vậy, nhưng lại vẫn có thể giúp người bệnh sống sót!"
Hiển nhiên ông ấy đang vô cũng phẫn nộ.
"..."
Những bác sĩ xung quanh đều chớp chớp mắt, nhìn vị viện trưởng mở miệng là chửi thề này, nhưng một câu cũng không dám nói.
Lão viện trưởng hít sâu một hơi, xoa xoa huyệt Thái Dương, nói: "Thật có lỗi, cảm xúc có chút kích động."
Ngay sau đó, ông ấy lại nhíu mày, đi tới bên người Bạch Dật, cẩn thận mà quan sát tình huống bên trong cơ thể gã.
"Bác sĩ." Một nhân viên điều tra đang đứng phía sau bọn họ, lại nghiêm túc tiến lên, nói: "Hẳn là tạm thời sức khỏe của cậu ấy không có gì đáng ngại chứ?"
Lão viện trưởng vẫn nhíu chặt chân mày, nói: "Cậu muốn nói đến phương diện nào?"
Nhân viên điều tra kia thoáng giật mình một cái rồi lập tức dò hỏi: "Ngài muốn nói, ngoài chấn động não, cậu ấy vẫn còn những loại tổn thương khác?"
"Có, hơn nữa còn vô cùng nghiêm trọng."
"Cái gì?"
Lão viện trưởng hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại, nói: "Tự cậu đi tới mà xem đi, ta cảm thấy… tạm thời chúng ta không cần thông báo cho người nhà của cậu ấy sẽ tốt hơn."
Sau đó, lão viện trưởng xốc lên tấm thảm che phủ nửa người dưới của Bạch Dật.
Nhân viên điều tra kia tò mò đi tới, tập trung nhìn vào, rồi không khỏi trố mắt lên (ΩДΩ) nói: "Moá nó!"
Ngay cả một nhân viên điều tra có nhiều năm phá án như gã, khi được trông thấy một màn như vậy, trong lòng cũng lập tức cảm nhận được tâm linh vừa phải hứng chịu một đòn cực mạnh, đả kích quá lớn, rung động quá sâu.
Đây cmn là tình huống gì vậy?
Không có!
Ở nơi kia là một mảnh trụi lủi, cái gì cũng không có!
Được rồi, không có cũng thôi đi.
Nhưng vì sao từ trên mặt ngoài của vết thương lại kỳ lạ như vậy?
Nghĩa là không cần biết nhìn như thế nào cũng có cảm giác thứ từng mọc ra ở chỗ này, vốn không phải món đồ “bé xinh” thường dùng để đi tiểu kia chứ?
Lão viện trưởng nâng cặp kính lão lên, nhíu mày nói: "Bước đầu chẩn đoán, hẳn là bệnh nhân từng tiến hành một lần thay thế vật lý, hơn nữa dựa vào thủ pháp dứt khoát lưu loát này, mặt ngoài vết thương lại vô cùng bằng phẳng, có thể kết luận đối phương đã trực tiếp dùng một dao chặt đứt thành hai đoạn, hơn nữa còn không gây thương tổn tới tánh mạng của người bệnh. Trong nhiều năm làm bác sĩ của mình, đây là lần đầu tiên tôi gặp phải trường hợp kiểu này.”
Mà đúng vào thời điểm ấy, ngoài cửa lại truyền đến tiếng gõ.
Là cảnh sát Lưu thuộc tổ điều tra chuyên nghiệp vừa được Chính phủ thành lập gần đây. Sau khi ông ấy đưa giấy chứng nhận ra, lập tức mang theo vẻ mặt nghiêm túc mà đưa mấy thành viên khác thuộc tổ điều tra đi đến.
"Chào mọi người, tôi là đặc vụ phụ trách vụ án mất tích này, xin hỏi tình huống của mục tiêu thế nào rồi? Có nguy hiểm về sinh mệnh hay không?"
Sau khi nghe thấy người mất tích lại đột nhiên xuất hiện, cảnh sát Lưu đã nhanh chóng dẫn người chạy đến nơi này trước.
Lão viện trưởng nhíu mày nói: "Tạm thời không có trở ngại gì, chỉ là … trên người bệnh nhân có chút tình huống khó giải quyết, không dễ xử lý."
"Tình huống gì vậy?"
Cảnh sát Lưu nhìn thấy bầu không khí nghiêm túc xung quanh, cũng theo bản năng mà nhìn xuống nửa người dưới đang được mở rộng thoải mái của Bạch Dật trên giường bệnh.
Tập trung nhìn vào.
Cảnh sát Lưu lại không nhịn được (ΩДΩ) nói: "Moá nó!"
Gã rùng mình một cái, hiển nhiên đã gặp phải đả kích chưa từng có từ trước đến nay, thậm chí ông ấy còn theo bản năng mà lui về phía sau một bước.
Sau khi cảm nhận được rất nhiều ánh mắt ở xung quanh đang đổ dồn về phía mình, ông ấy cũng hiểu mình vừa thất thố, bởi vậy đã nhanh chóng trấn định tâm thần, xoay đầu qua, nói: "Thật có lỗi, tôi đã thất lễ rồi."
Cảnh sát Lưu nghiêng đầu qua, nghiêm túc nhìn viện trưởng, trịnh trọng nói: "Tuy tôi không hiểu cho lắm, nhưng đã chịu đả kích rất lớn vì hình ảnh này. Thật hiển nhiên trong thời gian mất tích, cậu bé này đã phải hứng chịu quá trình tra tấn cực kỳ dã man, nhưng hiện tại, chúng ta nhất định phải cam đoan sinh mệnh của cậu ấy an toàn, bảo đảm cậu ấy có thể mau chóng khôi phục."