【 đinh! Độ hảo cảm của Alice đối với ngươi +40, độ tin cậy đối với ngươi +30, giá trị hận ý giảm xuống 3】
【 đinh! Ngươi đã làm đau Alice, giá trị hận ý của Alice -02, độ hảo cảm đối với ngươi +10】
Lâm Ân (〃′ 皿 `)q nói: "Hệ thống chó má kia, câm miệng lại!"
( Nguyên văn của từ ‘làm đau’ kia chính là 弄疼 – lộng đông. Nhưng cái từ 弄 nó còn có nghĩa là mân mê, ngắm nghía, đùa bỡn… )
...
Lâm Ân mất mấy tiếng đồng hồ, mới giúp Alice hoàn thành một lần nữa khâu lại thân thể, cũng bởi vậy mà hung hăng quét một mẻ độ hảo cảm lớn. Hắn biết, đã đến thời điểm mình nên đi hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức Dạ Y.
Hắn lập tức mở giao diện ra, tập trung nhìn vào loại nguyền rủa của bản thân.
【 Chú Hề Khóc Lóc 】.
Đây là loại nguyền rủa tác dụng lên hắn sau khi uống bát canh của Đồ Tể Đầu Heo kia. Nó được biểu hiện là trạng thái tiêu cực.
Nhưng giống hệt mấy loại nguyền rủa hắn từng thu thập được từ những người khác, bên trên không có bất cứ nội dung giới thiệu gì.
Coi như trước mắt, hắn hoàn toàn không biết, rốt cuộc loại nguyền rủa này sẽ mang đến ảnh hưởng tiêu cực gì cho mình.
Nhưng dựa vào những gì hắn phỏng đoán về bốn chữ “Chú Hề Khóc Lóc” kia… Có vẻ như loại nguyền rủa này muốn nói về một chú hề ban ngày luôn đeo lên mặt mình nụ cười tươi tắn, còn ban đêm lại khóc lóc phía sau bức màn nhung, một thằng hề mang đến tiếng cười cho người khác, nhưng rời bỏ những tiếng cười kia, gã lại ôm cho riêng mình một nỗi bi thương.
Ừm… hắn chỉ nghĩ đơn giản rằng, nếu bản thân đang ở bên trong thế giới hắc ám này, thì nên suy nghĩ theo hướng cực đoan một chút.
【 hỗn loạn 】
Lâm Ân híp mắt, viết hai chữ này xuống bản bút ký. Sau đó, hắn chợt do dự một chút, cuối cùng mới viết xuống mấy từ tiếp theo.
【 không khống chế được 】
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn, còn rốt cuộc thứ nguyền rủa kia là cái gì, lại phải chờ đến lúc nó phát tác, mới kết luận được.
Mà sau khi thăm dò ra ảnh hưởng của nó đến bản thân, hắn cũng có thể tạm thời xóa bỏ nó vào thời khắc mấu chốt, phòng ngừa loại nguyền rủa này gây ảnh hưởng, khiến mình làm ra một hành động sai lầm nào đó.
Lâm Ân buông bút, ngồi trên quầy, cẩn thận suy tư.
Chính vào lúc này, đột nhiên ngoài cửa lại truyền đến âm thanh “Đông đông đông”.
"Hoan nghênh quang lâm!"
Lâm Ân lập tức ngẩng đầu, trên mặt lộ ra nụ cười nghề nghiệp.
Đây là tình huống mà hắn tuyệt đối không nghĩ đến.
Bởi vì suốt hai ngày qua, hẻm Du Hồn của bọn họ chẳng có lấy một mống khách hàng ghé thăm.
"Kỳ quái, cả một khu vực lớn như vậy lại chẳng có lấy một cái bóng quỷ? Mà toàn bộ cửa hàng trong phạm vi mấy chục km quanh đây, chỉ có duy nhất một nhà này chịu mở cửa khai trương?"
Chỉ thấy một người thằn lằn với cái cổ thật dài, toàn thân là lửa đỏ, trên người mặc một bộ trang phục lữ hành rách nát, khiêng một cái bao, đi đến, con mắt sắc nhọn như diều hâu, giọng nói lại ríu ra ríu rít như loài vượn cáo [1].
【 Chiến Tích (màu đỏ)】
【 chủng tộc 】: Người thằn lằn
【 cấp bậc 】: 49
【 thuộc tính 】: Trung lập tà ác
【 năng lực chiến đấu 】: năng lực hành động mau lẹ và thủ đoạn công kích xảo quyệt.
【 giới thiệu 】: Là chủng tộc hình người, ở bên trong thế giới hắc ám, người thằn lằn thường nổi tiếng với tính cách xảo quyệt, hung tàn và tham lam, tuy ngẫu nhiên bọn họ cũng sẽ giao dịch cùng những chủng tộc khác, nhưng chỉ cần đối phương cho rằng thực lực của ngươi yếu ớt, kể cả khi đó chỉ là dáng vẻ bên ngoài, hắn cũng sẽ không chút do dự mà ra tay giết chết ngươi, sau đó cướp hết tài vật của ngươi.
Ngay lập tức, ánh mắt của Chiến Tích đã rơi xuống vẻ mặt mỉm cười của Lâm Ân, tròng mắt xoay chuyển như bánh xe, nhanh chóng quét qua toàn bộ hình dáng của nhân loại trước mặt, cũng rất nhanh đưa ra phán định bước đầu.
Gầy yếu.
Da mỏng thịt mềm.
Dễ bắt nạt.
Còn là nhân loại.
"Quý khách, xin hỏi tôi có thể giúp được gì cho anh?" Lâm Ân vẫn duy trì nụ cười nghề nghiệp, khẽ nâng chiếc kính một mắt lên.
Chiến Tích lập tức há miệng, để lộ ra hàm răng sắc bén bên trong, cũng thuận tiện nở một nụ cười tươi đầy giả dối.
Cùng lúc đó, bộ móng tay thật dài của gã cũng nắm chặt thanh chủy thủ bên hông, nhanh chóng sải bước tiến lên.
Gã không nói một câu gì.
Gần như tại thời điểm tiến lên một bước, gã đột nhiên rút thanh chủy thủ sắc bén ra, đầu lưỡi thật dài đầy tham lam, mở miệng: "Đương nhiên là muốn toàn bộ tài sản của mày rồi!"
Phanh ——
Một tiếng súng vang lên.
Một viên đạn vừa nổ sát đầu gã.
Chiến Tích với vẻ mặt cứng đờ, lập tức đứng hình tại chỗ.
Phanh phanh phanh bang bang ——
Năm viên đạn lại nổ, từng viên lần lượt lướt ngang qua lỗ tai, kẽ ngón tay, đầu và hạ bộ của gã.
【 đinh! Giá trị tinh thần của Chiến Tích -20】
【 đinh! Độ sợ hãi của Chiến Tích đối với ngươi +10】
【 đinh! Độ sợ hãi của Chiến Tích đối với ngươi +20】
Gã có thể rõ ràng cảm nhận được… một milimet, mỗi một phát súng vừa rồi chỉ cách thân thể gã đúng một milimet…
Phải biết rằng, trong quá trình lữ hành của mình, gã chỉ từng trông thấy thuật bắn súng vô cùng kì diệu như vậy, ở trên người Thợ Săn Ma.
Người này... bắn quá chuẩn...
Một giọt mồ hôi vừa vang lên một tiếng “Tí tách” rơi xuống mặt sàn.
【 Độ sợ hãi của Chiến Tích đối với ngươi +30】
Trên mặt Lâm Ân vẫn mang theo nụ cười hiền lành, chỉ thấy khẩu súng lục trong tay của hắn “Vèo vèo vèo” xoay vài vòng, sau đó nhanh chóng bị hắn cất vào thắt lưng..
"Quý khách, anh xác định là mình muốn toàn bộ tài sản của tôi chứ?"
Nụ cười tươi trên mặt Lâm Ân vẫn chân thành tha thiết mà thân mật như vậy, làm người ta cảm thấy ấm áp vô cùng.
-----------------
[1] : nguyên văn của từ này là 劣魔 – liệt ma, tương ứng với từ tiếng Anh là lemure.
Theo tìm hiểu thì từ Lemure này khá giống với từ lemur (con vượn cáo).
Trong tiếng Latin, từ lemur (vượn cáo) có nghĩa là ghost (ma quỷ). Một đặc điểm khác khiến loài vượn cáo giống ma quái là khi chiếu ánh đèn vào đôi mắt của chúng lúc ban đêm sẽ phản chiếu ra ánh sáng giống như mắt của loài mèo, một số loài vượn cáo còn có đôi mắt phát ra ánh sáng màu cam.
Thêm nữa, trong tôn giáo La Mã cổ đại, Lemure là linh hồn của những người chết trong đau đớn, phẫn uất. Nó có hình thù gây ám ảnh và thường gây hoảng loạn cho người dương thế mỗi khi xuất hiện.