"Cám ơn... Cám ơn!" Trưởng trấn run rẩy, khẽ nhúc nhích yết hầu, khàn đục mở miệng nói.
Đến đây, chấp hành giả đeo mặt nạ mỏ chim kia đã rút ngón tay khỏi người trưởng trấn, bộ phận dạ dày còn đang đổ máu của ông ấy phản chiếu lên thấu kính gắn trên mặt nạ của đối phương.
Soạt soạt ——
Ai cũng không nhìn rõ rốt cuộc là người nọ động thủ như thế nào, chỉ thấy bộ ngón tay kia vung lên, phần vạt áo trước ngực và bụng của trưởng trấn lại bị trực tiếp vạch ra, cực kỳ chính xác.
【 đinh! Giá trị tinh thần của trưởng trấn Tạp Mông -10】
【 đinh! Giá trị tinh thần của trưởng trấn Tạp Mông -10】
Lại ngay dưới cái nhìn chăm chú, tái nhợt mà run rẩy của trưởng trấn, vị Dạ Y kia lấy ra một bộ kim chỉ sắc bén, lại dùng một loại tốc độ làm cho người khác hoa cả mắt, nhanh chóng khâu miệng vết thương trên dạ dày và bụng cho ông ấy.
Mãi cho đến lúc hoàn thành quá trình này, ông ấy mới run rẩy mà yên tâm xuống.
"Thân thể ông có lực lượng thần thánh che chở, hắc ám nguyền rủa không xâm thực được linh hồn của ông, nó vẫn thuần khiết không tỳ vết."
Dạ Y kia vươn tay điểm nhẹ hai cái lên lên vai và ngực của mình, biểu đạt kính ý với trưởng trấn.
Rõ ràng đây là một hành động rất tao nhã, nhưng lọt vào trong mắt người khác lại mang theo vẻ khủng bố vô cùng.
Trưởng trấn tái nhợt nói: "Nguyện Chúa chúc phúc cho anh, A-men."
"A-men."
Dạ Y kia cũng không dừng lại, gã lập tức quay đầu, sử dụng thủ đoạn tương tự như thế để chữa trị cho một vị thủ vệ khác cũng uống dược tề kịch độc.
Rất nhanh, ánh mắt của gã lại rơi vào người vị lực sĩ đã dũng cảm đâm cho mình mấy đao kia.
"Anh vì sợ hãi tôi nên mới tự mình hại mình như vậy? Tôi tỏ vẻ khinh thường anh, nhưng tôi vẫn sẽ chữa trị cho anh, mà không chỉ vết đâm do đao kia đâu."
Sau đó, vị Dạ Y này ngồi trước mặt thủ vệ đang run rẩy kia, vươn móng tay bén nhọn tới điểm vào mi tâm của gã.
"Miệng vết thương của anh rất rõ ràng, nhưng ngoại trừ thứ này, bên trong xương sọ của anh còn tồn tại một cái u ẩn tính, nó làm anh trở nên mỏi mệt mà táo bạo. Anh từng bị người sói gây thương tích, nguyền rủa đã bắt đầu lan tràn trong thân thể anh rồi, chỉ là bản thân anh còn không nhận ra thôi."
Lời này vừa nói ra, thủ vệ kia lập tức lộ vẻ mặt sợ hãi.
"Anh có bệnh, cần chữa trị."
Xoẹt ——
Người thủ vệ kia còn chưa kịp nói chuyện, ngón tay đang đặt trên trán gã lại từng chút từng chút một mà đâm thẳng vào xương sọ, huyết dịch màu đỏ tươi “Ào ào” phun ra.
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương tới tột cùng vang vọng.
Nhưng bên dưới lớp mặt nạ mỏ chim của Dạ Y kia lại lập tức phun ra từng luồng sương mù màu trắng, khiến cho gã nhanh chóng im lặng xuống.
"Đau đớn là chứng minh cho thấy anh còn sống sót, hãy an tâm cảm nhận nó đi, anh phải được chữa trị."
Ngay tại dưới cái nhìn chăm chú và vẻ mặt tái nhợt của đám người xung quanh, xương sọ của vị thủ vệ kia đã bị ngón tay của Dạ Y nok “Rầm” mở ra từ ngay giữa trán.
Khí nóng cuồn cuộn từ bên trong đại não, bốc thẳng lên trên.
Ngón tay nhẹ nhàng hoạt động.
Đại não bị mở ra, và đúng như những gì vừa nói, Dạ Y nọ cũng nhanh chóng tìm thấy một khối u có kích cỡ bằng ngón út trong đầu vị thủ vệ kia, sau đó dùng thủ pháp cực kỳ tinh xảo cắt bỏ nó đi, lại dùng dược tề phụ trợ, không có bất cứ một động tác dư thừa nào, một lần giải phẫu mở sọ hoàn mỹ đã hoàn thành như vậy.
Lâm Ân ngồi xem đến ngây người.
Hoàn mỹ!
Xuất sắc!
Quả thực không thể bắt bẻ được điều gì!
Thầy nói rất đúng, Dạ Y tuyệt đối là tổ chức bác sĩ có thủ pháp chữa bệnh tinh tế nhất thế giới hắc ám này.
Bởi vì cả quá trình phẫu thuật mở sọ kia, đối phương còn không cần dùng tới dao, chỉ làm ra mấy động tác tinh xảo, là hoàn thành một lần giải phẫu mở sọ hoàn mỹ rồi!
"Ca ca" ——
Hai bên xương sọ lại được Dạ Y chậm rãi khép kín lại.
Ngay sau đó, từng sợi chỉ bạc màu trắng mỏng manh, giống như giun sán, cực kỳ tinh xảo nhanh chóng leo lên rồi lan tràn trên da đầu của thủ vệ vừa bị mở sọ, sau đó, cái đầu của đối phương đã được hoàn mỹ khâu lại như ban đầu.
Ngay sau đó, ánh mắt Dạ Y lại rơi xuống chân trái của đối phương.
Soạt soạt ——
Ngón tay khẽ động.
Cả cái ống quần cùng với chiếc giày vốn đang hoàn chỉnh của người thủ vệ kia lập tức bị tách rời, một phân thành hai. Rồi ngay tức khắc, bên trong để lộ ra một mảng lông sói rậm rạp màu đen.
Thấy một màn như vậy, vẻ mặt trưởng trấn cũng đại biến.
"Nguyền rủa vẫn chưa hoàn toàn lan tràn, lực lượng thần thánh ở trong cơ thể của anh đang ngăn chặn lang nhân nguyền rủa tiến thêm một bước xâm nhập, nhưng thế giới hắc ám đã đánh lên người anh ấn ký tai họa rồi."
“Anh cần chữa trị."
Phập ——
Một luồng huyết quang chợt lóe mà qua, cẳng chân trái của người thủ vệ kia trực tiếp bị chặt đứt.
Một tiếng kêu thảm thiết bốc lên, vang vọng chân trời.
Ngay sau đó, dưới cái nhìn chăm chú trộn lẫn với kinh hãi của mọi người ở đây, toàn bộ phần lông sói trên cẳng chân trái kia đã bị Dạ Y nhanh chóng loại bỏ, lộ ra một cái miệng vết thương thối rữa nằm ngay trên mu bàn chân đối phương.
Thật hiển nhiên nơi đó chính là vị trí bị lây nhiễm nguyền rủa.
Xoát xoát xoát ——
Miệng vết thương thối rữa nhanh chóng bị Dạ Y cắt bỏ. Ngay sau đó, gã vươn ngón tay sắc nhọn của mình lên, lập tức khắc một cái phù văn cực kỳ phức tạp lên miệng vết thương.
Phù văn lập lòe tỏa sáng, rồi nhanh chóng chảy ra, ngấm xuống miệng vết thương.
Mà một màn tiếp theo lại khiến người ta vô cùng kinh dị, bởi vì ngay sau khi phủ văn nọ biến mất, cẳng chân trái vốn đã biến hình của người thủ vệ kia lại nhanh chóng chuyển hóa, cuối cùng đã thành công quay trở về hình dáng ban đầu, cẳng chân của nhân loại.
Nhưng dị biến lại phát sinh, một màn khủng bố xuất hiện.
Chỉ thấy Dạ Y kia lập tức rút một con dao phẫu thuật từ trên thắt lưng của mình xuống, rồi “Phập phập phập” chặt cẳng chân kia thành từng khối ngay trước mặt mọi người.
Giá trị tinh thần của cả đám điên cuồng giảm xuống.
Sau đó, Lâm Ân lại nhìn thấy, Dạ Y kia tiếp tục lấy ra một bình chất lỏng màu trắng như xương cốt từ trong lòng mình, rồi đều đặn bôi lên mỗi một khối huyết nhục và khung xương đã bị chặt ra kia.
【 lòng cảm thông của thiên sứ tự trói 】!
Lâm Ân liếc mắt một cái liền nhận ra đây chính là loại dược tề cấp sử thi kia.