Quái nhân mỏ chim Dạ Y cầm đầu kia một mực im lặng không nói.
Chỉ là ngay từ khi xuất hiện, tầng thấu kính trên mặt nạ của đối phương vẫn phản chiếu gương mặt của Lâm Ân, khiến cho hắn có thể rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của người nọ vẫn luôn đánh giá mình, từ trên xuống dưới.
Mà lúc này, trước mắt hắn cũng lập tức xuất hiện giao diện giới thiệu của Dạ Y kia.
【 Dạ Y Độ Nha 】
【 chủng tộc 】: Arakkoa [1]
【 thuộc tính 】: Thủ tự thiện lương (?)
【 cấp bậc 】: ???
[1] : Arakkoa là chủng tộc Arakkoa trong World of Warcraft: Warlords of Draenor. Nghĩa của từ Arakkoa là những người thừa kế của Arak. Bọn họ là chủng tộc thuộc loài chim, chạy bằng hai chân và có trí tuệ vô cùng nhạy bén.
Nội dung giới thiệu của những Dạ Y này cũng na ná như nhau, nhưng thật hiển nhiên, vị Dạ Y cầm đầu có cấp bậc cao hơn Dạ Y lúc trước một chút.
Bởi vì từ trên cách xưng hô, cũng như bộ trang phục trên người, giữa hai người bọn nhọ đều có nhưng khác biệt rất nhỏ.
"Tôi nghe nói, cậu đã thi triển nguyền rủa và ôn dịch lên người của một thành viên trong nhóm chúng tôi?"
Độ Nha chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế dựa đối diện với Lâm Ân, từ bên trong chiếc mặt nạ của gã chợt phát ra giọng nói thoáng hiện một chút sắc bén, nhưng trầm tĩnh.
Ánh mắt của người này vô cùng nguy hiểm.
Lâm Ân vẫn duy trì nụ cười mỉm trên mặt, bàn tay nhẹ nhàng nâng chiếc kính một mắt lên, trấn định nói: "Chuyện này không thể nói lung tung được, tôi vốn là một bác sĩ có nguyên tắc, sao có thể làm ra một chuyện ác độc như vậy được?"
"Anh không thể tùy tùy tiện tiện nói xấu bác sĩ của mình, chỉ vì bác sĩ ấy đã chẩn đoán ra một vài chứng bệnh mà bản thân anh không muốn thừa nhận, có đúng không nào?"
Lâm Ân mở miệng đáp lại bằng một câu nói cực kỳ có tính thuyết phục, khiến cho người nghe đều cảm thấy tin tưởng vào mình.
"Đánh rắm!" Chấp hành giả Dạ Y thẹn quá hoá giận, trực tiếp đánh một quyền xuống bàn, nặng nề nói: "Cậu đừng có mà giả vờ nữa, tôi liếc mắt một cái đã nhìn ra cậu không phải người rồi, cậu chính là Dịch Y. Và cậu tới nơi này là muốn cho chúng tôi một đòn hạ mã uy phỏng?"
Lâm Ân ngẩn ra, nói: "Dịch Y? Đó là cái gì vậy?"
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Lâm Ân, Độ Nha chậm rãi vươn tay lên, ý bảo Dạ Y bên cạnh mau lui xuống, rồi lặng lẽ nhìn thẳng vào mặt Lâm Ân.
Gã cất giọng bình thản, không hề nóng nảy, táo bạo như Dạ Y kia, rồi cứ như vậy mà không vội không chậm giải thích cho Lâm Ân hiểu: "Dịch Y từng là phản đồ của Dạ Y chúng tôi. Bọn họ đã phản bội lại lý tưởng của chính mình, phân tách từ bên trong quần thể Dạ Y ra ngoài. Từ sau khi tách ra, bọn họ không còn hành y cứu thế nữa, mà biến chất, chuyển sang tùy tiện gieo rắc ôn dịch và nguyền rủa đáng sợ lên khắp các khu vực trên thế giới này."
Thấu kính trên mặt nạ của gã, lập tức phản chiếu một luồng quang mang tối đen mà quỷ dị.
"Bất cứ lúc nào, trong lòng bọn họ cũng ôm tư tưởng muốn phân hoá và hủy diệt chúng tôi, cho nên chuyện đồng nghiệp của tôi hoài nghi cậu, mong cậu đừng để trong lòng. Cậu ấy chỉ đang tận trung với cương vị công tác của mình mà thôi."
Lâm Ân khẽ nhíu mày, nói: "Thì ra là thế."
"Tôi không nghĩ trên thế giới này vẫn còn tồn tại một nhóm người tà ác đến vậy đâu. Làm bác sĩ mà không trị bệnh cứu người, ngược lại còn đi khắp nơi đầu độc hại người? Đúng là đáng chết mà!"
Mấy người sói đang đứng phía xa xa lập tức run rẩy như muốn khóc đến nơi.
Độ Nha híp hai mắt, nhìn chằm chằm vào Lâm Ân nói: "Xem ra cậu vốn không hề biết chuyện này?"
Lâm Ân nâng chiếc kính một mắt của mình lên, mỉm cười nói: "Nói thật, tôi rất ít khi rời khỏi nhà, bởi vậy tin tức có chút bế tắc. Trên thực tế, vì nghe nói Dạ Y là một chức nghiệp luôn lấy lý tưởng mang đến hạnh phúc và an khang cho mọi người mà cố gắng, nên tôi mới nghe tin mà tìm đến nơi này."
"Cho nên, các anh có thể cho tôi một cơ hội trở thành Dạ Y không?" Lâm Ân vô cùng nho nhã lễ độ mở miệng dò hỏi.
Vừa nghe được lời này, mấy Dạ Y trước mặt lập tức liếc mắt nhìn hắn một cái, lại đưa mắt nhìn nhau.
Dạ Y chấp hành giả lập tức phẫn nộ, nhỏ giọng nói: "Độ Nha tiên sinh, đừng cho phép hắn. Nhóc con này vô cùng kỳ quái, theo tôi, chúng ta cứ bắt hắn lại trước, chờ kiểm tra rõ ràng thân phận của hắn lại..."
Nhưng gã còn chưa nói xong, đã bị Độ Nha lạnh nhạt cắt ngang: "Đủ rồi."
"Chấp hành giả, chẳng lẽ cậu đã quên lý niệm của chúng ta rồi?"
Toàn thân chấp hành giả lập tức chấn động, gã vội vàng cúi đầu, một tay đấm ngực, ánh mắt lóe sáng nói: "Không, Độ Nha tiên sinh, tôi vẫn luôn ghi khắc trong tim mình."
Đại địa cần chữa trị.
Vĩnh dạ cần kết thúc.
Chúng ta chữa trị, chúng ta bảo vệ, chúng ta cứu chuộc.
Chúng ta tuân theo chính nghĩa trong lòng mà trị liệu cho mỗi một sinh vật trên thế giới này.
Dưới dao phẫu thuật của chúng ta, không cho phép thành kiến và ngạo mạn.
Độ Nha lại đưa ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Lâm Ân đối diện, nói: "Muốn gia nhập vào chúng tôi, cũng không phải một chuyện đơn giản. Trước đó, chúng tôi phải xác định được, cậu có đủ phẩm chất, đủ năng lực để đối mặt với sự tập kích và xâm nhập của mảnh đêm tối này hay không đã."
"Tôi nghe cậu ấy nói, cậu có được năng lực chẩn đoán bệnh cực kỳ mạnh, thậm chí chỉ cần chạm vào đối phương một chút, là có thể phát hiện ra toàn bộ những chứng bệnh trong cơ thể đối phương?"
Lâm Ân nghe vậy, lập tức ngồi nghiêm chỉnh lại, mỉm cười nói: "Cũng không nhất định là tất cả, nhưng đại bộ phận thì không thành vấn đề."
Chấp hành giả nhắm mắt lại, không ngừng “Ken két ken két” nghiến hàm răng, nghẹn một bụng lửa giận mà không thể xả ra ngoài.
Bên trong thấu kính của Độ Nha lóe lên một tia quang mang thâm thúy, gã nhẹ nhàng gõ nhón tay lên bàn, nói: "Được, vậy tôi nguyện ý cho cậu một cơ hội."
Toàn thân chấp hành giả lập tức chấn động, gã kinh ngạc nói: "Độ Nha tiên sinh..."
Độ Nha vươn tay cắt ngang lời nói của đối phương, chiếc mặt nạ mỏ chim nhẹ nâng lên, ngón tay thoáng động đậy, chỉ thấy một luồng quang mang ảm đạm chợt lóe trên đầu ngón tay.