Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 363 - Chương 363: Tai Bay Vạ Gió!!!

Chương 363: Tai Bay Vạ Gió!!! Chương 363: Tai Bay Vạ Gió!!!

Lời này vừa nói ra, quan chủ khảo Dạ Y cũng cảm thấy kinh ngạc.

Bởi vì những lời hắn nói… đúng là cmn thực sự làm máu nóng sôi trào mà!

Hay cho một câu máy xay thịt cũng có thể sử dụng!

Hay cho một câu không có cơ hội, chúng ta tự đi sáng tạo cơ hội cho chính mình!

Đây không phải phẩm đức mà những Dạ Y chúng ta cần có được nhất ư?

Đúng vậy!

Nếu thực sự rơi vào hoàn cảnh cực đoan rồi, lấy đâu ra nhiều công cụ cho ngươi đắn đo lựa chọn như vậy?

Quả nhiên… vẫn là bản thân gã có tầm nhìn hạn hẹp mà!

【 đinh! Độ hảo cảm của quan chủ khảo Dạ Y đối với ngươi +10】

【 đinh! Độ hảo cảm của quan chủ khảo Dạ Y đối với ngươi +10】

【 đinh! Độ nổi tiếng của ngươi ở trận doanh Dạ Y +1】

Nghĩ đến đây, đột nhiên quan chủ khảo Dạ Y quay đầu, nhìn thẳng vào chín học viện còn lại kia, lạnh lùng nói: "Mấy người có nghe được không? Cái gì gọi là chuyên nghiệp? Đây cmn mới được gọi là chuyên nghiệp!"

"Tự nhìn lại xem mấy người đã lấy những gì?"

"Lưỡi dao, dao gọt hoa quả, mảnh xương cốt, cảm phiền hãy mở rộng tư duy của bản thân ra đi!"

Quan chủ khảo lập tức vươn tay “Ba ba ba” mà gõ gõ huyệt Thái Dương của mình, sau đó giận dữ chỉ một ngón tay về phía trước, nói: "Tất cả quay lại, chọn công cụ thêm một lần nữa cho tôi! Mấy người cứ lấy vị đệ tử số 4 này làm chuẩn! Đã hiểu chưa? Nhanh hành động lên!"

"Rõ!" Mọi người rống to.

Mà thấy một màn như vậy, cả đám bệnh nhân vốn đang vui sướng khi bệnh nhân số bốn gặp họa, lập tức trở nên hoảng sợ.

Ơ hay, chuyện này thì liên quan quái gì đến chúng tôi chứ?

Hắn dùng cưa điện là chuyện của hắn, quan chủ khảo ngài không thể làm như vậy được, không thể cảm thấy hắn nói có đạo lý, sau đó dùng hắn làm tiêu chuẩn thống nhất cho những bác sĩ khác được?

Đúng là tai bay vạ gió mà!

Hai phút sau, tất cả chín đệ tử khác đều nghiêm túc đi ra.

Quan chủ khảo nhìn đống công cụ trong tay bọn họ, trên mặt cũng lộ ra nụ cười vừa lòng, thậm chí còn khẽ gật gật đầu tán thành nữa.

Vào lúc này, bên trong đại sảnh thí luyện không ngừng vang lên các loại âm thanh khởi động máy móc “Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt”.

Khói đặc phun ra cuồn cuộn.

Trong khi hầu hết mọi người đều vừa lòng với lựa chọn của mình thì đám bệnh nhân trên giường lại cứng đờ toàn thân, dự cảm cực xấu vừa nảy lên trong lòng … (((;꒪ ꈊ ꒪;))).

Bởi vì đống công cụ mà đám thí sinh kia lựa chọn, đều là…【 máy cắt rỉ sét 】【 khoan điện bị hỏng 】【 máy mài góc 】...

Càng kỳ quái hơn, lại có người cầm trên tay một cánh quạt bằng kim loại.

Làm chuẩn...

Tất cả những thí sinh kia đều lấy tên số 4 nọ làm chuẩn thật rồi...

Càng ngày, đám bệnh nhân càng có cảm giác tiểu tiền tiền của ngày hôm nay, không dễ kiếm như trước kia rồi!

"Còn vấn đề gì không?" Quan chủ khảo hét lớn.

"Không!" Mọi người rống to.

Quan chủ khảo lại đưa mắt nhìn đồng hồ, lạnh lùng nói: "Tốt! Mấy người có nửa giờ để tiến hành giải phẫu cho bệnh nhân của mình, trong vòng nửa giờ phải hoàn thành thi đấu, nếu ai vượt quá nửa giờ, trực tiếp đào thải!"

"Nếu đã nghe rõ… thì bắt đầu!"

Ngay khi quan chủ khảo mở miệng ra lệnh, mười đệ tử lập tức cắn răng, mang theo thứ công cụ kỳ quái còn đang “ù ù” bốc khói nghi ngút, giống như là một nhóm chiến sĩ hung hãn không sợ chết, cùng nhau lao về phía bệnh nhân của mình.

"(ΩДΩ) oa nha nha nha!"

Sắc mặt cả đám bệnh nhân lập tức chuyển thành tái nhợt, không ai hẹn ai mà cùng co rụt lại phía sau.

Tuy bọn họ cũng là Dạ Y, nhưng được tận mắt chứng kiến loại trận thế này, trong lòng cũng khó tránh khỏi sẽ trở nên run sợ!

Bởi vì mười thí sinh kia vốn không phải bác sĩ đã trải qua quá trình huấn luyện chuyên nghiệp như bọn họ.

Nếu người ta thực sự gây nên một sai lầm gì đó, dù bọn họ có giỏi đến mấy, cũng khó mà cứu vãn được!

...

Phía trước giường bệnh số bốn.

Bệnh nhân số bốn đang run rẩy không thôi, nhìn thẳng vào Lâm Ân vừa đi tới đứng trước người mình, ngón tay gắt gao nắm lấy khăn trải giường, (. ;゚;: 益:;゚;. ) nói:

"Người anh em à, nếu không chúng ta thương lượng một chút nhé? Cậu bỏ câu cưa điện trên tay xuống, giả vờ lúi húi một phen, còn quá trình giải phẫu tuyến tiền liệt của tôi hãy để tôi tự mình đến làm. Sau đó, tôi chấm điểm cao nhất cho cậu, ý cậu thế nào?"

Lâm Ân trấn định mà nghiêm túc nhìn bệnh nhân số bốn, bình tĩnh nói: "Tiền bối, anh đừng lo lắng, tôi không giống bọn họ đâu. Tôi vốn là một vị đại sư cưa điện vô cùng chuyên nghiệp, tất cả những người từng được tôi cứu sống, đều cho tôi đánh giá và tán thành cực cao."

"Từ trước đến nay, tỷ lệ bệnh nhân khen ngợi tôi vẫn đạt tới trăm phần trăm đó."

Hắn nói xong, lại theo thói quen nâng kính mắt của mình lên, đôi mắt ánh lên vẻ nghiêm túc như đang muốn nói.

Hãy tin tưởng tôi đi.

Tôi là thiên sứ áo trắng.

Không sao cả đâu.

Tôi vô cùng chuyên nghiệp đó.

Bệnh nhân số bốn lại ngây dại nằm ở nơi đó, theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng xuống, đầu óc đã bị vẻ nghiêm túc trong đôi mắt kia ảnh hưởng, không khỏi nảy lên suy nghĩ… Dường như người này rất đáng tin cậy...

Có nên... Tin tưởng hắn một lần hay không?

Theo gã nhớ, hình như… khi sử dụng những loại công cụ đặc thù, người bình thường sẽ cảm thấy vô cùng khó xử, nhưng cá biệt có một vài người chẳng những không lúng túng, ngược lại, thao tác của bọn họ còn thuận buồm xuôi gió hơn bình thường, có lẽ thiếu niên nhân loại này chính là một vị bác sĩ thần kỳ như vậy cũng nên...

Nghĩ đến đây, gã hít sâu một hơi, há miệng thở dốc nói: "Ách... Một khi đã như vậy, thì cậu..."

Nhưng gã còn chưa nói xong, đột nhiên một tiếng “Phập” truyền đến.

Một vòi máu lập tức phun từ chiếc giường sát cạnh bắn qua bên này, rơi thẳng lên mặt gã.

"Người đâu mau tới đây! Người đâu mau tới đây đi! (ΩДΩ)! Tên khốn nạn này cưa vào động mạch chủ của tôi! Mau cầm máu! Mau cầm máu giùm tôi đi mà!"

Bệnh nhân số bốn lập tức chuyển trạng thái, toàn thân trở nên cứng ngắc, nói không nên lời (((;꒪ ꈊ ꒪;))).

Hồi lâu sau khi nuốt nước miếng liên hồi, yết hầu điên cuồng giật giật, cuối cùng gã cũng bình tĩnh trở lại, đang muốn mở miệng tiếp tục nói, thì đột nhiên…

Phập ——

Bắt đầu từ giường bệnh số năm, một vòi nước tiểu trực tiếp bắn thẳng lên đầu gã.

"U ở bên trái! Ở bên trái cơ mà! (điên tiết hét lớn lên)! Cậu vừa cưa vào bàng quang của tôi rồi!

【 đinh! Giá trị tinh thần -5】

【 đinh! Giá trị tinh thần -5】

Bình Luận (0)
Comment