Lâm Ân đã bình tĩnh trở lại, hắn nhanh chóng triển khai tìm kiếm trong phòng học, nhưng rất nhanh sau đó, hắn lại phát hiện, có vẻ như chuyện này hoàn toàn không đơn giản như những gì mình nghĩ.
Bởi vì ở thời điểm hiện tại, toàn bộ những học sinh trong phòng đều giống nhau, đều mang vẻ mặt trống rỗng, và tràn đầy tử khí trên thân, không một người nào ngoại lệ cả.
Thậm chí Lâm Ân còn có một loại suy đoán rằng, trên thực tế, những học sinh mang theo hình dung như cái xác không hồn đang ngồi bên trong phòng học này, đều là người đã chết trong câu chuyện lúc trước rồi.
Còn những gì hắn đang trải qua, chỉ đơn thuần là hình chiếu lại của sự kiện ấy mà thôi.
Hơn nữa, nếu người quan tâm đến hắn không chết đi...
Lâm Ân chậm rãi quay đầu lại, đôi mắt khẽ nheo, ánh mắt rơi thẳng xuống vị trí hàng thứ hai gần cửa sổ, ở nơi đó hoàn toàn không có người.
Nhưng tại thời điểm Lâm Ân đứng dậy đi đến gần vị trí vừa nhắm đến kia, đột nhiên ngọn đèn trên đỉnh đầu lại một lần nữa chuyển thành ảm đạm.
Ông ——
Cả phòng học trực tiếp rơi vào một mảnh hắc ám.
Yên tĩnh như cái chết hàng lâm.
Yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe được tiếng tim hắn đang đập.
Ngay sau đó, tầm nhìn lại một lần nữa khôi phục.
Đột nhiên Lâm Ân quay đầu, tới khi nhìn thấy thảm trạng trước mắt, hắn cũng không khỏi run rẩy trong lòng.
Người chết.
Lần này lại có hai người bị giết!
Cả hai học sinh kia đều bị người ta dùng một phương thức cực kỳ tàn nhẫn đóng đinh chết ngay trên chiếc ghế ngồi của chính bọn họ, hơn nữa vào lúc này, cả phòng học cũng bắt đầu thay đổi, trở nên cực kỳ quái dị.
Phía trên vách tường trắng nõn bị phủ kín bởi từng dấu bàn tay máu.
Phía trên bảng đen và vách tường đều xuất hiện rất nhiều khe hở, bên trong đang từng chút từng chút một chảy máu ra bên ngoài.
Mà ngay trên bức tường chi chít những vết nứt kia có viết mấy chữ bằng máu khổng lồ mà dữ tợn.
【 chết 】!
Lâm Ân bắt đầu trở nên căng thẳng.
Bởi vì lần này, cũng giống như lúc hắn nhìn thấy chữ viết trên miếng băng gạc kia, con quỷ ấy lại bắt đầu thay đổi, trở nên càng ngày càng điên cuồng, mất khống chế, thậm chí nó còn hoàn toàn không đếm xỉa gì tới quy tắc ban đầu.
Nhưng hắn biết, bản thân đã tìm đúng phương hướng rồi!
Hắn không để ý đến những thay đổi bên trong phòng học nữa, lập tức bình tĩnh đi đến phía trước cái bàn học không có người nọ, mở ngăn kéo ra.
Bên trong ngăn kéo, có đặt một tấm ảnh chụp ố vàng đã dính máu.
"Quả nhiên là một em gái." Lâm Ân nheo mắt nhìn vào.
Chỉ thấy người bên trên tấm ảnh chụp ố vàng nọ là một cô bé mặc đồng phục, để mái bằng, ngọt ngào, thanh tú động lòng người. Dung mạo của cô bé này cũng không phải cực kỳ xinh đẹp, nhưng vừa nhìn đã biết đây chính là một cô bé dịu dàng, giàu lòng nhân ái.
Cũng không biết bức ảnh này được chụp từ khi nào, chỉ biết hiện giờ, nó đã có chút ố vàng rồi, hơn nữa bên trên còn dính máu.
Lâm Ân quan sát bức ảnh chụp ấy một thoáng, nhưng không tìm được manh mối gì thêm, ánh mắt ánh lập tức rơi xuống phần dưới cùng của ngăn kéo bàn.
Đã khóa.
Nhưng rỉ sét loang lổ.
Hơn nữa còn có dấu vết từng bị ai đó cạy lên.
Lâm Ân nhanh chóng đứng lên, vẻ mặt bình tĩnh, nhanh chóng rút ra một con dao nhọn từ trên tay người chết thứ hai, sau đó trực tiếp trở lại vị trí kia, dễ dàng dùng con dao cạy mở ngăn kéo nọ.
Một bản bút ký đã ố vàng xuất hiện bên trong ngăn kéo.
Bên trên cũng dính đầy máu tươi.
Lâm Ân thoáng cau mày, nhanh chóng mở nó ra đọc kỹ.
【 Ngày 12 tháng 2 】
【 ta nghe bạn học và người trên trấn nói, có vẻ như mẹ của bạn học Uông Đào là một linh môi [1], trước kia bà ấy vẫn luôn giúp đỡ người trên trấn và thân nhân của người chết tiến hành giao lưu đối thoại. Trước kia ta từng gặp bà ấy, đó là một người rất tốt... Nhưng về sau này, ta mới biết được, hóa ra bà ấy đã chết rồi, còn bị chính chồng của bà... 】
【 Ngày 15 tháng 2 】
【 các học sinh khác cứ một mực trốn tránh cậu ấy, hơn nữa còn ngấm ngầm bàn tán với nhau, bọn họ nói cậu ấy là con trai của tội phạm giết người, toàn bộ máu chảy trong người đều là dơ bẩn. Hơn nữa, bọn họ còn cho rằng mẹ cậu ấy chết cũng là gieo gió gặt bão. Bọn họ nói bà ấy đã mạo phạm người chết, dù không bị giết, khẳng định là chẳng sống được bao lâu đâu... Nhưng ta cho rằng, những học sinh ấy không nên như vậy... 】
【 Ngày 21 tháng 2 】
【 Cậu ấy phát hiện một con chuột chết ở bên trong hộp bút của mình, hơn nữa con chuột kia còn bị cái bút máy của chính cậu ấy đâm chết. Những học sinh khác đều lộ ra ánh mắt chán ghét và bài xích cậu ấy. Bọn họ cho rằng cậu ấy là một tên cuồng ngược đãi. Nhưng biểu hiện của cậu ấy thật sự kích động và ngoài ý muốn, ta cho rằng, rất có khả năng đây là người khác cố ý trêu chọc cậu ấy... 】
【 Ngày 26 tháng 2 】
【 ta trông thấy cậu ấy ở bên ngoài trường học, trên cánh tay đầy máu. Ta nhìn thấy thân thể cậu ấy phát run, cậu ấy cứ dùng sức mà gãi miệng vết thương trên mu bàn tay, dường như trên mu bàn tay của cậu ấy đã bị ai đó khắc lên hai từ mang tính sỉ nhục nghiêm trọng... Là ai chứ? Tại sao lại đối xử với cậu ấy như vậy? Quái vật? Những kẻ khắc chữ lên người cậu ấy mới là quái vật! Ta rất phẫn nộ, ta muốn báo cảnh sát, nhưng cậu ấy lại ngăn ta lại... 】
【 ta... Ta chỉ có thể đưa cậu ấy đi bệnh viện, ta ở bên cạnh cậu ấy nói chuyện đến trưa. Tính cách của cậu ấy khá là lầm lì và hướng nội, cậu ấy luôn cúi đầu, còn không dám nhìn thẳng vào mắt ta, dường như hoàn toàn không có kinh nghiệm nói chuyện với con gái, nhưng trước khi ta rời đi, cậu ấy vẫn nhỏ giọng nói cám ơn ta —— ta biết, cậu ấy chỉ là một nam sinh hay ngại ngùng mà thôi, cậu ấy không khác gì chúng ta cả. 】
-----------------
[1] : linh môi được những tôn giáo khác nhau gọi với rất nhiều cái tên, có cấm yếm sư (sorcerer), y vu (medicine man), thuật sĩ (magician), ở Siberia, vùng Bắc Á cùng với Alaska, bọn họ lại được gọi là Shaman. Đặc điểm chung của những người này chính là có thể kết nối với Thần minh, linh hồn người chết và ma quỷ.