【 Ngày 15 tháng 3 】
【 Vẫn luôn có người bắt nạt cậu ấy! Bọn họ bị điên rồi hả? Ở tiết học thể dục, ta trông thấy mấy nam sinh kéo cậu ấy vào trong WC, tới thời điểm cậu ấy rời khỏi nơi đó, trên người toàn thứ ô uế... Bọn họ quá đáng lắm rồi! Không được, bất kể như thế nào ta cũng phải nói chuyện này cho cô giáo, ta nhớ kỹ mấy người kia rồi! 】
【 ngày 16 tháng 3 】
【 ta nói chuyện đó cho cô giáo, nhưng cô giáo lại nói, ta đừng xen vào chuyện của người khác. Cô ấy còn nói cha mẹ của mấy học sinh kia đều rất có thế lực, thậm chí cô ấy còn bảo từ nay về sau ta đừng có ra mặt thay cậu ấy nữa... Ta... Ta không biết mình nên làm cái gì bây giờ... 】
【 ngày 19 tháng 3 】
【 Hình như bọn họ đã biết chuyện ta đi mách cô giáo rồi, hôm nay ánh mắt bọn họ nhìn ta vô cùng hung dữ. Ta rất sợ, cô giáo cũng không dám quản bọn họ, ta... hình như ta bị bọn họ theo dõi rồi... 】
【 ngày 21 tháng 3. 】
【 ta... Nằm viện. 】
Mà cũng gần như trong khoảnh khắc Lâm Ân đọc được dòng chữ này, cả phòng học lại đột nhiên chuyển thành một mảnh tối đen.
Lâm Ân vội vàng ngẩng đầu nhìn lên.
Dường như lần này hắc ám còn kéo dài hơn lần trước.
Bên trong phòng học không ngừng vang lên từng chuỗi những âm thanh cắt xé và đâm chọc, xen lẫn với từng tiếng kêu la thảm thiết, giống như đã lọt vào A Tì địa ngục rồi.
Mãi cho đến khi hắc ám chấm dứt, kim giây lại tiếp tục nhúc nhích thêm một lần nữa, Lâm Ân cũng nhanh chóng thấy rõ khung cảnh bên trong phòng học.
Ba!
Thi thể của ba học sinh bị treo lung tung bừa bãi trên trần nhà, còn phía trên vách tường, toàn bộ đều bị những dấu bàn tay máu lấp kín.
Mùi máu tươi nồng nặc cũng gần như đã bao phủ cả phòng học rồi.
Hiện tại, đã có mười người chết!
Hiển nhiên, tình huống này hoàn toàn không giống nội dung được viết bằng máu kia.
Con “Quỷ” kia đang đẩy nhanh tốc giết người!
Rốt cuộc là sau ngày hôm đó, đã xảy ra chuyện gì rồi?
Lâm Ân cau mày, lập tức mở ra trang tiếp theo của cuốn nhật kí.
【 ngày 1 tháng 4 】
【 Lúc ta xuất viện, dường như ta có nhìn thấy cậu ấy ở bên ngoài cửa sổ xe... Ta không biết có phải do mình đã xuất hiện ảo giác hay không, nhưng dường như sau lưng cậu ấy, có một cái bóng rất cao đang đứng thẳng. Nhưng ở thời điểm ta nhìn thêm một lần nữa, lại không thấy cái bóng đó đâu... 】
【 ngày 2 tháng 4 】
【 ta về tới trường học, chỉ là không biết vì sao, đột nhiên những học sinh lại bắt đầu tỏ thái độ bài xích với ta, ngay cả những người bạn thân của ta cũng dùng ánh mắt khác thường để nhìn ta. Bọn họ khe khẽ nói nhỏ với nhau, không để cho ta nghe được. Tới buổi chiều hôm nay, ta phát hiện sách giáo khoa của mình đã bị ai đó bút sáp mầu vẽ loạn, bên trên viết rất nhiều... Rất nhiều lời sỉ nhục ta... 】
【 ngày 6 tháng 4 】
【 ta xin phép nghỉ học, ta đã khóc cả ngày. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra chứ? Ta hoàn toàn không rõ, rõ ràng là ta bị người khác đánh, nhưng vì sao lại có nhiều lời đồn đại vớ vẩn như vậy? Ta không có những hành vi không đứng đắn, ta cũng không có ăn chơi lêu lổng, ta... Ta... 】
【 ngày 11 tháng 4 】
【 ta tới trường học, mẹ muốn chuyển trường cho ta, ta đã đồng ý. Nhưng khi ta vừa tới trường, lại nghe được một tin rất đáng sợ. Một bạn học bị phát hiện đã chết trong nhà, chính là nam sinh ngồi trước mặt cậu ấy, cũng là người trước kia từng bắt nạt cậu ấy... Hóa ra người kia đã chết rồi... Hơn nữa, ta còn nghe nói người kia chết rất thảm, cái đầu bị cắt xuống, con mắt cũng bị chọc mù... 】
【 ngày 14 tháng 4 】
【 không ai bàn tán gì về ta, dường như cũng không có ai bàn luận về chuyện của cậu ấy, bởi vì lại có bạn học khác chết rồi. Người nọ bị phát hiện đã chết trong một con hẻm nhỏ, trên người đều là vết dao đâm. Thời gian tử vong là buổi sáng ngày hôm qua. Cảnh sát lần lượt tới hỏi chúng ta, nhưng vào thời gian đó, chúng ta đều đang học trên trường, chúng ta hoàn toàn không có hiềm nghi. 】
【 ngày 15 tháng 4 】
【 Dường tất cả mọi người trong trường học đều đang hoảng sợ, nhưng chúng ta lại không được nghỉ học. Hình như lãnh đạo trường học đã dùng đến quan hệ của mình để dìm những vụ án mạng kia xuống, hơn nữa bọn họ còn cấm chúng ta thảo luận về những sự kiện kia. 】
【 ngày 19 tháng 4 】
【 rất nhiều bạn học đều xin nghỉ, ta cũng chuẩn bị sẵn sàng để ngày mai sẽ bảo ba mẹ đón ta về nhà... Những học sinh trong trường lại bắt đầu bàn tán về cậu ấy. Bọn họ khẳng định, chính cậu ấy đã giết hai học sinh kia, bởi vì cậu ấy chính là con của một tên tội phạm giết người. Loại suy đoán này quá hoang đường! Vào ngày người kia chết đi, cậu ấy đều có mặt trong trường học! Sao bọn họ có thể nghĩ như vậy cơ chứ? 】
【 ngày 20 tháng 4 】
【 ta có chút lo lắng, cho nên hôm nay ta đã quyết định đi tìm cậu ấy. Bởi vì ta có để ý thấy ánh mắt của mấy người trong lớp nhìn về phía cậu ấy có chút không thích hợp. Nhưng cậu ấy không ở trong ký túc xá. Ta biết, nhất định đã xảy ra chuyện rồi. Ta đã chạy đi tìm rất nhiều nơi, cuối cùng cũng tìm được cậu ấy ở phía sau rừng cây! 】
【 Quả nhiên những người đó đã đánh cậu ấy! Bọn họ đều là một đám cặn bã hết thuốc chữa! Ta cũng không biết mình lấy dũng khí từ đâu, chỉ biết rằng ta đã cầm một cây gậy, đi qua hung hăng đánh vào lưng một kẻ trong nhóm bọn họ! 】
【 Đột nhiên bạn học Uông Đào đứng lên, đâm một dao vào bụng kẻ đó. Tất cả bọn họ đều bị dọa sợ, vội vàng nâng tên kia lên chạy mất. Chỉ là ánh mắt bọn họ lúc rời đi, thật sự rất đáng sợ! 】
【 nói thật, ta cũng bị dọa rồi. Bởi vì nếu cậu ấy giết người, chắc chắn cậu ấy sẽ phải ngồi tù! Nhưng cậu ấy lại chẳng sợ chút nào. Trên người cậu ấy đều là thương tích, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo làm người khác sợ run lên, thật giống như... ngày hôm nay, cậu ấy đến nơi này là để giết người vậy... 】
【 ta băng bó miệng vết thương cho cậu ấy. Cậu ấy một mực cúi đầu im lặng, một câu cũng không nói, trên tay vẫn nắm chặt con dao kia. Ta muốn đưa cậu ấy đi tìm bác sĩ, nhưng cậu ấy lại sống chết cũng không đi. Ta đã nói chuyện với cậu ấy rất nhiều, sau đó... 】