Chỉ sợ sau ngày hôm đó, một màn đồ sát tanh máu đã bị kéo xuống màn che.
Chỉ sợ tiếp sau đây, tất cả mọi người đừng hòng sống sót!
Tất cả mọi người đều phải chết!
Kim giây vẫn đang nhúc nhích từng chút một.
Lâm Ân cắn răng, nhanh chóng đi tìm kiếm những manh mối tiếp theo bên trong phòng học ấy, hắn không ngừng quan sát mỗi một ngõ ngách ở nơi này, tuyệt không buông tha cho bất cứ dấu vết khả nghi nào khác.
Mà cũng chính tại khoảnh khắc ấy, đột nhiên hắn phát hiện một tờ báo với dấu vết từng bị đốt cháy, nằm ngay bên dưới bàn giáo viên. Hắn lập tức mở ra xem.
【 Tin tức buổi tối ngày 26 tháng 4 năm 19】: 22 giờ đêm hôm qua, không biết do nguyên nhân gì, trường trung học công lập số 3 đột nhiên phát sinh hoả hoạn. Đã phát hiện 32 bộ thi thể bị thiêu cháy bên trong phòng học, nhưng khiến người ta cực kỳ khó hiểu chính là, thi thể của ba học sinh đã bị xác định là chết từ mười ngày trước đó, cũng có mặt tại hiện trường...
Ông ——
Lâm Ân lập tức mở to hai mắt.
32 bộ thi thể!
Vừa vặn là thi thể của 31 học sinh trong lớp kia cùng với cô giáo của bọn họ!
Nhưng rõ ràng là ghế ngồi của cô bé lúc trước vẫn còn trống không, mà ở thời điểm hiện tại, theo như hắn quan sát, bao gồm cả chính hắn, trong căn phòng này cũng chỉ có 31 người mà thôi!
Thi thể của ba học sinh...
Chẳng lẽ… ở tiết điểm thời gian là ngày 26 kia, thi thể của cô bé ấy cũng xuất hiện bên trong phòng học này?
Giờ khắc này, đột nhiên Lâm Ân lại ngẩng đầu nhìn lên.
Hắn vừa tiến thêm một bước khẳng định, cô bé kia chính là chìa khóa của hắn!
Bởi vì với hắn, chiếc chìa khóa ấy tượng trưng cho bằng chứng mình đã đạt tiêu chuẩn.
Mà với nhân vật hắn đang đóng vai này, cô bé ấy lại tượng trưng cho một tia ký thác cuối cùng trong lòng.
Chỉ cần hắn tìm được thi thể của cô bé ấy, có lẽ cũng tìm được chiếc chìa khóa của mình.
Đúng là kết cục toàn diệt mà!
Lâm Ân cắn răng, có chút phẫn nộ đến nghiến răng nghiến lợi với khảo nghiệm mà căn phòng này dành cho mình.
Nói cách khác, vào đêm ngày 26, cậu thiếu niên kia đã mượn dùng con “Quỷ” nọ, để triển khai hành động trả thù cuối cùng với mọi người, thậm chí cả hai học sinh đã bị giết chết trước đó, cũng bị đưa trở lại phòng học này.
Rốt cuộc là cậu ấy đã thù hận tới cỡ nào chứ?
Nhưng… giả thuyết này vẫn có một vài điểm chưa được hợp lý cho lắm!
Bởi vì thi thể hai học sinh đã bị cậu ấy giết chết trước đó, xuất hiện ở trong này, còn có thể hiểu được, nhưng vì sao thi thể của cô bé kia cũng bị đưa đến nơi này?
Chẳng lẽ cậu ấy có có thể yên tâm thoải mái mà tiếp nhận loại hành vi khinh nhờn cô ấy như thế này sao?
Không!
Nhất định là hắn đã bỏ qua chi tiết nào đó rồi.
Lâm Ân chau mày, liều mạng mà bắt não mình phải làm việc.
Nếu... nếu đúng là con “Quỷ” kia đã giết cô bé ấy thì sao?
Bởi vì nhân vật hắn đang đóng vai đã xuất hiện dao động, mới làm cho con “Quỷ” kia động sát tâm. Hơn nữa, nó chỉ cần giết chết cô bé kia là có thể một lần nữa kích động hận ý mãnh liệt trong lòng cậu thiếu niên kia...
Tiếp đó, chỉ cần nó làm cho nhân vật hắn đang đóng vai này nghĩ rằng, toàn bộ cái chết của cô bé kia đều do những thiếu niên bất lương nọ trả thù.
Như vậy chẳng phải nó không cần mất quá nhiều công sức nhưng vẫn có thể kích động nỗi phẫn hận và sự điên cuồng trong lòng cậu thiếu niên ấy rồi?
Bởi vì ác quỷ... vốn cần linh hồn hận ý làm chất dinh dưỡng cho mình...
Nếu nó muốn khuấy lên hận ý lớn nhất trong lòng cậu ấy... thì khi khế ước đạt thành, ở thời điểm tất cả mọi người đều chết đi rồi, nó sẽ đặt thi thể của cô bé kia ở trước mặt cậu ấy, và nói cho cậu ấy rõ toàn bộ chân tướng của chuyện này...
Nếu thực sự là như vậy...
Thì thi thể của cô bé kia chỉ có thể đặt ở...
Ông —— Nhưng chính tại một khắc này, ngọn đèn lại ảm đạm xuống.
Cả phòng học lại một lần nữa chuyển thành một mảnh tĩnh mịch.
Phập —— Vào giờ phút này, âm thanh lưỡi dao nhập thịt vô cùng rõ ràng, lập tức rơi vào bên tai hắn.
Lâm Ân nhanh chóng ý thức được rằng, người chết lần này, chính là cô giáo kia!
Bởi vì hiện tại hắn đang đứng ngay phía trên bục giảng, mà trên bục giảng cũng chỉ có duy nhất một người là cô giáo kia thôi.
Gần!
Vô cùng gần!
Con “Quỷ” kia đang ở ngay phía sau hắn.
Lâm Ân nheo mắt, một mực đứng im giữa hắc ám xung quanh, ngón tay chậm rãi nắm chặt lại.
Thời gian chậm chạp trôi qua, như đã ngừng hẳn lại. Thậm chí hắn còn có thể nghe được tiếng tim đập của chính mình.
Đông ——
Đông ——
Rất nhanh bầu không khí xung quanh đã rơi vào một mảnh yên tĩnh.
Nhưng ngay tại khoảnh khắc cuối cùng trước khi hắc ám biến mất kia, đột nhiên hắn cảm nhận được có một thứ gì đó kế sát ngay sau lưng mình, như thể có một người đang tựa lưng vào lưng hắn.
Chỉ trong nháy mắt một luồng cảm giác âm lãnh lan tràn.
"Tìm được ngươi rồi."
Ngay tại khoảnh khắc giọng nói lạnh băng, âm trầm ấy truyền đến bên tai, gần như là phản xạ có điều kiện, Lâm Ân lập tức xoay người.
Một cái tát đánh qua.
Ba ——
Trong lúc ấy, Lâm Ân có thể rõ ràng cảm nhận được bàn tay mình vừa tiếp xúc với sườn mặt của đối phương. Hành động này mang lại cho hắn một thứ cảm giác kỳ lạ, giống như bàn tay hắn vừa đánh mạnh vào một đống máu thịt, khiến cho đống máu thịt ấy nổi lên gợn sóng mãnh liệt vậy.
Bên trong hắc ám lập tức truyền đến một tiếng gầm đầy phẫn nộ.
Nhưng cũng chính tại khoảnh khắc này, ngọn đèn sáng lên, con “Quỷ” kia lại một lần nữa biến mất trong vô hình.
Lần này, cả phòng học lại một lần nữa thay đổi theo chiều hướng càng ngày càng tan hoang, suy sụp. Vách tường không ngừng xuất hiện những đường rạn nứt, bên trong "Ào ào ào" chảy xuống rất nhiều máu tươi và khói đặc.
Nơi này bức bối đến khó chịu, tựa như một đống cỏ khô sắp bị ném vào lò đốt cháy.
Lại không thấy?
Lâm Ân vẩy vẩy vết máu trên tay, lại dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn khắp chung quanh.
Hắn biết, nếu con “Quỷ” kia đã phát hiện ra hắn, thì chỉ sợ khi hắc ám một lần nữa buông xuống, nó sẽ không còn cố kỵ gì, mà trực tiếp phát động công kích về phía hắn!
Lâm Ân quay đầu, liếc mắt nhìn thi thể cô giáo máu thịt lẫn lộn, đã ngã xuống mặt đất kia.
Như vậy… rốt cuộc là con “Quỷ” ấy đang ẩn giấu ở nơi nào?