Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 404 - Chương 404: Tsundere!

Chương 404: Tsundere! Chương 404: Tsundere!

Bạch Dạ "Ca ca" nắm chặt hai tay vừa nổi lên dấu hiệu tức giận "╬", gân xanh trên huyệt Thái Dương cũng không chịu thua kém, lập tức “Ba ba ba” nhảy lên, nhưng tới cuối cùng, ông ấy vẫn quyết định nhịn xuống.

Cứng!

Cứng!

Nắm tay cứng nha!

Ông ấy nhắm mắt lại, "Ca ca" nghiến răng nói: "Đề tài này! Dừng ở đây! Hiểu chưa? Dừng ở đây!"

Lâm Ân trố mắt nói: "Ách... Được rồi."

"..."

Xung quanh lập tức rơi vào một mảnh yên tĩnh quỷ dị.

Bạch Dạ xụ mặt đi nhanh về phía trước, Lâm Ân lại có chút suy tư chầm chậm theo phía sau.

Trong dãy hành lang thật dài ấy, chỉ còn lại tiếng bước chân của hai người bọn họ cứ một mực quanh quẩn khắp nơi.

Cả hai người tiếp tục đi đến cuối hành lang.

Một cánh cửa cao ngất lại xuất hiện trong tầm mắt Lâm Ân.

"Vào đi thôi."

Bạch Dạ đã khôi phục lại tâm trạng, lập tức vươn tay, dùng sức đẩy cánh cửa nọ ra, một quầng sáng chói mắt lập tức từ bên trong bắn ra ngoài. Đến đây, ông ấy chợt xoay người, nghiêm túc nhìn về phía Lâm Ân, vỗ vỗ bờ vai hắn, nói: "Tôi đã báo cáo chuyện của cậu với chủ mẫu rồi, chủ mẫu sẽ tự mình tiến hành trao tặng chứng chỉ Dạ Y cho cậu, cậu hãy biểu hiện cho tốt một chút. Nhớ kỹ, đừng có mạo phạm chủ mẫu, đã hiểu chưa?"

Lâm Ân gật đầu, nói: "Hiểu rất rõ!"

Bạch Dạ mỉm cười gật đầu, nói: "Tốt, tôi ở bên ngoài chờ cậu, sau khi gặp mặt chủ mẫu, tôi lại giảng giải cho cậu nghe một chút thông tin về Dạ Y."

Lâm Ân gật đầu, lập tức xoay người, đi nhanh về phía cánh cửa trước mặt, nhưng đi được chừng mười bước, hắn chợt quay đầu lại, nhìn về phía Bạch Dạ đang đứng trong hành lang, nâng chiếc kính một mắt lên, nghiêm túc nói: "Ông xác định là không thể cân nhắc thêm một chút nào ư? Chồng già vợ trẻ cũng không thành vấn đề mà? Nếu không, hãy chờ đến lúc tôi đi Lam tinh, sẽ giúp ông lưu ý, thăm dò thông tin của một vài thiếu phụ, ý ông như thế nào? Ở nơi ấy, tôi có một người bạn."

"Câm miệng!" Bạch Dạ rõ ràng đã có chút điên tiết, lập tức hét lớn lên, (〃´ 皿 `)q bàn tay cầm chắc cây quyền trượng trong tay, đang có xu hướng muốn lao về phía hắn.

Lâm Ân hoảng hốt, nhanh chóng tiến về phía trước, đề phòng mình sẽ bị đối phương đập trúng.

Loảng xoảng đương ——

Cánh cửa khép kín lại,

Bạch Dạ xoa xoa huyệt Thái Dương, hít sâu vài lần.

Tên nhóc này, toàn nói những chuyện tào lao khiến cho gân xanh trên huyệt Thái Dương của người khác điên cuồng giật giật.

Đến đây, bỗng dưng ông ấy lại rơi vào im lặng, lặng lẽ mở chiếc đồng hồ quả quýt của mình ra, nhìn tấm ảnh chụp đã bị đốt đến ố vàng được giữ cẩn thận trong đó, nhìn vào nụ cười ngọt ngào của cô bé trên bức ảnh chụp kia.

Hai mắt nhắm lại, bàn tay nắm chặt.

...

【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ đặc thù: Ánh trăng sáng trong lòng: Hoàn thành tác hợp Bạch Dạ với cô bé mục tiêu, khen thưởng nhiệm vụ: độ hảo cảm của Bạch Dạ +200, tiền khô lâu +2000, thù lao đặc biệt x1】

Lâm Ân đang ở bên trong đại điện chợt ngẩn người, rất nhanh trên mặt hắn lập tức lóe lên một nụ cười mỉm.

Quả nhiên…

Không phải tên ngốc kia đã bị ta nói đến mức động tâm rồi?

Nếu không động tâm, làm sao có thể phát động nhiệm vụ hệ thống của ta chứ?

Ha hả ha hả ——

Ngoài miệng nói xong không cần, nhưng trong lòng lại rất thành thật.

Lão ngạo kiều! [1]

Xem ra hắn lại có thêm một lý do để đi tới Lam tinh rồi. Nói cho cùng, quét độ hảo cảm của Uông Đào tuyệt đối không thiệt đi đâu được.

Cứ như vậy, Lâm Ân ( ̄︶ ̄) với tâm trạng sung sướng, bình tĩnh đi vào chỗ sâu trong đại điện.

...

Tại chỗ sâu nhất bên trong đại điện.

Chợt nghe âm thanh những sợi xiềng xích không ngừng va chạm vào nhau, phát ra từng chuỗi âm thanh trong trẻo, quanh quẩn khắp nơi.

Một tên tôi tớ quỳ một gối xuống đất, nói: "Chủ mẫu, tên học đồ được Bạch Dạ tiên sinh giới thiệu đang chờ ở bên ngoài, hình như hắn chính là thiếu niên bị nghi ngờ là Dịch Y mà Độ Nha tiên sinh từng nhắc tới lúc trước."

Bên trong đại điện là một mảnh tĩnh mịch.

Hồi lâu sau, một âm thanh vĩ đại mà thánh khiết vang lên: "Để cho hắn vào đi."

"Vâng!" Tên tôi tớ kia cúi đầu xuống, nhanh chóng lui ra ngoài.

Loảng xoảng đương ——

Cùng với âm thanh cánh cửa mở ra rồi khép lại, Lâm Ân nhẹ nhàng bước vào chỗ sâu nhất bên trong khu điện thờ này. Hắn ngẩng đầu, nhìn thẳng về phía trước.

Ở bên trong hắc ám, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được một ánh mắt vừa dừng lại trên người hắn, tiến hành đánh giá hắn thật kỹ càng.

Một âm thanh xiềng xích va chạm vào nhau, vang lên trong trẻo ngay giữa vùng hắc ám, sau đó không ngừng vọng lại.

Tới đây, Lâm Ân cũng lập tức cảm nhận được một mảnh khí trường khó có thể tưởng tượng nổi, trực tiếp bao phủ mình vào trong đó.

Khí trường quá khủng khiếp, làm người ta sợ tới dựng tóc gáy.

Là khí tức cấp căn nguyên?

Nhịp hô hấp của Lâm Ân thoáng có chút dồn dập, vẻ mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc, trong lòng căng thẳng, không dám có một chút vô lễ nào.

Đúng vậy!

Đây tuyệt đối là khí tức cấp căn nguyên rồi, không thể nghi ngờ được.

Nói cách khác, rất có khả năng vị Dạ Y chủ mẫu đang ẩn mình bên trong hắc ám kia, vốn là một tồn tại cùng cấp căn nguyên với mấy người Thái Thản đại ca.

Nhưng Lâm Ân lại không cảm thấy chuyện này có gì ngoài ý muốn.

Bởi vì thủ lĩnh của một tổ chức khổng lồ như Dạ Y này, đương nhiên không thể là một tồn tại bình thường rồi.

Lâm Ân lập tức dùng một tay đấm ngực, rồi cúi đầu thi lễ nói: "Dạ Y thực tập, Lương Y Sứ Giả Hòa Bình, ra mắt chủ mẫu."

"..."

"..."

Hai thủ vệ đang canh giữ ở hai bên cánh cửa đều dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía hắn.

Bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ nghe được một cái tên quá bất thường kiểu này...

Chẳng lẽ ở thời điểm hắn tự giới thiệu bản thân, trong lòng không cảm thấy một chút khó xử nào ư?

-----------------

[1] : Ngạo kiều (傲娇) hoặc Tsudere, là thuật ngữ anime dùng để chỉ những người có tính cách rất khó gần, ương ngạnh, nhiều khi hay nổi nóng với mọi người và hơi có phần khắt khe. Tuy nhiên điều đó chỉ để che giấu mặt nội tâm dễ thương, đa cảm và biết quan tâm đến người khác của họ mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment