Lâm Ân lập tức nhích lại gần, nhỏ giọng nói bên tai cô ấy: "Chẳng lẽ lúc ta hôn ngươi một cái, ngươi cũng tỉnh lại rồi?"
Trái Trái vốn đang chột dạ trốn trong thảm, nghe được câu này lập tức sợ đến run rẩy cả người, kinh hoảng nói: "Không có! Không có tỉnh! Ta vừa mới tỉnh lại thôi."
Lâm Ân lại ghé sát vào tai cô ấy thêm một chút nữa, mở miệng trêu chọc: "Vậy ư? Thế thì làm sao Trái Trái lại biết ta đã hôn ngươi rồi?"
Trái Trái lập tức trở nên ngây dại, cái miệng há ra, không ngừng thở dốc, ánh mắt trốn tránh, trái tim “Thình thịch” đập không ngừng.
"Kia... Cái kia..."
Lâm Ân cười nhẹ một tiếng với vẻ thú vị vô cùng, hắn lại nhích tới gần cô ấy thêm một chút nữa, chậm rãi nói: "Trái Trái, chẳng lẽ ngươi lại muốn như vậy? Có phải … nếu vừa rồi ta tiến thêm một bước nữa, Trái Trái ngươi vẫn sẽ nằm im, tiếp tục giả vờ ngủ?"
Trái Trái (o﹏o? ) rúc sâu hơn vào trong tấm thảm, nói: "Làm... Làm gì có, ngươi... Ngươi đừng có nói mấy lời kỳ quái như vậy, có được hay không?"
Lâm Ân chậm rãi nói: "Thật sao? Trái Trái, có phải hai lần khảo hạch lúc trước đã làm ngươi bị ảnh hưởng rất lớn rồi? Tới tận lúc này, những ảnh hưởng kia vẫn còn lưu lại bên trong ý thức của ngươi sao?"
Trái Trái đỏ mặt o(////? ////)q nói: "Không... Không có! Ta... Ta đã sớm... ném chúng đi rồi!"
Lâm Ân chậm rãi nói bên tai cô ấy: "Thật ư? Đúng là như vậy hả? Thế thì vì sao Trái Trái ngươi lại đỏ mặt nào?"
Tới lúc này, khoảng cách giữa hai người bọn họ đã rất gần rồi, thậm chí Trái Trái còn có thể rõ ràng cảm nhận được hơi thở của tên Lâm Ân kia đang phả vào mặt.
Cô ấy cố gắng trừng lớn hai mắt, nuốt một ngụm nước miếng xuống, nỗ lực ép cho vẻ mất tự nhiên trên mặt mình, trở nên trấn định lại, nhưng có cố gắng đến mức nào cũng khó mà ngăn được khuôn mặt đỏ ửng này.
Nó đã bán đứng nội tâm của cô ấy mất rồi.
"Đầu... Cái đầu ngu ngốc kia... Ngươi đừng bảo là mình muốn sáp sáp ta thật nhé! Rõ ràng... Rõ ràng là vừa rồi ngươi đã quyết định... Quyết định là không..."
Trái tim cô ấy không ngừng “Thình thịch thình thịch” đập mạnh.
Lâm Ân đưa tay vuốt đuôi lông mày, đôi mắt cong cong như đang cười, nói: "À, ta nói vậy bởi vì vừa rồi Trái Trái ngươi đã uống rượu đến say mèm, đương nhiên là ta không thể nhân cơ hội đó để làm vài chuyện xấu xa được, nhưng nếu Trái Trái ngươi đã tỉnh..."
Bờ môi Lâm Ân đã tiến tới, ghé sát vào tai Trái Trái: "Không phải chúng ta hoàn toàn có thể tỉnh táo mà làm một chút chuyện gì đó ư?"
...
Cùng lúc đó, tại Ma Đô, Lam tinh.
Bên trong thông đạo dưới lòng đất, Bạch Dật và đám người linh môi kia đang cắn răng, gần như đã dùng hết toàn bộ khí lực của mình, để nhanh chóng chạy như điên về phía cuối thông đạo.
Nơi này là khu lưu ngầm dưới lòng đất của tổng cục siêu nhiên, nó tự có thiết bị phát điện của riêng mình.
Nhưng vào giờ phút này, từng cái đèn được treo trên vách tường thông đạo ở đằng sau lưng bọn họ, cứ lần lượt tắt ngấm, từng cái từng cái một, khiến cho một mảnh hắc ám dày đặc không ngừng “Vù vù” đuổi theo bọn họ.
Bên trong hắc ám liên tục vang lên những tiếng rít gào bén nhọn làm người ta muốn phát điên lên.
Là những con quái vật kia!
Chúng nó đã đột phá toàn bộ chướng ngại vật bên trong tổng cục siêu nhiên, sau đó một đường giết xuống thông đạo dưới lòng đất này!
"Mau! Mau lên nào!"
Phía cuối thông đạo, mười mấy anh bộ đội đặc chủng và nhóm mặc trang phục trừ ma, vội vàng hô to về phía bọn họ. Cùng lúc ấy, lưỡi lửa phát ra từ họng súng trên tay những người này cũng không ngừng quét thẳng, xâm nhập vào vùng hắc ám sau lưng.
Đáng tiếc, kể cả khi bị màn lửa đạn dày đặc áp chết, vùng hắc ám kinh khủng sau lưng bọn họ vẫn một mực tiến lại gần, không có bất cứ dấu hiệu gì cho thấy chúng nó sẽ ngừng lại.
Càng ngày càng gần!
Càng ngày càng gần!
Ngay lúc này, mấy người trung niên vẫn một mực đi theo phía sau lưng Bạch Dật và vị linh môi kia đột nhiên cảm nhận được phía sau mình lạnh ngắt.
Chỉ thấy những bàn tay hư thối, đầy mủ vốn ẩn giấu bên trong vùng hắc ám dày đặc đang đuổi sát sau lưng bọn họ kia, vừa nhanh như cắt vươn tới, "Rào rào rào" tóm được bả vai và hai chân của mấy người trung niên ấy, rồi hung hăng kéo thân thể bọn họ về phía sau.
"Không! Không! Cứu tôi! Phu nhân, mau cứu tôi đi!" Bọn họ hoảng sợ vạn phần.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, thân thể bọn họ đã nhanh chóng bị vùng hắc ám kia cắn nuốt.
Bên trong hắc ám lập tức truyền đến từng tiếng xé rách tàn nhẫn và âm thanh gặm cắn thức ăn.
Gần như chỉ một giây sau đó, tiếng kêu thê lương thảm thiết của mấy vị trung niên kia đã bị chôn vùi bên trong bóng đêm.
Linh môi kia cắn răng, gắt gao kéo Bạch Dật chạy tiếp về phía trước, không dám quay đầu nhìn lại.
Bởi vì con quỷ trong cơ thể cô ấy vừa tiết lộ cho cô ấy biết sự khủng bố nằm bên trong vùng hắc ám đằng sau kia.
Phía sau không ngừng truyền đến những tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Cô ấy biết, toàn bộ những người cô ấy mang theo đến nơi này đều bị chúng nó cắn nuốt cả rồi, mà mục tiêu kế tiếp của đám quái vật kia chính là hai người bọn họ!
Mau!
Mau!
Sắp đến nơi rồi!
Bọn họ nhất định phải sống sót, nếu bị những con quái vật kia cắn nuốt sẽ vạn kiếp bất phục!
Nhưng ngay một giây cuối cùng trước khi bọn họ bước vào cánh cửa kia, vị linh môi ấy lập tức cảm nhận được một luồng khí tức âm lãnh khổng lồ từ phía sau lưng kia, quét lên người bọn họ.
Vẻ mặt cô ấy đại biến, một bàn tay thối rữa trực tiếp tóm được một chân cô, trên chân cô ấy lập tức xuất hiện một vệt ăn mòn tối đen.
Đau nhức “Ầm ầm” truyền đến.
"Đi mau!" Cô ấy quát to một tiếng.
Không chút chần chừ, cô ấy đã dùng sức đẩy Bạch Dật vào trong cánh cửa kia, sau đó cắn răng, trực tiếp làm ra hành động chính xác nhất trong thời điểm này.
Là một người từng trải qua những ngày tháng huấn luyện dai dẳng trong quân ngũ, vào thời khắc sống còn ấy, cô gái linh môi lập tức để lộ ra tính cách tàn nhẫn và quyết đoán của mình.
Gần như trong nháy mắt sau đó, cô ấy đã rút con dao Kukri [1] được giắt trên thắt lưng mình xuống, rồi một dao chặt đứt cánh tay đang nắm lấy cổ chân mình, cuối cùng là nặng nề đụng vào cánh cửa từ bên trong.
Cánh cửa lập tức bị đóng lại.
-----------------
[1] : dao Kukri, dao quân đội Nepal hoặc dao quắm: là một loại dao rựa dài có nguồn gốc từ vùng Nam Á. Các quốc gia gắn liền với hình ảnh con dao này là Nepal và Ấn Độ. Chúng vừa sử dụng như vũ khí cận chiến vừa như nông cụ tại các quốc gia này. Chúng là vũ khí đặc trưng cho đội quân Gurkhas, là một đội quân thiện chiến gốc Nepal. Nhiều giai thoại xung quanh con dao này, nổi tiếng nhất là con dao này một khi rút ra khỏi vỏ bắt buộc phải dính máu trước khi tra vào vỏ. Đó chỉ là truyền thuyết, nhưng sự nguy hiểm của nó hoàn toàn là thật.