Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 458 - Chương 458: Nỗi Sợ Hãi!!!

Chương 458: Nỗi Sợ Hãi!!! Chương 458: Nỗi Sợ Hãi!!!

Tuy cô ta đã dùng khoảng thời gian vừa rồi để mai phục rất nhiều thủ đoạn ở xung quanh phòng, nhưng nói thật, toàn bộ những thủ đoạn ấy không mang đến cho cô ta một chút yên tâm nào cả, vẫn một mực sợ hãi, lo lắng không yên.

Bởi vì cô ta biết, chỉ những con ác linh mang trong mình oán hận và khủng bố cực đại, mới có tư cách bị kéo vào địa ngục.

Mà những linh thể tại nhân thế như cô ta, ở thời điểm đối phó với người thường có lẽ còn thuận buồm xuôi gió, nhưng nếu thực sự bảo bọn họ đi đối chọi cùng tồn tại tới từ địa ngục kia, chẳng khác nào dùng trứng chọi với đá.

Thua là kết quả tất yếu rồi!

"Thượng Đế phù hộ... Phật Đà phù hộ... Thánh A La phù hộ..."

Và như vậy, khi nỗi sợ hãi cứ một mực phủ kín trong lòng, ngoài miệng nữ quỷ kia bắt đầu vô thức lẩm bẩm cầu nguyện các vị Thần Thánh mà bản thân có thể nghĩ ra, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong hắc ám, chỉ hi vọng con quái vật kia đừng có đi tới vị trí mà mình đang trấn giữ.

Nếu không... Nếu không...

Nhưng ngay một khắc sau đó.

Đông ——

Đông ——

Đột nhiên, từ chỗ sâu nhất trong dãy hành lang hắc ám lập tức truyền đến từng âm thanh kim loại va chạm với mặt đất và tiếng bước chân đều đều.

Con ngươi trong mắt nữ quỷ kia lập tức co rút lại, trong mắt đầy rẫy kinh hoàng, theo bản năng, cô ta vội vàng lui về phía sau một bước.

Có vẻ như trong thời khắc này, cả Thượng Đế cũng khó bảo hộ được cô ta rồi!

Ngay dưới cái nhìn chăm chú mà run rẩy của bọn họ, một mảnh sương mù quỷ quyệt màu xanh lá bắt đầu xuất hiện ở chỗ sâu trong hành lang hắc ám trước mặt.

Chúng nó cuồn cuộn phun trào từ chỗ sâu nhất, ùn ùn kéo nhau đến đây, khiến cho bọn họ chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của tên quái nhân mỏ chim nọ đang ẩn hiện bên trong mảnh sương mù màu xanh lá quái dị kia.

Hắn đang tới gần!

Là con quái vật đến từ địa ngục kia!

Rốt cuộc, hắn vẫn lựa chọn con đường này!

"Lên!" Nữ quỷ áo trắng nọ hét lên một tiếng, lập tức xua đuổi những con yêu ma quỷ quái và Creeper đang đứng trong bóng đêm bên cạnh mình, để bọn chúng xông tới mảnh sương mù cuồn cuộn ngay trước mắt, lao đến trước mặt con quái vật kia, đi chịu chết.

Mà cô ta lại nhanh chóng giấu bản thân mình vào trong bóng tối, vội vàng trốn vào góc phòng, hồi hộp mà run rẩy chờ đợi.

Phanh phanh phanh phanh —— Rất nhanh, bên ngoài hành lang đã truyền đến từng tiếng súng bắn, cùng với đó là tiếng kêu thảm thiết bén nhọn của những con Creeper và yêu ma quỷ quái kia.

Còn nữ quỷ nọ đang gắt gao ôm lấy đầu mình (;? ;: 益:;? ;), cố gắng phụ thân vào một cái chậu hoa trong phòng, khẩn cầu toàn bộ những thủ đoạn mình đã thiết lập ở nơi này có thể tạo thành một chút sát thương nhất định cho con quái vật kia.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên bên ngoài, càng ngày càng thưa thớt xuống, thậm chí cô ta còn có thể rõ ràng nhìn thấy những con Creeper kia đang hoảng sợ chạy về phía sau, thông qua cánh cửa sổ của căn phòng này.

Không được!

Không được rồi!

Hoàn toàn không ngăn được, địch nhân tuyệt đối là một con quái vật! Là một con quái vật!

Mà cũng chính tại một khắc này, đột nhiên những tiếng kêu thảm thiết bên ngoài chợt ngừng lại, sau đó… bầu không khí yên tĩnh quỷ dị và khủng bố bắt đầu lan tràn. Thật hiển nhiên, đám cá tạp bên ngoài kia đã bị tiêu diệt sạch sẽ rồi.

Im lặng.

Im lặng làm người ta sinh lòng sợ hãi.

Nữ quỷ áo trắng mang theo tâm trạng khẩn trương, bắt đầu thông qua hình ảnh phản xạ từ cửa sổ và những tấm gương trong phòng, để nhìn tình huống đang phát sinh tại dãy hành lang bên ngoài.

Dưới ngọn đèn ảm đạm chiếu xuống, không gian trong hành lang vẫn chưa xảy ra bất cứ tình huống gì lạ thường. Nhưng đột nhiên, cô ta nghe được tiếng bước chân cực kỳ lạ thường truyền đến từ trong hành lang.

Phốc thử ——

Phốc thử ——

Lần này, không còn là tiếng bước chân “Đông đông” như trước nữa, ngược lại càng giống như ở bên ngoài kia, đang có rất nhiều những nhánh xúc tu đặc sệt, dấp dính chạm xuống mặt đất và vách tường, phát ra âm vang quỷ dị như vậy.

Ngay sau đó, đột nhiên con ngươi trong mắt cô ta chợt co rút lại.

Chỉ thấy từng nhánh xúc tu khổng lồ cùng với mảnh sương mù cuồn cuộn, đang nhanh chóng xuất hiện bên trong dãy hành lang thật dài ngoài kia, cũng như nhanh chóng phản chiếu lên vách tường bên ngoài căn phòng cô ta đang ẩn mình, che giấu.

Trong ảnh ngược của một đống xúc tu ấy, lại có kèm theo hình chiếu của một người đội mũ phớt cao, đeo mặt mỏ chim.

Dưới bóng đèn không ngừng nhấp nháy, đối phương đang bình thản đi về phía trước.

"Ô ô!" Nữ quỷ đang phụ thể vào một chậu hoa, vội vàng vươn tay, bịt chặt cái miệng hư ảo của mình lại, cố gắng không để bản thân phát ra bất cứ một âm thanh nào trong trạng thái sợ hãi này.

Toàn diệt!

Chưa đến hai phút thời gian, đám yêu ma quỷ quái bên ngoài đã toàn diệt rồi.

Mà đây cũng là lần đầu tiên, cô ta cảm nhận được nỗi sợ hãi phát ra từ chỗ sâu trong linh hồn như thế này, nỗi sợ hãi của một kẻ nhỏ yếu đối với một tồn tại tà ác có vị cách càng cao hơn.

Cô ta vốn là một con ác quỷ, và đây là lần đầu tiên, cô ta cảm nhận được nỗi sợ hãi của những nhân loại từng bị cô ta trêu đùa trước kia.

Loại cảm giác... sợ hãi đối với một tồn tại mà bản thân không biết.

Cô ta gắt gao bịt chặt cái miệng của mình lại, run rẩy nhìn về phía cái bóng đang từ từ tiến về phía này.

Sau đó, đột nhiên hình chiếu của con quái vật xúc tu kia lại ngừng bước.

Dường như hắn đã bị một thứ gì đó hấp dẫn sự chú ý rồi.

Vài giây sau, chỉ nghe một tiếng “Chi dát” vang lên, hình như hắn vừa mở ra cánh cửa phòng nằm ngay sát căn phòng đang chứa nữ quỷ, ảnh ngược của đống xúc tu khổng lồ quỷ quyệt nọ đã biến mất, có vẻ như hắn đã đi vào căn phòng cách vách kia rồi.

Sau đó, bầu không khí dần rơi vào yên tĩnh.

Nhưng rất nhanh, một tiếng hét chói tai đầy bén nhọn và hoảng sợ lại truyền đến từ căn phòng cách vách, khiến cho nữ quỷ bên này trừng lớn hai mắt, lại gắt gao bịt chặt miệng mình.

Phải biết rằng, từ trước đó, cô ta đã bố trí mấy con ác linh và Creeper khá mạnh ở bên trong căn phòng cách vách ấy, muốn thử tiến hành mai phục và đánh bất ngờ xem sao.

Nhưng đến lúc này mới biết… là bản thân cô ta đã quá ngây thơ rồi!

Bình Luận (0)
Comment