Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 459 - Chương 459: Hắn Đang Ăn Quỷ!!!

Chương 459: Hắn Đang Ăn Quỷ!!! Chương 459: Hắn Đang Ăn Quỷ!!!

Cô ta run rẩy, chỉ còn biết im lặng chờ đợi.

Rất nhanh, những tiếng kêu thảm thiết vốn truyền đến từ bên trong căn phòng cách vách kia lại biến mất, cùng với âm thanh “Tất tất tốt tốt” vang lên, cô ta lại một lần nữa trông thấy cái bóng thật dài của hàng đống xúc tu và tên quái nhân mỏ chim kia xuất hiện bên ngoài hành lang.

Mà lần này, hình bóng phản chiếu của những nhánh xúc tu kia đã thay đổi, trên đó đều quấn theo một cái hình người đang không ngừng giãy giụa.

Nữ quỷ càng thêm hoảng sợ, vội vàng ôm lấy đầu mình, một cử động nhỏ cũng không dám.

Sau đó, cô ta lại nhìn thấy những hình người không ngừng giãy giụa bị quấn trên từng nhánh xúc tu kia, được đưa đến trước mặt tên quái vật mỏ chim nọ, hắn ngửa đầu, có vẻ như đang xem xét, lại có vẻ như đang chăm chú nhìn vào, làm người ta cảm nhận được một nỗi sợ hãi cùng cực đến từ sâu trong linh hồn.

Vài giây sau, đột nhiên từ bên trong hành lang lại truyền đến một tiếng kêu thảm thiết đầy bén nhọn.

Con ngươi trong mắt nữ quỷ thoáng co rút lại, cô ta hoảng sợ vô cùng, thiếu chút nữa đã tan vỡ.

Bởi vì một cảnh tượng khủng bố vừa mới phát sinh.

Chỉ thấy trên hình bóng phản chiếu tại vách tường kia, hình người vốn bị một nhánh xúc tu nọ quấn chặt lấy, lại trực tiếp bị nó nhét xuống bên dưới chiếc mặt nạ mỏ chim, giống như … một thứ còn tươi sống, đột ngột bị quái vật ăn luôn vậy.

Cùng với một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, nữ quỷ đang trốn trong phòng còn có thể rõ ràng nhìn thấy hình ảnh phản chiếu cho thấy rằng, con quỷ kia đã bị quái nhân mỏ chim trực tiếp nuốt xuống bụng.

Thậm chí ngay sau đó, thông qua hình ảnh phản chiếu, cô ta còn nhìn thấy cánh tay, cái đầu không ngừng giãy giụa cùng với tiếng kêu thê lương thảm thiết của con quỷ nọ, xuất hiện ở vị trí bụng hắn.

"Ưm!" Cô ta hoảng sợ bịt chặt miệng, hãi hùng đến mức nước mắt cũng chảy ra.

Hắn đang ăn quỷ! Hắn đang ăn quỷ kia!

Mẹ ơi! Mẹ ơi!

Thật đáng sợ!

Con muốn về nhà, con muốn chuyển sang kiếp khác, con không muốn bị ăn, không nghĩ tiếp tục làm ác nữa!

Cứ như vậy, ngay dưới cái nhìn chăm chú đầy hoảng sợ của cô ta, từng con ác quỷ hình người lần lượt bị những nhánh xúc tu ngoài kia từ từ nhét vào trong miệng của tên quái vật mỏ chim bên ngoài.

Cô ấy ở trong này, thông qua hình ảnh phản chiếu, có thể nhìn thấy rõ mồn một thân thể không ngừng giãy giụa đến tuyệt vọng của bọn họ, trước lúc bị hắn trực tiếp nuốt vào trong bụng.

【 giá trị tinh thần -10】

【 giá trị tinh thần -10】

【 giá trị tinh thần -10】

Thật đáng sợ! Thật đáng sợ mà!

...

Cùng lúc đó, ở bên ngoài hành lang, Lâm Ân đeo chiếc mặt nạ mỏ chim, cầm một cái túi lớn vừa lấy được trong tay một vị trừ ma sư đằng sau, giữ nó ở trước ngực, sau đó liên tục vung xúc tu của mình lên, thuần thục sử dụng xúc tu, lần lượt nhét từng con quỷ linh vẫn còn có giá trị, vào bên trong cái túi to trước ngực mình.

Nhìn thấy bọn họ ở trong túi, liên tục giãy giụa, la hét chói tai, Lâm Ân bình thản nói: "Linh hồn của mấy người khá là hoàn chỉnh, cho nên tạm thời tôi sẽ không tinh lọc mấy người, nhưng tốt nhất là mấy người nên ngoan ngoãn nghe lời một chút, bằng không tôi cũng không dám đảm bảo mình có bực bội mà làm ra một vài chuyện gì đó không tốt với mấy người hay không đâu."

Nhưng mặc kệ lời hắn nói, những nữ quỷ kia vẫn một mực la hét chói tai.

Ba —— Lâm Ân nhắm mắt, không nói hai lời đã dùng sức ôm chặt cái túi lớn đấy những quỷ linh trong lòng, sau đó trực tiếp đè cái túi kia xuống. Sau đó, hắn quay đầu, nhìn về phía căn phòng thứ hai.

...

"Ô ô ô!"

Nữ quỷ áo trắng kia đang sợ hãi bịt chặt miệng mình xuống, trong khi ánh mắt vẫn một mực nhìn chằm chằm vào cái bóng thật dài của con quái vật mỏ chim ngoài cửa sổ.

Ngay khi nhìn thấy động tác trực tiếp ấn bẹp những con ác quỷ đang giãy giụa trong bụng mình của hắn, nỗi sợ hãi thật lớn lập tức thổi khắp toàn thân.

Hắn thật sự… ăn hết tất cả bọn họ rồi!

Chẳng lẽ đó cũng là vận mệnh của cô ta sao?

Bị ăn luôn, sau đó bị hung hăng ấn bẹp xuống thành cặn bã, cuối cùng là bị hắn hung hăng tiêu hóa đi.

Không cần!

Tuyệt đối đừng để bị phát hiện!

Mẹ ơi! Cứu con! Cứu con với!

【 đinh! Độ sợ hãi của nữ quỷ áo trắng đối với ngươi +10】

【 đinh! Độ sợ hãi của nữ quỷ áo trắng đối với ngươi +10】

Bầu không khí bên ngoài lại một lần nữa im lặng xuống.

Sau đó, nữ quỷ áo trắng đang run rẩy phụ thể vào một cái chậu hoa, lại một lần nữa nghe được những tiếng bước chân chậm rãi vang lên bên ngoài, cũng như nhìn thấy cái bóng phản chiếu trên vách tường đang từng chút từng chút một, di động về phía trước.

Một bước.

Hai bước.

Ba bước.

Sau đó, cô ta lập tức trông thấy, con quái vật hình người đeo chiếc mặt nạ mỏ chim kia đã ngừng chân lại ngay trước căn phòng cô ta đang ẩn giấu.

Khủng hoảng vô cùng vô tận ập đến.

Thậm chí thông qua cánh cửa sổ bằng thủy tinh trong phòng, cô ta còn có thể rõ ràng nhìn thấy một bên mặt nạ mỏ chim khủng bố thấp thoáng hiện ra bên trong mảnh sương mù màu xanh lá.

Sau đó, cô ta run rẩy bắt gặp hình ảnh tên quái nhân mỏ chim kia chậm rãi xoay người, dùng ánh mắt âm trầm đằng sau lớp thấu kính, quét vào bên trong căn phòng nơi cô ta đang lẩn trốn, thông qua cánh cửa sổ bằng thủy tinh.

Cô ta lập tức nhắm hai mắt lại, cố hết sức đè nén hơi thở của chính mính xuống, cũng như không ngừng cầu nguyện trong lòng.

Đừng để hắn chú ý tới!

Tuyệt đối đừng để hắn chú ý tới!

Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua bên trong nỗi khiếp sợ vô biên vô hạn trong lòng nữ quỷ nọ.

Hồi lâu sau, cô ta lại một lần nữa nghe được tiếng bước chân chậm rãi vang lên, mãi cho đến khi tiếng bước chân nọ dần dần biến mất, cô ta mới chậm rãi ngưng thần, mở to mắt, run rẩy đưa mắt nhìn về phía cánh cửa sổ thủy tinh trước mặt mình.

Đi rồi sao?

Con quái vật kia lại không tiến vào?

Hắn... Hắn thật sự không phát hiện ra cô ta hả?

Nữ quỷ áo trắng run rẩy ôm lấy ngực mình, mãi sau đó mới chậm rãi để cho bản thân hiện hình từ bên trong cái chậu hoa kia, rồi dùng đôi mắt run rẩy cùng với cõi lòng đầy sợ hãi, lại một lần nữa, nhìn về phía cánh cửa trước mặt mình.

Cô ta... đã sống sót rồi sao?

Bình Luận (0)
Comment