Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 460 - Chương 460: Nô Gia Nguyện Ý!!!

Chương 460: Nô Gia Nguyện Ý!!! Chương 460: Nô Gia Nguyện Ý!!!

Khí tức âm lãnh một mực lan tràn trong phòng.

Nữ quỷ nọ khó nhọc nuốt một ngụm nước miếng xuống.

Hồi lâu sao, cuối cùng cô ta cũng lấy hết dũng khí trong lòng ra, rồi run rẩy mà cẩn thận, mà chậm rãi đi tới phía trước cánh cửa nọ. Thân thể hư ảo không ngừng run lên, khẽ khàng áp lỗ tai lên cánh cửa, khẩn trương mà cẩn thận nghe động tĩnh bên ngoài, giống như một cô bé đang sợ hãi.

Thời gian từng chút từng chút một trôi qua.

Chỉ là… nữ quỷ nọ đang dồn toàn bộ lực chú ý của mình ra ngoài cửa, vì vậy mới không chú ý tới… vừa có một bàn tay đeo găng màu đen thò ra từ bên trong vách tường ngay phía sau lưng cô ta.

Theo sau bàn tay ấy là thân thể, là trường bào, là một chiếc mặt nạ mỏ chim.

Lặng yên không một tiếng động giống như quỷ mị, Lâm Ân trực tiếp xuất hiện bên trong căn phòng này, xuất hiện ngay đằng sau nữ quỷ kia. Sau đó, hắn chậm rãi nâng chiếc mặt nạ mỏ chim của mình lên, để lộ ra một nụ cười vô sỉ mà quỷ quyệt.

Giống như một tên biến thái đang đứng ngay đằng sau một thiếu nữ, cũng chính là nữ quỷ kia, lặng lẽ nhìn cô bé ấy dán mặt lên cánh cửa, hoảng hốt nghe động tĩnh bên ngoài, sau đó, lặng yên không một tiếng động vươn bàn tay tội ác về phía đối phương.

Trong bầu không khí yên tĩnh quỷ dị này, hắn nhẹ nhàng vỗ một cái lên thân thể nữ quỷ nọ...

Thật ra là hắn nhẹ nhàng vỗ một cái vào mông cô ta!

Ba ————!

Chỉ trong nháy mắt sau đó, một âm thanh vang dội, kèm theo hình ảnh gợn sóng dâng trào lập tức vang lên trong căn phòng yên tĩnh.

Ngay tại thời điểm nọ, thân thể nữ quỷ kia còn đang căng thẳng, lực chú ý hoàn toàn tập trung vào hành động nghe lén âm thanh ngoài cửa, bởi vậy, một cái vỗ này vốn không đau đớn bao nhiêu, nhưng lại trực tiếp làm cho nữ quỷ nọ hoảng sợ.

"Á!" Nữ quỷ áo trắng kia vội vàng mở to hai mắt, lập tức ôm chặt lấy mông mình, nhảy dựng lên, rồi vội vã xoay người nhìn lại.

Ngay sau đó, trước mặt cô ta nhanh chóng xuất hiện một cái mặt nạ mỏ chim lạnh lùng đi kèm với bóng người tối đen đằng sau nó.

Khoảng cách giữa hai người bọn họ quá gần, chỉ còn không đến một thước nữa là chạm vào nhau, thậm chí cô ta còn có thể rõ ràng nhìn thấy làn sóng nhiệt màu xanh lá không ngừng “Phù phù” phun ra từ hai bên sườn của chiếc mặt nạ mỏ chim kia.

【 đinh! Giá trị tinh thần của nữ quỷ áo trắng -30】

【 đinh! Giá trị tinh thần của nữ quỷ áo trắng -30】

"Oa a a a a a!"

Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống không ngừng vang lên bên tai, nữ quỷ trước mặt Lâm Ân kia (ΩДΩ) đang há to miệng, ôm chặt lấy đầu mình, quỳ sụp xuống đất, thiếu chút nữa đã bị dọa cho hồn phi phách tán.

"Quỷ! Quỷ! Cứu mạng!"

Nữ quỷ kia hét lên một tiếng chói tai, đã nghĩ tới chuyện xuyên thấu cánh cửa, lao ra bên ngoài, nhưng rất nhanh, cô ta đã phát hiện, dưới tác dụng của thứ sương khói màu xanh lá này, cô ta hoàn toàn không thể xuyên qua vách tường được.

Trong tình huống này, không một ai có thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc nỗi kinh hoàng ấy đã tạo thành tổn thương tâm lý nặng nề tới mức nào đối với một nữ quỷ thành thục như cô ta!

Chỉ thấy hai mắt cô ta đẫm lệ, còn thân thể cuống quít, vội vàng cuộn mình lại trong góc phòng ngay gần cánh cửa, hai bàn tay không ngừng cào lên vách tường, hai chân rõ ràng đã mềm nhũn, nhưng vẫn không ngừng khua khoắng về phía sau, dù đã hoàn toàn không dùng được một chút sức lực nào nữa: "Ngươi đừng đi tới! Ngươi đừng đi tới đây nha!"

Cô ta hoảng sợ, không ngừng hét chói tai.

Nhưng vì sao hắn lại xuất hiện sau lưng cô ấy chứ?

Vì sao chứ?

Chẳng phải hành động này chính là một trong số những chiêu thức mà chỉ đám ác quỷ như cô ấy mới có thể sử dụng được sao?

Cái bóng thật lớn của Lâm Ân nhanh chóng bao phủ xuống người nữ quỷ kia, nó mang đến cho cô ta một loại cảm giác quái dị, tựa như bản thân chính là một thiếu nữ đang bị tên háo sắc nào đó, ép thẳng vào góc tường, và chỉ một chốc lát nữa thôi, thân thể này sẽ bị đối phương hung hăng xâm phạm.

Trong lúc nữ quỷ đang hốt hoảng với ảo tưởng vớ vẩn trong đầu mình, thì gương mặt của Lâm Ân lại chậm rãi tới gần. Hắn thân thiện hỏi: "Cô gái, hình như cô rất sợ tôi nha, tôi thực sự đáng sợ vậy sao?"

Nữ quỷ áo trắng hoảng sợ mà ôm đầu, nói: "Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Xin ngài hãy tha cho tôi đi! Tôi làm vậy chỉ vì bị người khác ép buộc mà thôi! Xin ngài! Chỉ cần ngài buông tha cho tôi, ngài nói gì tôi cũng đồng ý!"

Lâm Ân chậm rãi nói: "Vậy ư? Cái gì cũng đồng ý sao?"

Nữ quỷ áo trắng ôm đầu, hét to: "Có thể! Có thể! Chỉ cần ngài không giết nô gia, nô gia nhất định sẽ cố gắng lấy lòng ngài! Cũng nhất định sẽ cố gắng hầu hạ ngài chu đáo!"

Lâm Ân chậm rãi nói: "Vậy sao? Thế cô định lấy lòng và hầu hạ tôi như thế nào đây?"

Nữ quỷ áo trắng run rẩy ôm bộ ngực, hét lớn: "Như... Như thế nào cũng được! Nô gia sẽ cố gắng tìm kiếm càng nhiều huyết thực và linh hồn hơn cho ngài, cũng sẽ nghe theo mệnh lệnh của ngài đi làm bất cứ chuyện tà ác gì ngài muốn! Nếu ngài có nhu cầu, dù bị chơi bằng xúc tu, nô gia cũng nguyện ý!"

Bởi vì cô ấy biết, rất nhiều những cuốn sách với nội dung quái dị thường miêu tả rằng, đa số những con quái vật xúc tu này đều có hứng thú muốn đùa bỡn con gái nhân loại. Tuy cô ấy cũng không biết câu chuyện này có phải sự thật hay không, nhưng ở loại thời điểm này, cô ấy thực sự không có tâm trạng nào để quan tâm nhiều đến thế!

Lâm Ân xoa xoa cằm, rồi lập tức vươn bàn tay của mình về phía cô ta. Hắn quơ một cái, túm được mái tóc hư ảo của nữ quỷ nọ, sau đó kéo cô ta lên, nhưng túm con gà nhỏ, dùng ánh mắt cẩn thân đánh giá nữ quỷ bán trong suốt này một cái, từ trên xuống dưới, không bỏ sót chỗ nào.

"Ô ô, xin ngài..." Nữ quỷ kia vẫn ôm chặt bộ ngực, dùng ánh mắt đáng thương, cầu xin hắn.

Hai chân cô ta gắt gao khép chặt lại, giống như một cô bé hoàn toàn không có bất cứ năng lực phản kháng nào, chỉ có thể bất lực mà mở miệng thỉnh cầu người đàn ông cường tráng trước mắt, hãy buông tha cho mình.

Mà trước mắt Lâm Ân cũng nhanh chóng hiện ra giao diện của nữ quỷ này.

Bình Luận (0)
Comment