Bạch Dật ôm đầu, hoảng sợ nói: "Ngay bây giờ sao?"
Lâm Ân híp mắt, lập tức lấy máy hàn điện vừa mua được từ bên trong tiệm kim khí ra, nghiêm túc nói: "Bằng không thì sao?"
Mắt thấy Lâm Ân đang đi tới, Bạch Dật lại liên tục lui về phía sau, hoảng sợ nói: "Đại ca! Em cảm thấy chúng ta cần phải bàn bạc thêm một chút đã, thứ inox gì đó kia, thật ra em cũng không đặc biệt muốn..."
"Chờ một chút! Chờ một chút mà! Đại ca!"
Chỉ nháy mắt sau đó, một tiếng kêu thảm thiết đầy bén nhọn và hoảng sợ vang lên.
...
Hơn mười phút sau.
【 đinh! Kinh nghiệm hàn điện của ngươi +1】
【 đinh! Năng lực cải tạo máy móc của ngươi +1】
【 đinh! Năng lực cải tạo sinh hóa của ngươi +1】
Cùng với từng chuỗi âm thanh nhắc nhở của hệ thống truyền đến bên tai, Lâm Ân c có vẻ hài lòng buông mỏ hàn điện và kính bảo hộ xuống, vỗ vỗ tay, nhìn Bạch Dật đang “Òng ọc òng ọc” phun bọt mép ra ngoài, mỉm cười nói:
"Đúng là hoàn mỹ! Bạch Dật, cậu đứng lên thử dùng một chút xem nào, nếu cảm thấy ở chỗ nào đó không thích hợp, anh lại điều chỉnh cho cậu."
Bạch Dật ngây dại nhìn món tạo vật máy móc vừa được đại ca trang bị cho mình, ໖_໖ , có chút khổ sở nói: "Đại ca! Xấu quá! Cái này xấu quá!"
Lâm Ân (?_?) kinh ngạc vô cùng, lập tức hỏi: "Xấu sao? Anh cảm thấy nó không tệ mà? Cậu xem, inox sáng bóng ghê chưa? À đúng rồi, giờ để anh giảng giải một chút chức năng cụ thể của nó cho cậu nghe."
Lâm Ân lập tức gắn một cái thiết bị vận hành có dạng đồng hồ lên cổ tay Bạch Dật, sau đó chỉ vào cái nút bên trên, bắt đầu giới thiệu. "Phím số một là bài tập hít thở bình thường, chỉ cần cậu ấn một cái, nó sẽ chuẩn bị sẵn sàng."
"Phím số hai được dùng để cậu chào hỏi người khác, ấn một cái nó sẽ gật lên gật xuống."
"Phím số ba là hình thức súng máy anh vừa cho cậu xem rồi, đương nhiên cậu cũng có thể tự điều chỉnh tốc độ công kích của nó."
"Phím số bốn được dùng để kết thúc khi quá trình nọ tốn quá nhiều thời gian, cậu ấn một cái thử xem."
Bạch Dật run rẩy ấn một cái xuống phím số bốn.
Chỉ trong nháy mắt sau đó, thứ tạo vật máy móc trên người gã kia đã phát ra một tiếng "Ca ca", bắt đầu biến hình.
Rối dưới cái nhìn chăm chú của gã, trên bề mặt của nó lập tức mọc ra từng cây gai nhọn, nom dữ tợn vô cùng.
【 đinh! Giá trị tinh thần của Bạch Dật -10】
Bạch Dật bị dọa sợ đến mức vội vàng ngồi bệt xuống đất, (ΩДΩ) hoảng hốt nói: "Oa nha nha nha! Đây là cái gì vậy?"
Lâm Ân nâng chiếc kính một mắt lên, giơ ngón tay cái tới, nghiêm túc nói: "Khi mà cậu muốn kết thúc vì đã tốn quá nhiều thời gian rồi, cậu có thể dùng nó một chút, cứ liên tục ấn vào phím số bốn còn có thể điều chỉnh hình thức khác biệt nữa, đương nhiên, đề phòng cậu sẽ xúc phạm tới con gái nhà người ta, lúc anh chế tạo nên mấy thứ này không có làm nó quá sắc nhọn đâu, vừa vặn mới tốt~ "
Bạch Dật ôm đầu, giá trị tinh thần điên cuồng hạ xuống o(╥﹏╥)o nói: "Đại ca, anh nghiên cứu quá sâu rồi!"
Lâm Ân mỉm cười, nói: "Thì đương nhiên, nhưng mấy cái này còn chưa phải chức năng mạnh nhất của nó đâu, mạnh nhất chính là phím số năm. Cậu thử một chút xem."
Bạch Dật ngây dại nói: "Lại là chức năng kỳ quái gì đây?"
Lâm Ân có chút quỷ dị nói: "Thử một chút chẳng phải là sẽ biết rồi sao?"
Bạch Dật hơi run rẩy một chút… (;? ;: 益:;? ;) nhưng tới cuối cùng, gã vẫn ngập ngừng vươn tay tới, ấn xuống phím số năm.
Mà ngay trong nháy mắt khi gã ấn xuống phím số năm kia, món tạo vật máy móc trên người gã lập tức biến hình, rồi đột nhiên nâng lên, cùng với một chuỗi âm thanh nạp đạn truyền tới… Phanh —— Một tiếng súng nổ vang.
Một viên đạn bằng bạc vừa "Phanh" một tiếng cắm thẳng vào vách tường nằm cách nơi này mấy chục mét, để lại một vết đạn trên tường.
【 đinh! Giá trị tinh thần của Bạch Dật -10! 】
【 đinh! Giá trị tinh thần của Bạch Dật -10! 】
Bạch Dật hoảng sợ mà ôm đầu nói: "Nổ súng rồi! Trời đất, thứ này còn có thể nổ súng được sao?”
Trong đầu gã lập tức xuất hiện một khung cảnh vô cùng quái dị, ở thời điểm bản thân gặp phải kẻ bắt cóc, vẻ mặt bình tĩnh đến lạnh lùng, ấn xuống phím số 5 một cái…
Loại tình huống này thực sự khủng bố tới quá sức chịu đựng rồi!
Lâm Ân ấn xuống cái đồng hồ trên tay gã, khóe miệng nhếch lên, nói: "Đương nhiên rồi, hơn nữa nó không chỉ bắn được một phát, còn có thể bắn được hai phát."
Bang bang ——
"Liên phát!"
Phanh phanh phanh phanh ——
"Oanh tạc!"
Đát đát đát đát đát đát ——
Liên tiếp những tiếng súng vang lên, khiến gương mặt Bạch Dật trực tiếp chuyển thành đờ đẫn 0Дq.
Lâm Ân híp mắt, nói: "Nếu bắn hết đạn rồi, cậu còn có thể giữ phím số năm, sau đó hoán đổi hình thức cận chiến."
Đầu óc Bạch Dật vang lên ong ong, ngây dại nói: "Hình... hình thức cận chiến?"
Ngay khi gã nói xong câu này, Lâm Ân đã vươn tay tới, trực tiếp giữ phím số năm.
Nháy mắt sau đó, “Soạt” —— Một cây kiếm Urumi [1] bằng inox lập tức được thứ tạo vật máy móc kia phun ra từ bên trong.
Bạch Dật: "(ΩДΩ) oa nha nha nha nha!"
Nói xong, Lâm Ân trực tiếp rút cái tạo vật máy móc trên người Bạch Dật xuống, cây kiếm Urumi thật dài lóe lên một dải sáng màu trắng chói mắt.
Lâm Ân híp mắt, trực tiếp chém ra, một cái thùng rác trước mặt lập tức bị cây kiếm nọ phân thành hai, còn vẽ nên một đường kiếm hoa rực rỡ.
Ngay sau đó, Lâm Ân “Ca” một tiếng, lắp nó lại cho tiểu đệ của mình, cây kiếm Urumi thật dài kia cũng "Hoa lạp lạp" co rút xuống, trở về trạng thái bình thường.
Lâm Ân vỗ vỗ tay, mỉm cười, nói: "Thế nào? Có đủ ngầu không? Một vật nhưng có cực kỳ nhiều tác dụng, còn có thể phòng thân nữa, có phải giá trị của nó còn cao hơn rất nhiều so với chi phí bỏ ra hay không?"
Bạch Dật ngây dại nói: "Đại ca... Kỳ thật, em chỉ muốn một cái bình thường thôi..."
-----------------
[1] : Urumi hoặc nhuyễn kiếm, được cấu tạo từ những mảnh thép hoặc thau dẻo, bén và dài (khoảng 120 – 160cm). Thứ vũ khí “con lai” giữa roi và kiếm này dễ khiến người khác ám ảnh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Không chỉ liên tưởng đến những vết thương đáng sợ có thể gây ra cho đối thủ, Urumi còn khiến người khác e sợ về nguy cơ tự gây chấn thương bằng những lưỡi kiếm cực kỳ khó kiểm soát.