Đúng vậy! Tuyệt đối là đúng!
Đại ca gã lợi hại như vậy mà, rất có thể anh ấy đã tìm được biện pháp nào đó để lưu lại rồi!
Hơn nữa, đúng là đại ca đang sở hữu một loại năng lực có thể biến mình trở thành con gái để che giấu thân phận. Nói gì thì nói, hiện tại ở trên các diễn đàn mạng xã hội đều tràn ngập các loại video ngắn về đại ca rồi, đại ca lựa chọn tạm lánh phong mang cũng là chuyện dễ hiểu thôi...
"Đại ca!" Nghĩ đến đây, Bạch Dật lập tức cảm động đến rớt nước mắt, rồi dang hai tay thật rộng, cả người run rẩy giống như muốn kích hoạt hiệu ứng đặc biệt, sau đó chạy nhanh mà bay về phía cô gái kia.
"Tiểu đệ cứ cho rằng anh đã đi rồi cơ!"
Tuy hai người bọn họ mới tách ra có mấy giờ ngắn ngủi, nhưng ngay sau khi nhìn thấy đại ca của mình, dù đối phương đã trở thành một cô gái, loại cảm giác an toàn tràn trề lúc trước lại lập tức xuất hiện trong lòng gã.
Thậm chí gã còn có cảm giác mình sắp vui sướng đến bay lên rồi.
Bởi vì nếu đại ca còn ở lại thế giới này, thì gã… hoàn toàn tự do rồi, không phải chịu nhục để cho con nhóc qủy kia sai khiến nữa!
Bởi vì đại ca chính là trời xanh nha!
Cùng lúc này, ở trong đám người xa xa kia, cô bé đang khoanh tay, tiếp nhận câu hỏi đến từ nhân viên điều tra, cũng nghe được âm thanh truyền đến từ phía sau.
Rồi gần như là theo bản năng, cô ấy xoay đầu lại, nhỉn thẳng về phía kia
Trong nháy mắt sau đó, cô ấy lập tức bắt gặp một tên nam sinh đang dang hai tay, chạy thẳng về phía mình, với gương mặt tràn đầy cảm động, kèm theo đó là nước mắt, nước mũi tèm lem, điên cuồng rơi xuống giống như tảo biển gắn trên mặt gã, nom đáng khinh đến lạ.
Con ngươi trong mắt cô bé giật giật liên hồi.
Toàn bộ đám nữ sinh xung quanh đều kinh hãi mà né người tránh ra, nhìn theo bóng lưng của nam sinh với vẻ mặt đầy cảm động nhưng cứ đáng khinh, hèn mọn khó miêu tả thành lời, đang một mực chạy thẳng về phía cô gái kia.
"Đại ca! Anh giả làm con gái cũng cực kỳ xinh đẹp à anh!" Bạch Dật cảm động quá mức, khiến cho cả nước mắt lẫn nước mũi cũng tuôn ra bên ngoài.
Mang theo hiệu ứng đặc biệt nọ, tới cuối cùng Bạch Dật cũng chạy tới trước mặt cô bé kia rồi, còn đang chuẩn bị cho đối phương một cái ôm thắm thiết.
Nhưng cũng gần như trong nháy mắt khi gã tới gần đối phương, đột nhiên cô bé kia lại trấn tĩnh mà xoay người lại, đôi chân thật dài giống như một vòng lốc xoáy, trực tiếp xoay một góc 270 độ.
Chỉ thấy mái tóc đen xoay một vòng, ngay sau đó, trên mặt Bạch Dật lập tức bị một cước nọ đá bay, thân thể giống như một chiếc lá rụng trong gió, lập tức bay chếch ra ngoài.
(ヾ? ? ? ? )—— Cứ thế, thân thể Bạch Dật trực tiếp bay ra ngoài mấy mét, quay cuồng vài vòng, rốt cuộc mới “Ba” một cái, tiếp đất, trong miệng “Ùng ục ùng ục” phun ra hàng đống bong bóng.
Ngay sau đó, dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của mọi người phía, thiếu nữ với đôi chân đi tất dài màu đen kia lại nhẹ nhàng hạ xuống đất, làn váy bay lên, con ngươi màu đen đầy trấn tĩnh khẽ mở, cô ấy nhẹ nhàng nâng chiếc kính mắt trên mũi, nhìn tới.
Dáng vẻ đẹp trai mà lạnh lùng cao ngạo ấy lập tức làm cả đám người xung quanh đều trở nên ngây dại.
Hiển nhiên, cô gái này đã luyện tập động tác ấy rất nhiều lần rồi.
"Lâm Anh, cậu có biết nam sinh kia không?"
"Không biết."
"Vậy vì sao vừa rồi hắn lại... Ai! Chờ một chút, mấy cậu có cảm thấy người vừa rồi giống nam sinh vẫn đi theo bên cạnh thiếu niên mặc áo đen lúc trước hay không?"
"Hình như là đúng vậy nha! Chẳng lẽ hắn là bạn của thiếu niên xúc tu kia?"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người xung quanh đều lộ vẻ mặt khiếp sợ.
Mà thiếu nữ với đôi chân đi tất màu đen dài thẳng nọ cũng quay đầu qua, ánh mắt rơi thẳng xuống người Bạch Dật còn đang sùi bọt mép, yên lặng nhìn gã một thoáng, trong đầu chợt hiện ra sườn mặt của một người có dung mạo vô cùng giống mình.
Hồi lâu sau, Bạch Dật chậm rãi thức tỉnh, với cái đầu vẫn còn mờ mịt sau chấn động, nhưng gã còn chưa khôi phục lại tinh thần, đã trông thấy một chiếc giày ống của nữ sinh đang đứng ngay trước mặt mình.
Một bàn tay mảnh khảnh cầm chiếc khăn tay trực tiếp xuất hiện ngay trước mắt gã.
"Cậu biết nam sinh có vẻ ngoài rất giống tôi kia?"
Bạch Dật ngẩn ra, gã lập tức theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn lên.
Dưới ánh mặt trời chói mắt, gã vừa chạm phải đôi mắt màu đen sâu thẳm của một thiếu nữ, mái tóc dài tung bay trong gió mang đến cho người ta một loại cảm giác lý tính mà lạnh lùng, cự tuyệt người từ ngoài ngàn dặm.
Cô ấy nhẹ nhàng nâng chiếc kính mắt lên, con ngươi thăm thẳm như một mảnh trời sao: "Tôi muốn biết tất cả mọi chuyện về hắn, và hẳn là cậu có thể nói cho tôi biết, đúng không?"
...
Thành Hắc Dạ, thế giới hắc ám.
【 đinh! Ngươi học xong phối phương dược tề cao cấp "Dược tề thần thánh trừ ma", ngươi nhận được kinh nghiệm cơ sở 200】
【 đinh! Ngươi học xong phối phương dược tề cao cấp "Dược tề khôi phục hiệu suất sao", ngươi nhận được kinh nghiệm cơ sở 100】
【 đinh! Ngươi học xong phối phương dược tề cao cấp "Dược tề ẩn hình hiệu suất cao", ngươi nhận được kinh nghiệm cơ sở 100】
【 đinh! Năng lực giải phẫu của ngươi đạt tới cấp tinh thông! 】
【 đinh! Ngươi học xong kỹ năng đặc thù của Dạ Y "Chế phục nhanh chóng", có thể nhanh chóng vận dụng ngón tay tới kích thích trung khu thần kinh của mục tiêu, trong khoảng thời gian ngắn làm cho đối phương mất đi năng lực hành động! 】
【 đinh! Đề cao tri thức về sinh lý đối với sinh vật huyết nhục của ngươi. 】
Giờ khắc này, bên trong đại điện trống trải dưới lòng đất, Lâm Ân đang ngồi đằng trước một đống sách to, chau mày chăm chú nhìn vào ống nghiệm dược tề chuyên nghiệp đang nằm ngay trước mặt mình.
Hắn híp mắt, cầm một bình nhỏ đựng chất lỏng màu vàng trong tay, chậm rãi nhỏ từng giọt vào cái bình thuỷ tinh cực lớn trước mặt.
Tí tách —— Cùng với âm thanh phát ra do từng giọt chất lỏng màu vàng kia rơi vào bên trong, loại dược tề có sẵn bên trong chiếc bình thuỷ tinh ấy lập tức sôi lên “Ùng ục ùng ục” rồi bốc lên lượng lớn bọt khí.
Lâm Ân chuyên chú tính toán thời gian, sau khi phản ứng xảy ra chừng 8 giây, hắn lại nhanh chóng trút lượng lớn nguyên liệu đã được nghiền nát thành bột “Ào ào ào” xuống cái bình thuỷ tinh nọ.