Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 577 - Chương 577: Nhiệm Vụ Lựa Chọn!!!

Chương 577: Nhiệm Vụ Lựa Chọn!!! Chương 577: Nhiệm Vụ Lựa Chọn!!!

【 nhiệm vụ chi nhánh hai: hướng dẫn chung sống với vệ sĩ hệ tiểu thư con rối 】: Giới thiệu nhiệm vụ: Có thể sử dụng bất cứ thủ đoạn gì, ngoại trừ dùng thân thể, hãy lần lượt đi thử nghiệm phương pháp trợ giúp tiểu thư con rối giảm bớt ảnh hưởng của lấy m chi quyền, khen thưởng nhiệm vụ: Kinh nghiệm cơ sở 400, tiền khô lâu 400, (khen thưởng ít, không kiến nghị)

【 nhiệm vụ chi nhánh ba: Hướng dẫn bồi dưỡng tiểu thư con rối hệ trí úc】: Giới thiệu nhiệm vụ: Mỗi ngày cho tiểu thư con rối một đòn lấy m chi quyền, khen thưởng nhiệm vụ: Kinh nghiệm cơ sở 4 vạn, tiền hắc lâu x40, ba mươi ngày sau, có khả năng sẽ nhận được niềm vụ ngoài ý muốn.

Lâm Ân: "..."

(Trí úc có thể hiểu là làm người khác suy sụp, bất lực với hiện thực nhưng không thể phản kháng)

Nói thật, ở thời điểm Lâm Ân nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên "Đinh" một cái, hắn đã có dự cảm không ổn rồi.

Nhưng hắn thật sự không ngờ, thứ hệ thống chó má này lại tận dụng triệt để mọi tình huống như vậy để phát cho hắn loại nhiệm vụ tà ác đến mức này!

Rõ ràng là hắn chỉ tùy tiện nghĩ trong đầu một cái thôi, vậy mà hệ thống chó má kia lại lập tức phản ứng rồi. Nó còn liền một lúc phát cho hắn tới ba nhiệm vụ để dụ dỗ cùng và mê hoặc hắn đứng lên hành động.

Giống như vừa mê hoặc vừa thì thầm bên tai hắn: "Thiếu niên dũng cảm kia! Phía trước có động! Nhanh lên nào! Lên đi! Đừng sợ hãi! Ngươi nhất định phải dũng cảm mà nhảy vào đó!"

(beep ——)

Lâm Ân (〝 ▼ 皿 ▼).

Về nhiệm vụ đầu tiên, không cần phải nghi ngờ, nó muốn bảo hắn trực tiếp lao lên luyện thép, mà khen thưởng nhiệm vụ lại chính là ba mươi ngày sau sẽ bị đối phương giết chết!

(Giải thích cho ai không hiểu đoạn này, Hắc Huyền Nguyệt là con rối máy được làm từ thép.)

Về nhiệm vụ thứ ba, rõ ràng đây là tuyên dương tà đạo rồi, người ta giúp ngươi một việc lớn như vậy, ngươi còn muốn không ngừng cho người ta nếm thử lấy m chi quyền mỗi ngày. Rõ ràng là nhiệm vụ đẩy ký chủ đi theo phương hướng tà ác hỗn loạn rồi!

Nhiệm vụ thứ hai coi như bình thường, nhưng đằng sau còn chuyên môn thêm một dấu ngoặc viết “không kiến nghị” là cái quỷ gì?

Sau khi Lâm Ân không ngừng mô phỏng mấy lần cảnh tượng mình hung hăng ấn hệ thống lên tường rồi điên cuồng đánh cho nó một trận, hắn đã quyết đoán trực tiếp bỏ qua đống nhiệm vụ lựa chọn của nó.

Không khí xung quanh lại nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.

Lâm Ân suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn quyết định ấn xuống cái nút thứ hai trên chiếc điều khiển từ xa.

Đinh —— Cùng với âm thanh do chiếc điều khiển từ xa nọ vang lên, con ngươi trong mắt Hắc Huyền Nguyệt chậm rãi khôi phục lại vẻ tỉnh táo, cùng với đó là từng chuỗi hoa văn màu tím, nhanh chóng "Rào rào rào" xuất hiện trên làn da toàn thân cô ấy.

Lâm Ân lại một lần nữa kích hoạt thân thể con rối của Hắc Huyền Nguyệt rồi.

"Tiểu thư con rối, cô có biện pháp nào..."

Nhưng hắn còn chưa nói xong, đột nhiên từng sợi tơ đã từ bốn phương tám hướng nổ bắn đến. Sau đó, những sợi tơ này lập tức “Xoát xoát xoát” mà chồng chéo đan xen khắp nơi, giống như những tia laser, trực tiếp giam cầm Lâm Ân tại chỗ.

Lâm Ân mở lớn hai mắt, hắn lập tức theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng xuống, trong lòng đầy hoảng sợ, một cử động nhỏ cũng không dám làm.

Bởi vì ở thời điểm hiện tại, những sợi tơ sắc bén kia gần như đã kề sát vào cổ họng, vào nách, trên ngực, tại mắt cá chân của hắn rồi… Chúng đan xen ngang dọc khắp nơi, trực tiếp lấp kín toàn bộ những không gian xung quanh, khiến cho hắn không thể di động được.

"Tiểu thư con rối, xin cô hãy bình tĩnh lại!"

Lâm Ân chớp chớp mắt, cố gắng khôi phục vẻ trấn định, đưa mắt nhìn xuống Hắc Huyền Nguyệt còn đang nằm trên giường.

Hắn nhìn cô ấy vươn năm ngón tay mảnh khảnh về phía mình, lại nhìn đôi mắt cô ấy đang gắt gao theo dõi hắn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể cắt nát thân thể hắn ra.

Lâm Ân vẫn duy trì động tác nhấc tay, vội vàng mở miệng trấn an: "Cô chỉ cần liếc mắt một cái có thể nhìn ra được mà, tôi vốn không có bất cứ ý định mạo phạm nào trong đầu cả. Cô thử suy nghĩ một chút xem, nếu tôi có ý tưởng mạo phạm cô thì vì sao tôi phải giải trừ lệnh cấm hành động chứ? Trực tiếp giữ lại trạng thái ngủ đông, không phải càng dễ thực hiện hơn sao? Tôi làm như vậy chỉ vì quá lo lắng cho cô thôi."

Hắc Huyền Nguyệt không nói gì, đôi mắt vẫn đang chăm chú theo dõi hắn, thân thể vẫn nằm yên không nhúc nhích, những sợi tơ đang quấn quanh trên năm ngón tay cũng không có bất cứ dấu hiệu gì cho thấy chủ nhân của nó sẽ giải trừ hành động đáng sợ này.

Lâm Ân nghiêm túc nói: "Hơn nữa, hiện giờ tuyệt đối không phải thời điểm đùa giỡn. Cô đã bị lấy m chi quyền của tôi ảnh hưởng đến, nếu cứ mặc kệ không quan tâm đến nó, rất có khả năng loại ảnh hưởng này sẽ gây nên một chút tình huống ngoài ý muốn cực kỳ bất ổn. Tiểu thư con rối, theo tôi nghĩ, hẳn là cô cũng không muốn về sau này, mình vẫn một mực bị loại ảnh hưởng tâm linh kích thích này tra tấn đâu?"

Đến đây, ánh mắt Hắc Huyền Nguyệt cũng chậm rãi khôi phục lại một chút bình tĩnh. Những ngón tay mảnh khảnh của cô ấy từ từ thả lỏng đi, nhưng tuyệt nhiên không hề có ý định giải trừ hạn chế cho Lâm Ân.

Nhìn thấy những lời mình vừa nói có mang đến một chút hiệu quả, Lâm Ân lập tức lộ ra vẻ mặt nhu hòa, tiến thêm một bước khuyên giải an ủi: "Cô xem, thế này có được hay không? Đầu tiên, chúng ta hãy bình tĩnh ngồi xuống với nhau, sau đó tiếp thu ý kiến hữu ích rồi cùng nhau suy nghĩ biện pháp giải quyết. Hơn nữa cô cũng thấy đấy, tôi vốn là một Dạ Y, là một bác sĩ, trị liệu loại tình huống dị thường này vốn là lĩnh vực chuyên nghiệp của tôi mà? Cô nói xem có đúng hay không?"

Tới đây, rốt cuộc Hắc Huyền Nguyệt cũng chịu nói chuyện rồi.

Cô ấy máy móc nhìn Lâm Ân, nói: "Ta không cần trị liệu, hiệp nghị thuê mướn vẫn hữu hiệu như trước, trong phạm vi hiệp nghị, ta vẫn cam đoan sinh mệnh của ngươi được an toàn."

"Cô không thấy khó chịu à?" Lâm Ân tò mò hỏi.

Hắc Huyền Nguyệt lại dùng đôi mắt đen nhánh, không có bất cứ dao động cảm xúc nào để nhìn chằm chằm vào hắn.

Lâm Ân gật đầu nói: "Được rồi, tôi sẽ ngậm miệng lại."

Bình Luận (0)
Comment