Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 621 - Chương 621: Thật Là Vĩ Đại!!!

Chương 621: Thật Là Vĩ Đại!!! Chương 621: Thật Là Vĩ Đại!!!

"Vậy mục đích của chúng ta là gì?" Lâm Ân nghiêng mặt hỏi.

Bạch Dạ vừa đi vừa nói: "Chiến tranh là chuyện không thể ngăn cản được, bởi mâu thuẫn giữa hai thần giáo này đã tồn tại từ rất lâu rồi, trước khi mâu thuẫn được điều hòa, hóa giải, mỗi lần chúng ta cứu được một sinh vật sẽ khiến cho quy mô của chiến tranh được mở rộng thêm một bước, như vậy hành động cứu giúp này đã đi ngược lại với tôn chỉ của chúng ta rồi.”

"Cho nên chúng ta không giúp bên nào cả, mà mục đích của chúng ta chính là cố gắng hết sức để khống chế mức độ ảnh hưởng của trận chiến tranh này, sau đó dựa vào nỗ lực lớn nhất của mình, chúng ta đi tới giúp đỡ dân bản địa ở bên trong tòa thành trước mặt, sơ tán được nhiều sinh vật nhất có thể."

Nói đến đây Bạch Dạ chợt ngừng lại, rồi quay đầu, trong đôi mắt ông phản chiếu hình ảnh của tòa thành đổ nát kia.

"Trước khi tổ chức não của Cự Tượng được khai quật ở bên trong tòa thành này, nó vẫn là nơi ở của các loại vong hồn, sinh vật hắc ám cùng với chủng tộc dưới lòng đất, rất nhiều sinh vật đã tồn tại trên thế giới này ngay từ khi sinh ra rồi, bọn họ vốn không phải là trời sinh đã có tội." Ông ấy nặng nề nói: "Cho nên cậu nhất định phải nhớ kỹ tôn chỉ của chúng ta. Lâm Ân à, chúng ta bảo vệ, chúng ta cứu chuộc, đó vốn không phải một loại khẩu hiệu chỉ nói ngoài miệng, cậu cần phải chân chính nhìn nhận nó, cũng như thực sự đặt vào trong tín niệm của bản thân mình, bởi vì mục tiêu cuối cùng của chúng ta chính là tinh lọc và chữa trị cả thế giới hắc ám này!"

Khi nói lên câu này dưới bóng đem tăm tối, dường như toàn thân Bạch Dạ từ trên xuống dưới đã tản ra một loại ánh sáng thánh khiết của nhân tính.

Ánh mắt Lâm Ân cũng lập tức trở nên kiên định.

Đúng vậy!

Đây mới là Dạ Y.

Là kẻ độc hành trong đêm đen, là tia sáng duy nhất lấp lánh giữa địa ngục! Không cần biết bọn họ đi đến nơi nào, đều là những tồn tại thiện lương vô địch có thể làm mù mắt chó của ngươi! [1]

Nhưng ngay tại thời điểm Lâm Ân đang muốn dõng dạc đáp lại câu này bằng một đoạn khẩu hiệu vô địch, thì đột nhiên ở doanh địa bên cạnh chợt truyền đến từng tiếng la hét đầy hoảng sợ và âm thanh kêu gào đầy thảm thiết thê lương.

Ánh mắt của Lâm Ân và Bạch Dạ lập tức quét về phía tòa kiến trúc xây bằng đá ở cách đó không xa.

"Cứu mạng! Cứu mạng! Tôi không có nguyền rủa! Tôi không cần giải phẫu!"

Chỉ thấy một người khổng lồ để trần cánh tay, thân cao ba mét, toàn thân đen thui, đang hoảng sợ như thể bản thân vừa chứng kiến một điều gì đó vượt quá giới hạn chịu đựng của mình, ầm ầm chạy ra.

Cùng lúc đó, một luồng sương khói màu trắng cuồn cuộn lập tức bay ra từ bên trong tòa kiến trúc kia, hung hăng bao phủ toàn thân Độc Nhãn Cự Nhân nọ. Sau đó, Độc Nhãn Cự Nhân trực tiếp ngã xuống đất, giống như vừa bị một thứ khủng bố không thể nói thành lời ngăn chặn lại.

"Không! Không!"

Ngay dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Ân và Bạch Dạ, Độc Nhãn Cự Nhân kia vô cùng hoảng sợ, vội vàng bám lấy mặt đất bên dưới, nhưng vẫn bị những tồn tại ẩn mình bên trong luồng sương khói màu trắng kia từng chút từng chút một kéo trở về bên trong cánh cửa.

Một tiếng “Ken két” vang lên, cánh cửa nọ lại gắt gao đóng chặt lại, tới cuối cùng, cũng chỉ có thể nhìn thấy một đường móng tay cào thật dài còn lưu lại trên mặt đất kia.

Lâm Ân: "..."

Bạch Dạ: "..."

Xung quanh lập tức chìm trong một mảnh yên tĩnh.

Bạch Dạ khụ khụ hai tiếng, có chút mất tự nhiên nói: "Đương nhiên, cậu cũng thấy đấy, sở dĩ nơi này được gọi là tòa thành bị nguyền rủa, là bởi vì sinh vật ở nơi này đều hoặc ít hoặc nhiều có mang theo một chút nguyền rủa trên người. Mà Dạ Y chúng ta vẫn đang miễn phí giải phẫu giúp bọn họ, trợ giúp bọn họ thoát khỏi nguyền rủa và bệnh tật quấn thân. Đây cũng là một việc vô cùng hợp lý chứ?"

Lâm Ân gật đầu, nói: "Vô cùng hợp lý."

"Hơn nữa, nếu đã giải phẫu, thì đương nhiên sẽ có một chút đau đớn, chỉ cần nhẫn nhịn một tí là qua ngay thôi. Đây… hoặc ít hoặc nhiều cũng là một chuyện vô cùng bình thường chứ?"

Lâm Ân gật đầu, nói: "Vô cùng bình thường."

Bạch Dạ lập tức mỉm cười, sau đó vỗ vỗ bả vai Lâm Ân, nói: "Đúng là trẻ nhỏ dễ dạy, cho nên cậu cũng nhất định phải nhớ kỹ rằng, có rất nhiều sinh vật đều không biết bản thân mình có bệnh. Và một trong số những chức trách của chúng ta chính là nói cho bọn họ biết bọn họ có bệnh, sau đó giúp bọn họ chữa trị! Chờ qua thêm vài chục năm nữa, bọn họ nhất định sẽ cảm tạ chúng ta!"

Lâm Ân cảm động nói: "Vâng!"

Loại cảm giác vì người khác cũng vì chính mình, làm việc tốt nhưng ẩn giấu công danh này, thật là vĩ đại.

Tiểu thư con rối: "..."

Trái Trái: "..."

Nhìn thấy tiểu thư con rối bên cạnh vẫn một mực im lặng mà rơi vào trầm tư, Trái Trái thực sự nghẹn một câu chửi thề trong miệng mà không biết nên phun ra như thế nào.

Chỉ có thể nói rằng, không cần biết như thế nào thì nơi này cũng là thế giới hắc ám, và sinh vật sống ở nơi này, dù bọn họ có coi trọng Vĩ – Quang – Chính đến cỡ nào, thì hoặc ít hoặc nhiều cũng có một chút không bình thường.

( Vĩ – Quang – Chính là vĩ đại, quang vinh và chính trực. )

Đặc biệt là cái loại sinh vật nhìn qua cứ cảm thấy rất bình thường. Nhưng chính bọn họ mới là loại sinh vật bất bình thường nhất ở nơi đây. Thậm chí còn bất bình thường đến mức ngay cả chính bọn họ cũng tự cảm thấy mình rất tốt bụng.

-----------------

[1] : Nguyên văn là Thái Hợp Kim Cẩu Nhãn – Mắt chó hợp kim Titan (Titanium alloy dog eye), theo tìm hiểu thì trong game WOW - World of Warcraft, có hai loại nguyên liệu tương đối khan hiếm, có giá trị cực cao là Ngạnh Hóa Khắc Kim Cẩu Nhãn và Thái Thản Tinh Cương, hơn nữa rất nhiều những trang bị xuất sắc đều cần dùng tới hai loại nguyên liệu này mới có thể chế tạo ra được, nên cư dân mạng đã gộp tên của hai loại nguyên liệu này vào, cuối cùng chế ra từ Thái Hợp Kim Cẩu Nhãn, dùng để bình luận trên Internet.

Có thể hiểu nó là cực kỳ chói mắt, mang đến lực trùng kích mãnh liệt, thường mang nghĩa xấu.

Bình Luận (0)
Comment