Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 622 - Chương 622: Tòa Thành Bị Nguyền Rủa!!!

Chương 622: Tòa Thành Bị Nguyền Rủa!!! Chương 622: Tòa Thành Bị Nguyền Rủa!!!

"Được rồi, không nhiều lời vô nghĩa nữa!" Trên mặt Bạch Dạ vẫn mỉm cười, lập tức vẫy vẫy tay nói: "Nếu chủ mẫu đã giao cậu cho tôi, thì chuyện rèn luyện cậu cũng chính là trách nhiệm của tôi rồi. Hẳn là cậu còn chưa được chân chính nhìn thấy cuộc chiến tranh giữa hai thần giáo kia phải không? Vừa vặn hiện giờ có thời gian, để tôi đưa cậu vào trong thành gia tăng kiến thức một chút, tránh để sau khi này chiến tranh thực sự bùng nổ rồi, lại xuất hiện tình huống ngoài ý muốn."

Lâm Ân kinh ngạc hỏi: "Chỉ hai người chúng ta thôi sao?"

Bạch Dạ mỉm cười nói: "Bằng không thì sao nào?"

Nhìn gương mặt trung niên mang đến cho người ta cảm giác an toàn mười phần của Bạch Dạ kia, Lâm Ân mới chợt nhớ ra, vị trước mặt mình này cũng không phải người thiếu niên ngây ngô hắn từng gặp được bên trong kịch bản khảo hạch lúc trước. Ông ấy chính là nhân loại chỉ dùng vài chục năm từ sau khi rơi vào thế giới hắc ám này, đã nhảy vọt lên trở thành bát cấp nguyên huân của tổ chức Dạ Y.

Điều ấy tuyệt đối có thể chứng minh thực lực của ông ấy rồi.

Nếu ở bên trong tiểu thuyết Long Ngạo Thiên [1], dù Bạch Dạ này không phải nhân vật chính, cũng tuyệt đối là một trong số những tên khốn nạn có thực lực cường đại, có chỗ dựa cực mạnh bên người nhân vật chính!

Lâm Ân lập tức gật đầu, sau đó quay lại, nhìn về phía tiểu thư con rối vẫn một mực bảo vệ bên người hắn, lễ độ nói: "Tiểu thư con rối, tôi cùng với Bạch Dạ tiền bối đi trước xem sao, cô cứ ở lại chỗ này trước đi. Nhưng cô cứ yên tâm, chúng ta sẽ trở về rất nhanh thôi, được không nào?"

Đúng vậy, ở thời điểm bản thân không sinh ra bất cứ suy nghĩ kỳ quái gì đối với tiểu thư con rối, biểu hiện của Lâm Ân sẽ cực kỳ lịch thiệp, y như một quý ông thực thụ vậy.

Hắc Huyền Nguyệt không có nhiều lời, chỉ khẽ nắm lấy góc váy, nhẹ nhàng nhún người thi lễ, sau đó thân thể chậm rãi biến thành trong suốt, trở nên vô hình.

Còn Trái Trái… khẳng định là không thể chặt bỏ cô ấy rồi. Dù sao cô ấy cũng là cô bé mọc ra trên người hắn, đương nhiên phải mang theo bên cạnh.

Về phần Tiểu Bảo Bối Nhi... Lâm Ân trực tiếp kéo cổ áo liếc mắt nhìn vào bên trong một cái, nó đã thu nhỏ người lại quấn trên thắt lưng của hắn rồi!

"Bạch Dạ tiền bối, chúng ta có thể xuất phát!"

Bạch Dạ gật đầu.

Ngay sau khi Lâm Ân nói xong câu này, hắn lập tức cảm nhận được bàn tay của Bạch Dạ vừa nắm lấy bờ vai mình. Tiếp đó, dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của hắn, cảnh tượng hai bên đang dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi để không ngừng chạy ngược về phía sau.

Mà cũng không biết từ khi nào, thân thể của Bạch Dạ đã thay đổi, chuyển thành hư hóa hoàn toàn rồi, giống như một con ác linh chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một vài đường nét thân thể. Ông ấy trực tiếp đạp lên bóng tối và sương mù màu đen, giống như quỷ mị, một bước kéo dài cả trăm mét.

Lâm Ân cũng lập tức nhìn thấy thân thể của chính mình cũng bị biến đổi, trở nên hư vô giống hệt Bạch Dạ, như thể hắn đã bị ông ấy tạm thời chuyển hóa thành ác linh ngay tại khoảnh khắc bàn tay kia tiếp xúc đến thân thể mình rồi.

Có vẻ như Bạch Dạ cũng nhìn ra sự kinh ngạc trong mắt Lâm Ân, ông ấy mỉm cười, rồi vừa bay nhanh như tên bắn vừa nhẹ nhàng nói: "Đừng kinh ngạc như vậy. Kỳ thật đây mới là bản thể chân chính của tôi. Trận hỏa hoạn năm đó đã giết chết tất cả mọi người rồi. Nói chính xác hơn là trước khi rơi vào thế giới hắc ám này, tất cả những người ở bên trong tòa lầu kia, đều đã chết rồi, tôi cũng không ngoại lệ."

"Mà sở dĩ tôi vẫn có thể tồn tại đến ngày hôm nay, đều dựa vào hận ý và oán niệm trong lòng. Chính vị tiền bối kia đã cứu chuộc cho tôi, mới khiến trong lòng tôi sinh ra một loại chấp niệm mới, để duy trì bản thân mình."

Đến đây, ông ấy lại quay đầu, mỉm cười nhìn Lâm Ân, nói bằng giọng chắc nịch: "Nhưng tôi vẫn là một con người."

Lâm Ân hít sâu một hơi, ánh mắt thay đổi, trở nên vô cùng phức tạp. Kỳ thật hắn cũng không cảm thấy quá mức ngạc nhiên. Bởi vì lúc trước, ở lần đầu tiên hắn nhìn thấy đối phương, chủng tộc biểu hiện phía trên giao diện của ông ấy cũng có một bộ phận là ác linh.

Mà gần như toàn bộ những sinh vật có thể bị thế giới hắc ám này kéo xuống, đều đã biến thành thể oán niệm vặn vẹo cả rồi.

Nhưng cũng không thể không nói, bởi vì ông ấy đã trải qua nỗi thống khổ mà người bình thường không thể chịu đựng được như vậy, ông ấy mới có được tương lai huy hoàng hôm nay.

...

Không đến mười phút sau, thân thể của Lâm Ân và Bạch Dạ đã chậm rãi xuất hiện tại một góc nhỏ nằm bên trong một tòa kiến trúc đã bị tàn phá của thành nguyền rủa.

"Chúng ta tới rồi." Bạch Dạ ngẩng đầu, lập tức đeo chiếc mặt nạ mỏ chim lên, ngón tay chuyển động bánh răng trên thấu kính, nhanh chóng mở ra hình thức ẩn nấp.

"Nơi này là một trong mấy khu phố đang bị thần giáo Cơ Giới và thần giáo Huyết Nhục tranh đoạt kịch liệt nhất. Cậu nhất định phải chú ý, đừng có cách tôi quá xa. Thần giáo Cơ Giới bên kia vô cùng nhạy bén với sự biến hóa của dòng chảy tin tức, nếu bọn họ phát hiện chúng ta xâm nhập vào đây, e rằng thứ đang chờ đón chúng ta sẽ là một chuỗi oanh tạc kiểu trải thảm!"

Lâm Ân cũng lập tức cảm ứng được một điều kỳ lạ, dường như ở khu vực xung quanh Bạch Dạ và hắn đang tồn tại một dạng lập trường đặc thù nào đó, chính nó là thứ đã hoàn toàn che giấu khí tức của bọn họ.

Tới đây, hắn cũng nhanh chóng đưa mắt quan sát xung quanh hoàn cảnh.

Có một điều làm Lâm Ân vô cùng kinh ngạc, bởi vì kiến trúc bên trong tòa thành thị này cũng không phải phong cách tây huyễn hoặc là phong cách bệnh hoạn thường thấy bên trong thế giới hắc ám này như hắn từng nghĩ, mà ngược lại nó mang theo một loại phong cách kỹ thuật đặc thù, giống như bọn họ đang thâm nhập vào một khu vực có nền khoa học kỹ thuật phát triển cực kỳ rực rỡ vậy.

-----------------

[1] : Long Ngạo Thiên (Dragon Proud Sky) vốn là một từ ngữ trên mạng, được xuất hiện sớm nhất trong bộ phim truyền hình Thiến Niên Bao Thanh Thiên 3 – Truyền Kỳ Thiên Mang, hiện giờ nó được sử dụng để châm biếm những nhân vật trong tiểu thuyết, truyện tranh hoặc hoạt hình, vừa xuất hiện đã cực kỳ mạnh, luôn làm việc không theo lẽ thường, không cần tư duy gì đã có thể dễ dàng xử lý được địch nhân mạnh mẽ.

Bình Luận (0)
Comment