Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 707 - Chương 707: Kỳ Quái Thật!!!

Chương 707: Kỳ Quái Thật!!! Chương 707: Kỳ Quái Thật!!!

Trong lúc này, Lâm Ân đã nghĩ hết thảy mọi biện pháp khiến cho bản thể của hắn không bị quần thể nano cắn nuốt, nhưng đương nhiên hắn vẫn không thể tránh né được hoàn toàn, vẫn phải chịu ảnh hưởng thật lớn.

Đứng mũi chịu sào đương nhiên phải suy yếu.

Bởi vì tiềm năng huyết nhục cũng không phải thứ vô hạn sinh sôi.

Đó là chưa kể tới chuyện vừa rồi hắn còn trực tiếp dùng hơn hai mươi bình dược tề tăng sinh huyết nhục một lần, lại cộng với sự ảnh hưởng đến từ nguyền rủa huyết nhục bạo loạn, gần như nó đã trực tiếp ép khô tiềm năng của đại bộ phận tế bào trên người hắn rồi.

Giống như bản thân không biết tiết chế, liên tục làm chuyện mình thích với cô bé mình yêu tới mấy chục giờ liền không ngừng nghỉ.

Mà làm như vậy, ngay cả một thiết hán tử cũng khó có thể chịu đựng nổi áp lực thật lớn và khoản tiêu hao quá đáng này.

【 đinh! Trước mắt cinh mệnh lực của ngươi còn thừa lại 32%, ngươi nhận được trạng thái tiêu cực: Huyết nhục cạn kiệt. 】

【 đinh! Trước mắt ngươi đang rơi vào trạng thái suy yếu, đã mất đi năng lực hành động, thời gian khôi phục dự tính: 3 giờ 51 phút 】

Ngay tại khoảnh khắc Lâm Ân khôi phục lại nhân thân, âm thanh nhắc nhở của hệ thống cũng trực tiếp vang lên, hắn đã suy yếu đến mức không thể khống chế thân thể của mình, trực tiếp ngã xuống, nặng nề gục vào người tiểu thư con rối vừa vặn đi tới.

Lại bởi vì thân thể của tiểu thư con rối quá mức nhỏ nhắn, khiến cho cô ấy không thể tránh né được, lập tức bị cả người hắn bao lấy.

Nhưng hắn có thể thề rằng, hắn không cố ý ngã vào người tiểu thư con rối như vậy, cũng không có suy nghĩ muốn nhân cơ hội này để sàm sỡ người ta đâu.

Bởi vì mục đích khiến hắn vận dụng huyết nhục bạo loạn chính là muốn dùng bộ thân thể huyết nhục khổng lồ của mình, đi tới ngăn cản gió lốc nano tập kích tiểu thư con rối, muốn chế tạo cho cô ấy một loại hoàn cảnh an toàn, để cô ấy có thể hoàn thành đợt phóng thích năng lượng bạo động cuối cùng.

Mà cũng bởi vì hắn dùng Hắc Huyền Nguyệt làm trung tâm tới vận dụng huyết nhục bạo loạn, khiến cho khi khôi phục trở lại, đương nhiên là tiểu thư con rối sẽ xuất hiện bên cạnh hắn rồi.

Bởi vậy, loại chuyện hắn quá mức suy yếu, sau đó không cẩn thận mà đè lên người tiểu thư con rối, vốn là tình huống vô cùng hợp lý, không cần phải đi giải thích làm gì.

Đúng vậy.

Không cần đi giải thích.

Lúc ấy, ở phía trên thành lũy biến dị, Lâm Ân với tạo hình dạng chữ "Đại" (大) đã tê liệt mà hư thoát tới mức quỳ rạp xuống mặt đất, chỉ có thể thông qua khu vực mở rộng bên dưới chữ "Đại" để nhìn thấy đôi chân dài mảnh khảnh đi tất đen, đeo giày cao gót lộ ra bên ngoài như hình chữ "Giới" (介) mà thôi.

Hiển nhiên, đó chính là đôi chân của tiểu thư con rối vừa bị hắn không cẩn thận nằm đè lên. Vốn dĩ Lâm Ân còn có một chút sức lực để thoáng nhúc nhích thân thể một chút, nhưng ở thời điểm hắn suy yếu mở to mắt, nhìn thấy đôi mắt đang nhắm chặt và gương mặt của tiểu thư con rối gần trong gang tấc, ngay trước mắt mình…

A!

Hắn lập tức mất hết toàn bộ sức lực rồi!

Kỳ quái thật!

Càng ngày càng trở nên hư nhược là sao ta?

Có thể vì đám Phong Nhi quá mức ồn ào náo động rồi, khiến cho một chút sức lực cuối cùng của hắn lại mất đi một cách bí ẩn, không sao hiểu nổi được!

Cho nên… hắn đã hoàn toàn mất đi khả năng đứng lên nhờ vào lực lượng của chính mình rồi!

Và như thế, Lâm Ân trực tiếp nằm im bất động như không có chuyện gì xảy ra.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

【 Đã hoàn thành năng lượng bạo động, năng lượng tổn thất trước mắt 955, năng lượng còn thừa 132】

【 Khởi động lại khung máy móc—— ý thức đang khôi phục——】

Ý thức bên trong thân thể Hắc Huyền Nguyệt chợt vang lên một tiếng nhắc nhở. Thật hiển nhiên, bởi vì cô ấy vừa bùng nổ mức năng lượng quá lớn mà rơi vào trạng thái mất ý thức tạm thời, cũng đang chậm rãi khôi phục lại rồi.

Cùng với dải chú văn màu tím dần dần hội tụ trong mắt, hàng lông mi của cô ấy chậm rãi chớp chớp hai cái, sau đó đôi con ngươi đen nhánh, trực tiếp mở ra.

"Hi~ tiểu thư con rối, cô tỉnh lại rồi?" Trước mặt truyền đến một âm thanh suy yếu có vẻ như rất đứng đắn nhưng lại cực kỳ không đứng đắn.

Con ngươi trong mắt Hắc Huyền Nguyệt thoáng co rụt lại. Rất nhanh sau đó, cô ấy đã bắt gặp gương mặt đẹp trai đang nằm sấp trên người mình, với khoảng cách gần trong gang tấc.

Lại bởi vì hai người thân cận quá mức, gần như chóp mũi cũng muốn chạm vào nhau rồi, thậm chí hiện tại, cô ấy còn có thể cảm nhận được hơi thở của tên thiếu niên tà ác kia nữa.

"..."

"..."

Bầu không khí yên tĩnh tới quỷ dị không chút kiêng nể, lại bắt đầu lan tràn ra xung quanh.

Nếu một cô gái bình thường vừa tỉnh lại đã nhìn thấy một màn như vậy, khẳng định là cô ấy sẽ lập tức đỏ mặt, há miệng thét lên chói tai, sau đó vội vàng nhảy dựng lên, hô to một tiếng đồ lưu manh, cuối cùng là cho hắn một cước đoạn tử tuyệt tôn, nhưng Hắc Huyền Nguyệt không làm ra bất cứ hành động gì, chưa đầy hai giây sau, cô ấy đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, chăm chú nhìn vào đôi mắt bên trên, cách mình không đến ba cm kia, bình tĩnh hỏi: "Gió lốc nano bị ngăn chặn rồi?"

Lâm Ân khẽ nhếch khóe miệng nói: "Đương nhiên là rồi, chỉ cần nguyện ý động não, đại đa số các vấn đề đều có phương pháp giải quyết cả, mà tôi đã cược thì chắc chắn sẽ thắng."

Hắc Huyền Nguyệt khẽ quay đầu, dùng khóe mắt chăm chú nhìn vào vô số mảnh "Tro bụi" đang hỗn loạn phun trào trên không trung kia, đến lúc này, trong ánh mắt cô ấy đang nhìn về phía người trước mặt kia cũng có thêm một chút dao động, tựa như cô ấy khá là kinh ngạc, cần phải nhìn hắn bằng cặp mặt khác xưa.

Tuy chút dao động này chỉ chợt lóe lên rồi biến mất.

"Cho nên ngươi không định đứng lên hả?" Tiểu thư con rối nhắm mắt lại hỏi.

Lâm Ân gian nan nói: "Không phải tôi không muốn đứng lên. Tiểu thư con rối à, tôi là lực bất tòng tâm đó. Mỗi một tế bào trên thân thể tôi đều cạn kiệt cả rồi. Cô đừng thấy hiện giờ tôi còn nói năng lưu loát, nhưng trên thực tế, tôi chỉ còn cách cái chết chừng hai, ba tấc nữa thôi."

Hắn cũng không nói dối. Với trạng thái hiện giờ của hắn, đúng là sẽ lập tức đi tới trình độ tan vỡ kia, chỉ còn dư lại một chút da và máu thôi.

Bình Luận (0)
Comment