Chương 749: Mô Hình Tùy Chỉnh Ngân Long Hủy Diệt Giả A3!
Cùng với dòng nước lũ số liệu nhanh chóng lưu chuyển trong mắt Huyễn Tưởng Màu Bạc, hai thanh kiếm kia chậm rãi ảm đạm, sau đó lại một lần nữa biến trở về hình thái chuôi kiếm.
"Vậy là được rồi?" Lâm Ân do dự hỏi lại.
Huyễn Tưởng Màu Bạc nhắm mắt xuống, thấp giọng nói: "Ta đã giải trừ nhận chủ, nếu ngươi muốn sử dụng, phải một lần nữa tiến hành nhận chủ, tiến hành liên kết ý thức của ngươi và chuôi kiếm mới có thể kích hoạt chúng được."
Lâm Ân tiếp nhận hai cái chuôi kiếm kia từ trong tay cô ta. Hắn cảm thấy có chút thú vị, lập tức nâng chúng lên, nói: "Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?"
Huyễn Tưởng Màu Bạc đưa đôi mắt lạnh như băng nhìn hắn, nói: "Ta không cần phải lừa ngươi."
Lâm Ân khẽ nhếch khóe miệng, nói: "Hi vọng là như thế."
Ngay sau đó, hắn nhắm hai mắt lại, cầm hai cái chuôi kiếm kia, ý thức khẽ động. Quả nhiên mọi chuyện xảy ra đúng như những gì cô ta nói, trong đầu hắn lập tức xuất hiện hai giọng nói máy móc, cũng biểu hiện ra giao diện thao tác của hai thanh kiếm này.
Sau khi Lâm Ân tiến hành nhận chủ theo lời nhắc nhở bên trên.
Xoát xoát ——
Xoát xoát ——
Ngay lập tức, hai cái chuôi kiếm trong tay hắn đã bật ra hai lưỡi kiếm một cam một lam.
Lâm Ân mở to mắt, chậm rãi vung chuôi kiếm lên, lưỡi kiếm xẹt qua không khí phát ra từng luồng âm hiệu đặc thù như kiếm quang. Khung cảnh trước mắt lập tức khiến Lâm Ân có một loại cảm giác quỷ dị tựa như mình vừa xuyên qua đến thế giới của《 Star Wars 》rồi.
"Được rồi, tôi đã hoàn thành nhận chủ, nhưng những gì cô nói là đúng ư? Hai thanh kiếm sẽ không tạo thành thương tổn cho cô sao?" Nói xong, Lâm Ân vừa mỉm cười, vừa cầm thanh kiếm đơn phân tử màu lam trên tay, chậm rãi đưa nó đến gần cổ cô ta.
Huyễn Tưởng Màu Bạc bị bắt đưa cằm lên, chỉ biết dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn, nói: "Tin hay không tùy ngươi."
Lâm Ân quỷ dị mỉm cười, sau đó chậm rãi đưa tay về phía trước, khiến cho phần mũi kiếm của thanh kiếm đơn phân tử lập tức dí thẳng vào cổ cô ta, nhưng một chuyện khác thường đã xảy ra.
Ngay khi mũi kiếm tiếp xúc đến cổ thiếu nữ máy móc, dường như nó đã bị hòa tan đi một chút, chậm rãi mềm đi, nhưng đến thời điểm thu hồi trở về, mũi kiếm lại khôi phục trở về trạng thái bình thường.
Xem ra, những lời cô ta nói là đúng, ở thời điểm chế tạo, vũ khí được trang bị riêng cho máy móc chí cao đã bị người ta tiến hành một chút hạn chế nào đó rồi, khiến nó không thể tạo thành thương tổn cho bản thể được.
Không thể không nói, hắn cũng có một chút tiếc nuối với chuyện này.
Nhưng cũng bình thường thôi, nếu thực sự có thể sử dụng thanh kiếm này để xử lý thiếu nữ máy móc, thì khẳng định là cô ta sẽ không tùy tiện nói cho hắn biết phương thức kích hoạt nó đâu.
"Được rồi." Lâm Ân thu hồi lưỡi kiếm lại, sau đó mỉm cười khuỵu gối xuống đất, nói: "Vô cùng cảm tạ cô đã phối hợp. Cô cũng thấy đấy, có đôi khi hơi phối hợp một chút như vậy cũng không khó như trong tưởng tượng, phải không nào?"
Huyễn Tưởng Màu Bạc vẫn lạnh lùng nhìn hắn.
Lâm Ân nâng cằm, ánh mắt thoáng liếc qua đối phương một cái, nói: "Nhưng cô đuổi giết tôi lâu như vậy, chỉ có hai thanh kiếm như này… thật khó mà bù lại tổn thất của tôi. Đúng rồi, khẩu súng bắn tỉa của cô thì sao? Một khẩu súng bắn tỉa lớn như vậy, khẳng định là cô không nhét được vào người đâu?"
Huyễn Tưởng Màu Bạc dùng sức mà nắm chặt hai tay, khuôn mặt vẫn lạnh như băng, không rên lấy một tiếng.
"Ai ai." Lâm Ân mỉm cười buông tay xuống đất, nói: "Đừng bày ra vẻ mặt như vậy nữa. Cô đã quên những lời tôi và cô vừa nói sao? Mà hai thanh kiếm kia cô đã cho tôi rồi, còn đắn đo một khẩu súng nữa làm chi? Nếu đã quyết định phối hợp, đương nhiên phải phối hợp đến cùng chứ?"
Huyễn Tưởng Màu Bạc vẫn im lặng.
Nhưng một lát sau, dưới cái nhìn chăm chú Lâm Ân, cùng với một chuỗi ánh sáng số liệu lóe lên, khẩu súng bắn tỉa màu bạch kim của cô ta đã chậm rãi xuất hiện trên lưng.
Thật hiển nhiên, trong thân thể của thiếu nữ máy móc này có một khoảng không gian đủ sức chứa đựng trang bị.
"Lúc này mới ngoan nha!" Lâm Ân mỉm cười, rồi không chút khách khí, hắn vươn tay tiếp nhận khẩu súng bắn tỉa hạng nặng đang được Huyễn Tưởng Màu Bạc cõng ở trên lưng, mà vừa vào tay hắn, khẩu súng bắn tỉa hạng nặng đó đã trực tiếp trầm xuống, thậm chí còn thiếu chút nữa nó đã rời khỏi tay Lâm Ân, rơi thẳng xuống dưới đất rồi.
Không thể không nói, thứ này thật không hổ là tạo vật của tộc máy móc. Bởi vì theo hắn ước lượng, sức nặng của nó ít nhất cũng đến bảy - tám trăm cân!
Mà cô gái này cầm trên tay khẩu súng bắn tỉa nặng như vậy, vẫn có thể chạy nhanh như thế, thật không hổ là thiếu nữ máy móc.
Cùng lúc ấy, trước mắt Lâm Ân cũng xuất hiện phần giới thiệu về khẩu súng.
【 Mô hình tùy chỉnh Ngân Long Hủy Diệt Giả a3】
【 loại hình 】: Vũ khí hạng nặng trang bị cho từng binh sĩ
【 phẩm chất 】: Truyền kỳ -
【 giới thiệu 】: là khẩu súng bắn tỉa hạng nặng được duy trì điện tích từ khung máy móc của "Huyễn Tưởng Màu Bạc", có thể tiến hành bắn tỉa với cự ly siêu xa, có được tốc độ ban đầu cực cao, có thể gia tốc viên đạn đến mấy trăm km một giây trong một khoảng thời gian cực ngắn, có thể tự động phân phối bất cứ loại hình viên đạn nào, nếu sử dụng đạn xuyên thép đặc chế, có thể dễ dàng bắn phá tấm chắn hợp kim dày mấy chục mét.
Hiển nhiên, khẩu súng này vốn không phải vũ khí đặc chế của Huyễn Tưởng Màu Bạc.
Lâm Ân thử ngắm ngắm, bóp bóp cò súng một chút. Chỉ nghe hai tiếng biubiu vang lên, tuy thứ này hơi nặng một tí, nhưng đúng là rất có cảm giác. Xét cho cùng, đám đàn ông vốn không thể kháng cự được loại súng ống cỡ lớn này.
Huyễn Tưởng Màu Bạc nhìn thấy hắn cầm vũ khí của mình làm bộ làm tịch như vậy, tức giận cũng chỉ biết cắn chặt hàm răng, tâm linh kích động.
"Viên đạn đâu?" Lâm Ân quay đầu, nghiêm túc nhìn về phía cô gái máy móc, một tay đặt khẩu súng bắn tỉa hạng nặng lên vai, nói: "Một khẩu long thư lớn như vậy, lại không được phép bắn thử một viên ư?"
Huyễn Tưởng Màu Bạc lạnh lùng nói: "Đừng mơ, nếu ta cho ngươi đạn, ngươi sẽ dùng nó để đối phó với ta trước."
(Long thư là khẩu súng bắn tỉa rồng, bởi vì tên của khẩu súng bắn tỉa kia chính là Ngân Long Hủy Diệt Giả)