Oanh —— Lại một đòn lấy m chi quyền mạnh mẽ đánh sâu vào.
Ý thức của Huyễn Tưởng Màu Bạc lại một lần nữa bị đẩy lên độ cao không thể tưởng tượng nổi, thân thể cứng ngắc vốn đang bị xiềng xích trói chặt, cũng lập tức trở nên mềm nhũn, không có một chút sức lực nào, dấu hỏi chấm "?" vẫn trong đôi mắt, cũng muốn tràn cả ra ngoài rồi.
Hỏng rồi!
Sắp hỏng đến nơi rồi!
Lâm Ân lại đi tới, nâng cằm cô ta lên, hỏi: "Cô đã định nói ra hay chưa hả Tiểu thư máy móc có trí tuệ? Chúng ta đã chơi hơn một trăm lần rồi đó."
Toàn thân Huyễn Tưởng Màu Bạc đã trở nên mềm nhũn, cô ta cúi đầu, mái tóc xõa tung rối bời, vẻ mặt vô cùng mỏi mệt, cơ thể rung động kịch liệt, bờ môi vô lực, khẽ khép mở nói: "Thả ta đi... Cầu xin ngươi..."
Bên trong giọng nói của cô ta có mang theo ý tứ cầu xin rõ ràng.
Thật hiển nhiên, có thể làm cho ý chí của một thiếu nữ máy móc kiên định cao ngạo mà lạnh như băng như vậy, phải nói lời cầu xin tha thứ, coi như lực ảnh hưởng của lấy m chi quyền trong tay Lâm Ân đã được kéo đầy rồi.
Không cần phải nghi ngờ, có thể chinh phục những cô gái lạnh lùng mà cao ngạo kia, khiến cho các cô ấy phải buông bỏ tôn nghiêm tới khuất phục ngươi, đây tuyệt đối là một loại khoái cảm có chút bệnh hoạn.
Khóe miệng Lâm Ân khẽ nhếch lên, hắn nâng ta cằm thiếu nữ máy móc lên, khiến cho cô ta nhìn thẳng vào mình, rồi nhẹ nhàng nói: "Cô đang cầu xin tôi tha thứ sao? Thế chuyện cô đuổi giết tôi bấy lâu nay thì nên giải quyết như thế nào?"
Đến tình trạng này, Huyễn Tưởng Màu Bạc đã bị tra tấn đến không còn sót lại một chút kiêu ngạo nào nữa, bên trong đôi mắt màu xanh da trời kia chỉ còn lại nỗi bi ai thảm thiết và chết lặng, dù cô ta có cố gắng một lần nữa đắp nặn nên gương mặt lạnh như băng cho mình, nhưng lớp mặt nạ ấy cũng bị đánh tan bởi ảnh hưởng đến từ lấy m chi lực rồi.
"Rất xin lỗi..." Cô ta cắn môi, vô lực mà ngơ ngác nói ra ba chữ ấy.
Nếu là trước kia, đây tuyệt đối là ba chữ cô ta không bao giờ nói ra khỏi miệng mình, thậm chí khi đối diện với ý chí chúa tể, tồn tại đã sản sinh ra mình, dù xảy ra một vấn đề tương tự, cô ta cũng tuyệt đối sẽ không mở miệng xin lỗi.
Bởi vì kiêu ngạo vốn là bản tính của cô gái này ngay từ lúc được sinh ra.
Ngay cả bộ máy móc chí cao "Huyễn Tưởng Màu Bạc" này, nó cũng là bộ thân thể máy móc được chuyên môn chế tạo vì cô ta.
Từ trước đến nay, cô ta chưa bao giờ rơi vào tình huống khủng khiếp như thế này, bản thân bị một sinh vật huyết nhục mà trong lòng vẫn luôn bài xích và chán ghét lấy ra để chơi đùa tới tả tơi như vậy.
"Tôi không nghe rõ, hãy lặp lại một lần nữa đi." Lâm Ân chậm rãi nói.
Nghe được câu nói này, rõ ràng là thân thể của Huyễn Tưởng Màu Bạc vừa thoáng rung động một chút, nhưng tới cuối cùng, lý trí vẫn khiến cô ta dùng sức mà cắn chặt đôi môi, không muốn lặp lại ba chữ kia thêm một lần nào nữa.
Có điều Lâm Ân lại chẳng quan tâm đến cô ta đang suy nghĩ như thế nào hoặc là có ý nguyện ra sao, đối phương không chịu phối hợp thì hắn tiếp tục đánh ra một đòn lấy m chi quyền nữa thôi.
"Anh? ————!" Ý thức của thiếu nữ máy móc lại một lần nữa rơi vào trống rỗng, cần cổ rướn lên, âm thanh nhỏ bé yếu ớt bật ra khỏi miệng, tinh thần đã mỏi mệt đến mức cô ta không còn sức lực để kêu lên nữa rồi.
Mà bên tai Lâm Ân cũng một lần nữa vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
【 đinh! Độ sáp sáp của Huyễn Tưởng Màu Bạc +51! 】
【 đinh! Độ sáp sáp của Huyễn Tưởng Màu Bạc đã đạt max! Độ phục tùng của Huyễn Tưởng Màu Bạc đối với ngươi +1】
【 đinh! Độ phục tùng của Huyễn Tưởng Màu Bạc đối với ngươi +2】
【 đinh! Chúc mừng ngươi đã phát động chuỗi nhiệm vụ tà đạo ẩn tàng: khuynh hướng sa đọa tà áo của cô gái máy móc. 】
Mà cùng lúc đó, ở phía trên mặt đất, từ mấy chục phút trước, sau khi tộc máy móc khởi xướng tổng tiến công đối với khu vực trung tâm, cả tòa thành nguyền rủa đã bị chiến hỏa bao phủ rồi.
Từng chùm sáng hạt cơ bản cắt qua mảnh sương mù màu đen, nặng nề rơi thẳng xuống gốc đại thụ khổng lồ kéo dài đến phía chân trời ở khu vực trung ương nhất kia.
Ở nơi gần với khu vực trung tâm nhất, lượng lớn dây leo khổng lồ không ngừng nhúc nhích, nhanh chóng phun từ dưới lòng đất lên trên, điên cuồng ngăn chặn đại quân của thần giáo Cơ Giới đột phá và xung phong quy mô lớn.
Cùng thời điểm này, nhóm tín đồ của thần giáo Huyết Nhục cũng mau chóng xây dựng thành từng đoạn phòng tuyến nghiêm ngặt ở xung quanh khu vực trung tâm.
"Mau! Phòng tuyến số 3 đã thất thủ! Lập tức phái binh qua tiếp viện! Bọn họ sắp công vào rồi!"
"Đám máy móc trời đánh kia, ta liều cùng chúng nó mạng!"
"Cẩn thận chùm sáng hạt của chúng nó, bảo vệ cửa ải cho tốt, mạng lưới gốc dưới lòng đất đã thất thủ toàn bộ rồi, đừng để bọn họ đột phá phòng tuyến của chúng ta!"
Dưới lễ rửa tội của mưa bom lửa đạn, mỗi một tín đồ của thần giáo Huyết Nhục đều mở miệng rít gào như đã phát điên rồi.
Cùng thời điểm ấy, tại khu vực trung ương nhất của thành nguyền rủa, ở bên ngoài tòa tháp cao trực tiếp cắm thẳng xuống nơi sâu nhất dưới lòng đất kia, có một nửa bộ phận trong vô số những đoạn dây leo và bộ rễ huyết nhục nọ, một mực giao thoa, đan xen ngang dọc, đang chặt chẽ quấn quanh tòa tháp cao ấy.
Hiển nhiên, nơi đó chính là cửa vào của Tháp Cự Tượng.
Mà thời cơ thần giáo Cơ Giới lựa chọn để phát động tổng tiến công cũng vô cùng khéo léo. Đúng vào thời điểm giáo phái Dục Vọng sắp đột phá tầng phòng ngự cuối cùng ở bên ngoài Tháp Cự Tượng kia thì bọn họ ngang nhiên phát động tiến công!
"Mẫu Thần bệ hạ tôn kính, chúng ta đã chuẩn bị xong, hiện tại chỉ cần chờ đợi phần lớn đại quân máy móc bước vào vòng mai phục là được, với thực lực của thần giáo Cơ Giới, chắc chắn bọn họ sẽ phải hứng chịu mức tổn thất lớn nhất từ trước tới nay."
Ở bên trong Leviathan Huyết Nhục, tại một cái khoang sinh học màu đỏ tươi không ngừng nhúc nhích, mười mấy Dịch Y đeo mặt nạ con quạ màu trắng bệch đang quỳ một gối xuống đất, dùng lễ nghi cao nhất hướng thẳng về phía một cái hạt giống huyết nhục đang dồn dập nảy lên giống hệt một quả tim khổng lồ.