-Hãy đọc tại tr uye n yy. pro-
Hắn cố gắng tập trung lại một chút ý thức đang bị áp chế, gần như đã biến thành trống rỗng của mình, vô số những tơ máu chi chít nổi lên, sắp phủ kín toàn bộ nhãn cầu của hắn.
Hắn cắn răng, mượn dùng mỗi một lần trái tim mình mạnh mẽ đập để góp nhặt được một chút tỉnh táo tạm thời.
Chậm rãi dùng một tia ý chí cuối cùng còn có thể điều khiển được của chính mình, vận dụng huyết nhục tai biến, hóa nó thành một cây gai nhọn ở chỗ sâu nhất trong đại não.
Nỗ lực.
Giãy giụa.
Khiến cho mình chết đi.
Nhưng đáng tiếc, từ rất lâu trước đó, hành động cuối cùng này của hắn đã bị Vạn Cơ Chi Thần nhìn thấu cả rồi.
"Đừng giãy giụa nữa, hẳn là ngươi vẫn đang chờ đợi vị Thái Thản kia tới cứu mình?” Vạn Cơ Chi Thần ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nói: "Vậy thì ngươi phải thất vọng rồi, bởi vì cả Thái Thản lẫn vị thiên sứ kia đều đang đeo trên lưng mình gánh nặng nguyền rủa, và chính điều này đã định trước bọn họ không thể thông qua nghi thức hàng lâm. Thế giới này vĩnh viễn đều đối xử bình đẳng với tất cả mọi sinh linh."
"Ngươi càng mạnh mẽ, ngươi càng phải chịu nhiều thống khổ đến từ nguyền rủa, từ đó càng bị nó trấn áp đến không thể động đậy được."
"Không một người nào có thể tránh khỏi điều này, Thần cũng vậy."
Trong giọng nói của gã có mang theo một loại thương xót gần như là lãnh khốc, giống như bản thân đã nhìn thấu hết thảy mọi bản chất của cuộc đời này, tới cuối cùng, trong lồng ngực chỉ còn lại duy nhất một trái tim khắc nghiệt mà thôi.
Nhưng Lâm Ân vẫn không chịu từ bỏ, hắn vẫn đang cắn răng chờ đợi một cơ hội cho mình.
Thịch ——
Thịch ——
Tần suất co bóp của trái tim càng lúc càng nhanh.
Thông qua liên kết siêu duy, hắn có thể cảm nhận được ý chí kia đang nhanh chóng thức tỉnh.
Rốt cuộc cũng tới thời khắc cuối cùng,
Dựa vào liên kết siêu duy trong ý thức, hắn trông thấy một đôi mắt vừa chậm rãi mở ra, giống như ý thức kia đã sống lại. Và việc đầu tiên đối phương làm sau khi thức tỉnh chính là lập tức kích hoạt mạng lưới siêu duy đã yên lặng suốt ba ngàn năm của mình.
Trong nháy mắt ấy, Lâm Ân cảm nhận được ý thức của mình thay đổi, tựa như nó đã trở thành khổng lồ đến vô hạn. Còn hắn, đã biến thành một cái tiết điểm nhỏ bé, bên trong mạng lưới khổng lồ kia.
Hắn cảm nhận được ý thức ở bên trong Tháp Cự Tượng, cảm nhận được ý thức của Tiểu Bảo Bối đang cách xa mình tới mấy chục km, cảm nhận được vô số ý thức đang bị tra tấn ở bên trong phần đỉnh của Kim Tự Tháp lật ngược khổng lồ kia.
Mà ở bên cạnh, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được khoảng cách giữa mình và ý thức mờ mịt của cô bé đang kết nối với hắn thông qua sợi tơ trên tay…
Tại một nơi càng xa xôi hơn!
Tại một vùng đất rộng lớn cách xa nơi này chừng mấy ngàn, mấy chục ngàn, mấy mấy triệu km!
Chi chi chít chít, giống như bản thân đã thu hết toàn bộ thế giới hắc ám này vào trong đáy mắt, giống như tại thời điểm tổ chức não của Cự Tượng thức tỉnh, vô số điểm sáng ý thức đã thành lập liên kết siêu duy với đối phương, đều xuất hiện trên mạng lưới này!
Bao gồm Vương và Vương Hậu, cùng với hàng tỉ vạn con dân đang phân tán ở khắp các nơi trên thế giới này.
Bọn họ từng thuộc về một cá thể chung duy nhất, từng thuộc về ... Nền văn minh Cự Tượng đã sớm tan vỡ kia!
Ông —— Gần như trong nháy mắt khi mạng lưới của Cự Tượng được thành lập nên kia, hàng tỉ dòng ý thức từng thuộc về huyết nhục của Cự Tượng đều thông qua liên kết siêu duy hội tụ lại bên trong tiết điểm của Lâm Ân!
Giống như một con sói lạc đàn gào thét, đã nhận được lời đáp lại của cả bầy sói!
Dòng nước lũ ý thức phun trào giống như một cơn bão táp, chỉ trong nháy mắt đã rót vào trái tim hắn!
Thịch —— Một tiếng tim đập thật lớn vang lên.
Ngay tại khoảnh khắc kia, bàn tay đang nắm chặt trái tim Lâm Ân của Vạn Cơ Chi Thần trực tiếp bị luồng lực lượng vừa phun trào ấy đập tan, biến thành vô số mảnh nhỏ tin tức.
Ý thức của gã vốn đang rơi xuống trên người Lâm Ân, cũng chịu ảnh hưởng bởi đòn đánh bất ngờ kia, giữa những mảnh nhỏ tin tức văng tung tóe khắp nơi, thân thể gã vội vàng lùi lại.
"Mạng lưới Cự Tượng, quả nhiên là thế."
Ông —— Gần như trong nháy mắt khi Vạn Cơ Chi Thần vội vàng lui lại, tại không trung phía trên hình chiếu của gã chợt hiện lên một cái hư ảnh dòng chảy tin tức khổng lồ, cao tới mấy ngàn mét, đâm thẳng vào trong mây, lạnh lùng đứng song song với hắn.
Lúc ấy, ở trong lồng ngực của Lâm Ân, nơi có trái tim đang đập mạnh tựa như tiếng trống trận “ầm ầm” không dứt kia, vô số dòng ý thức vẫn đang cuồn cuộn truyền đến tiết điểm của hắn thông qua mạng lưới vừa được hình thành nọ, giống như ở bên cạnh hắn, không chỉ có một người, mà là rất nhiều hình bóng của mọi người, nhiều đến mức liếc mắt một cái không thể nhìn được điểm cuối!
Giống như một đại quân, giống như một nền văn minh rực rỡ.
Đây là tổ chức não của Cự Tượng đã đáp lại lời kêu gọi của hắn.
Đây là Vương thức tỉnh.
Bởi vì thứ mà Vương đại diện cho, vĩnh viễn cũng không phải là thân thể, gã đại diện cho ý chí cao nhất của cả một vương quốc!
Mà gã thức tỉnh, cũng đồng nghĩa với chuyện gã có thể khởi động lại mạng lưới, có thể triệu hồi tất cả những ý chí Cự Tượng đang phân tán ở khắp mọi nơi, khiến cho bọn họ một lần nữa đoàn tụ với văn minh thông qua mạng lưới của mình!
Chậm rãi.
Ngay bên trong luồng ý thức đang dao động mạnh mẽ kia, phía trên thân thể đã vỡ nát của Lâm Ân, một cái hư ảnh khổng lồ màu đỏ như máu, lạnh như băng, đứng thẳng trong mây, cũng lập tức xuất hiện, đối diện với Vạn Cơ Chi Thần.
Khoảnh khắc này, giống như nền văn minh từng đứng sừng sững tại đỉnh cao của mấy ngàn năm trước vừa một lần nữa sống lại.
Nền văn minh đi theo một con đường hoàn toàn khác với nền văn minh máy móc có trí tuệ, nền văn minh đã ngưng tụ hàng tỉ vạn sinh linh huyết nhục vào bên trong một thể hoàn chỉnh là huyết nhục phi thăng giả!
Dường như Cự Tượng từng đánh bại nền văn minh máy móc có trí tuệ, đã lại một lần nữa đứng ngạo nghễ giữa hậu thế này.