Dị Giới Dược Tề Sư (Bản Dịch)

Chương 922 - Chương 922: Quá Hổ Thẹn Rồi!

Chương 922: Quá Hổ Thẹn Rồi! Chương 922: Quá Hổ Thẹn Rồi!

"Báo cáo chấp sự! Chúng ta đã nghiêm túc dựa theo yêu cầu trên danh sách để chuẩn bị tất cả vật tư thỏa đáng rồi. Nhóm tổng quản trong nhà xưởng đều tích cực phối hợp với công tác của chúng ta, còn nói về sau này, chúng ta hãy đến nhiều lần hơn!" Đội trưởng Dịch Y kia đứng thẳng tắp, cúi chào hắn.

Mà ở phía sau lưng người này, mấy tên tổng quản của nhà xưởng với mặt mũi bầm dập, bàn tay run rẩy bịt mũi và mặt của mình, cũng liên tục cúi đầu khom lưng, lau nước mắt nói: "Vâng! Vâng! Sau này, mong chấp sự và các anh em thường xuyên ghé đến..."

Lâm Ân vô cùng vui mừng.

Nhìn xem!

Nhìn xem!

Cái gì gọi là thái độ?

Cái gì gọi là kính nghiệp?

Cái này gọi là thái độ, cái này gọi là kính nghiệp!

Nếu thành Hắc Dạ của chúng ta cũng có những nhân viên như vậy, không biết hiệu suất công tác sẽ được đề cao thêm gấp bao nhiêu lần. Loại thái độ làm việc ưu tú này, không phải nên tuyên truyền và mở rộng ra các bộ ngành khác sao?

Lâm Ân không tiếc ném cho bọn họ một lời khen ngợi và tán thưởng cao nhất, ngay sau đó, đôi mắt lại lập tức liếc qua bản danh sách, thuận miệng nói: "Các ngươi đã chuẩn bị đủ theo bản danh sách này rồi sao?"

"Chuẩn bị xong rồi! Thưa chấp sự! Tuyệt đối là không bỏ sót một cái nào! Bọn họ đang khóc than và hàng tồn kho vẫn còn nhiều lắm!"

Lâm Ân liếc nhìn trần nhà, nói: "Nhưng ta xem thấy chưa đúng lắm đâu, các ngươi xác định là số lượng không có vấn đề gì chứ?"

Đội trưởng Dịch Y bên cạnh hắn thoáng ngẩn người, lại lập tức cầm bản danh sách lên, mở to hai mắt cẩn thận nhìn lại một lần nữa, khẽ thì thầm: "Quỷ Diện Tiêm Khiếu Giả X100, trang bị cấy ghép cơ động dành cho từng binh sĩ: Giáp ngoài con nhện... Chấp sự, tuyệt đối không có vấn đề gì, chúng ta đều đã..."

Lâm Ân liếc mắt nhìn một cái, lại có chút do dự nói: "Là ta hoa mắt sao? Nhưng ta thấy số '1' kia hình như là số '2' nhỉ? Còn số '5' kia nữa, sao lại giống số '6' thế nhỉ? Chậc, xem ra ta đã già rồi, mắt cũng hơi hoa, không ổn, không ổn rồi."

Đám Dịch Y xung quanh đều ngơ ngác nhìn hắn (? Д? )! !

Trái Trái hốt hoảng không nói nên lời: "(Ω Ω)!!"

Mấy vị tổng quản của nhà xưởng bên kia vừa ngơ ngác vừa sợ hãi: " (;? Д? i|! ) ! !"

Xung quanh lập tức chìm vào một loại yên tĩnh quỷ dị.

【 Đinh! Độ hảo cảm của đội trưởng Dịch Y 1 đối với ngươi +20】

【 Đinh! Độ hảo cảm của đội trưởng Dịch Y 2 đối với ngươi +24】

Cùng với từng chuỗi âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai, đội trưởng của những tiểu đội Dịch Y xung quanh lập tức vỗ đầu một cái, tựa như vừa được thể hồ quán đỉnh, cả đám lập tức vỗ tay đen đét, ngoài miệng phát ra duy nhất một âm tiết với tông giọng cực kỳ cao: "Ồ -"

Rồi ngay sau đó, cả đám bọn họ vỗ tay một cái thật mạnh, gương mặt ướt đẫm mồ hôi, nhăn nhó như nhức trứng, nói: "Mẹ nó! Xin lỗi chấp sự! Là chúng ta làm việc sai lầm, chúng ta cũng không biết vừa rồi mình đã bị làm sao nữa. Xem đôi mắt của chúng ta này, ài! Đáng lẽ phải móc xuống vứt đi mới đúng. Mấy con mắt vô dụng này, ngay cả số "1" và số "2" cũng nhìn không rõ, chúng ta đúng là đám vô dụng, không bằng chết luôn đi cho rồi!"

"Thật xin lỗi chấp sự! Xin ngài thứ tội, đây hoàn toàn là vấn đề của chúng ta. Đây rõ ràng là số 2 và số 6 mà, chuyện này, chuyện này... Các ngươi mau qua đây, nhìn một chút xem có phải hay không?"

Dưới cái nhìn chăm chú của mấy vị tổng quản nhà xưởng bên kia (ΩДΩ), đám Dịch Y thuộc tiểu đội dưới trướng Lâm Ân lần lượt truyền tay nhau, nhận lấy phần danh sách nọ, lại tỉ mỉ cẩn thận, nghiêm túc đọc lại một lần nữa.

Ngay sau đó, tất cả đều xấu hổ gật gật đầu, có vẻ ngượng ngùng không thôi, dường như bản thân bọn họ cảm thấy hổ thẹn vô cùng vì ngay cả số 1 và số 2 mà mình cũng không nhìn rõ.

Một tên Dịch Y cao tuổi hơn một chút lại nghiêm túc xoay xoay chiếc kính một mắt trên mặt mình, cẩn thận phóng đại con số kia lên rất nhiều lần. Tới cuối cùng, lão Dịch Y này đã đưa ra được kết luận chính xác, và nghiêm túc nói: "Đúng vậy! Là số 2 và số 6!"

Trái Trái kinh ngạc đến há to miệng: "0Дq!"

Miêu Miêu ngơ ngác: "(? ? w? ? ) meo ô? (Dáng vẻ cực kỳ đáng yêu nhưng chẳng hiểu cái gì)"

Đứng trước loại tình huống này, mấy vị tổng quản nhà xưởng xung quanh đều trở nên ngây dại như những cây tùng già nứt nẻ, chỉ biết đứng đờ ra nơi đó. Một cơn gió nhẹ vù vù thổi qua trước mặt bọn họ, nếu có thể tan vỡ, chỉ sợ hiện giờ, trên người bọn họ đã trải rộng những đường nứt nẻ rồi.

Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú đầy vẻ trống rỗng của bọn họ, một tên đội trưởng Dịch Y vung tay lên, lạnh lùng hét lớn: "Các anh em! Còn không mau đi vận chuyển? Ngay cả số 1 và số 2 cũng không phân biệt được rõ ràng, mọi người không cảm thấy xấu hổ sao? Nếu các ngươi không dọn ra được số 3, ta sẽ biến các ngươi thành số 1!"

"Rõ!" Chúng Dịch Y xung quanh xấu hổ đến mức lệ nóng doanh tròng.

Lần này quá mức xấu hổ rồi!

Quá mức xấu hổ mà!

Sau đó, trong ánh mắt đã trở nên ngây dại của mấy tên tổng quản khác, lần lượt từng người trong nhóm Dịch Y kia, lại một lần nữa vòng trở lại, trùng trùng điệp điệp chạy thẳng vào trong kho hàng của bọn họ, ầm ầm ào ào vận chuyển hàng hóa ra ngoài.

"(ΩДΩ) nói đùa gì vậy! Không đúng! Rõ ràng chỉ là số 1 và số 5, sao lại trở thành số 2 và số 6 rồi?"

"Không thể chuyển đi được! Không thể chuyển đi được! Các vị đại gia ơi!"

Mấy vị tổng quản kia đã nóng ruột đến mức muốn chảy cả nước mắt, nhưng đương nhiên, những lời nói của bọn họ vốn chẳng mang đến bất cứ tác dụng gì.

Mấy tên thối nát khốn nạn này đã xảo quyệt đến mức chỉ hươu bảo ngựa, thậm chí còn bắt đầu trắng trợn cướp bóc rồi!

Mặc dù bọn họ cũng tham, nhưng các ngươi tham lam cả phần của chúng ta vào thì không được rồi!

Tốt xấu gì cũng nên chừa cho chúng ta một chút dầu mỡ chứ?

Đừng có ép nước nữa mà!

Nhưng không có bất cứ tác dụng gì.

Rất nhanh, lượng lớn vật tư lại một lần nữa được trùng trùng điệp điệp vận chuyển ra ngoài. Đối với công việc này, đám Dịch Y kia biểu hiện vô cùng hăng hái nhiệt tình, thậm chí Lâm Ân còn có cảm giác bọn họ nhiệt tình hoàn thành nhiệm vụ hơn cả tộc máy móc bên kia.

Bình Luận (0)
Comment