"Nói cụ thể một chút." Hạ Chí thản nhiên nói.
Thiết Thủ lấy lại bình tĩnh sau đó bắt đầu tự thuật biến cố ở Thiên Binh. Thật ra, nghiêm túc mà nói, biến cố ở Thiên Binh cũng không phải hiện tại mới bắt đầu.
Từ sau khi thủ lĩnh tiền nhậm của Thiên Binh là Sơ Tâm qua đời, Thiên Binh vẫn luôn nằm trong rung chuyển. Ngay từ đầu Lôi Thần Long Vương Phượng Hoàng tự làm theo ý mình, sau đó ba người đạt thành hợp tác, nhưng thật ra tình huống cũng không thể tốt hơn bao nhiêu. Sau khi Long Vương thành thủ lĩnh, tình huống có chút cải thiện. Dù sao thì mị lực cá nhân của Long Vương vẫn tương đối khá.
Nhưng đêm tân niên, Thiên Binh bị tập kích tới thiếu chút nữa toàn quân bị diệt. Cứ việc Mị đột nhiên xuất hiện có thể cứu vớt mọi người, nhưng Thiên Binh vẫn tổn thất nặng nề. Mà sau đó, Phượng Hoàng rời đi, Long Vương cũng rời đi, để Thiên Binh lại cho Lôi Thần quản lý. Thế nhưng tuy năng lực của Lôi Thần cũng rất mạnh, nhưng trên phương diện mị lực cá nhân hắn ta hoàn toàn kém Long Vương, cũng kém Phượng Hoàng.
Rung chuyển gần nửa năm, đến tận bây giờ Thiên Binh đã là nhân tâm tan rã chân chính. Mà hết lần này tới lần khác, vừa lúc đó lại có một tổ chức dị năng mới xuất hiện.
Tổ chức dị năng này nghe như rất có sâu xa với Thiên Binh, tên của bọn chúng là Thiên Kiếm. Nhưng nếu suy nghĩ kỹ một chút sẽ phát hiện hàm nghĩa của cái tên này có khác biệt rất lớn.
Thiên Binh mấu chốt là binh, binh sĩ vẫn là người, mà nòng cốt của Thiên Kiếm lại là kiếm, kiếm chỉ là một loại vũ khí.
Thủ lĩnh Thiên Kiếm có thân phận rất thần bí, chí ít hiện tại còn chưa người nào biết rõ rốt cuộc thủ lĩnh của Thiên Kiếm là ai, chỉ có tin đồn người này tương đối cường đại. Mà trong một tuần vừa qua, Thiên Kiếm đã đào mất hơn một nửa dị năng giả của Thiên Binh. Không người nào biết được Thiên Kiếm đã làm được việc ấy bằng cách nào, chỉ nghe nói bên phái Thiên Kiếm đưa ra điều kiện tương đối tốt cho dị năng giả.
Trong truyền thuyết, điều kiện này phải tốt hơn gấp chục lần thậm chí là gấp trăm lần so với việc tiếp tục ở lại Thiên Binh!
Đương nhiên cũng không phải người nào cũng muốn tới Thiên Kiếm. Mà không ít người hy vọng Lôi Thần đứng ra chủ trì đại cuộc. Thế nhưng vào thời khắc mấu chốt này Lôi Thần lại mất tích. Sự mất tích của Lôi Thần khiến không ít người trong Thiên Binh cảm thấy nản lòng thoái chí. Có một số người mặc dù không tới Thiên Kiếm nhưng đã rời khỏi Thiên Binh.
Mà còn có một số người cho rằng những kẻ tới Thiên Kiếm là kẻ phản bội, tỷ như Thiết Thủ thân là người chấp pháp của Thiên Binh, hắn ta không cách nào khoan nhượng cho loại hành vi này.
Hắn ta muốn ngăn cần trái lại còn bị đả thương.
Mắt thấy Thiên Binh đã chia năm xẻ bảy tới gần triệt để xong đời, Thiết Thủ lại không tìm được Lôi Thần, cũng không tìm được Phượng Hoàng và Long Vương, vừa lúc lại nhận được tin tức Hạ Chí đã trở về trường trung học phổ thông Minh Nhật. Vì vậy hắn ta lập tức tìm đến đây hy vọng Hạ Chí có thể trở về ngăn cơn sóng dữ.
"Nhân Hoàng, ngài nhất định phải mau chóng trở về tổng bộ Thiên Binh chủ trì đại cuộc. Nếu không Thiên Binh sẽ triệt để tiêu tán!" Thiết Thủ có vẻ hơi lo lắng.
"Ta không có hứng thú làm thủ lĩnh Thiên Binh, trên thực tế, ta cũng không thể làm tốt như lão sư." Hạ Chí thản nhiên nói:
"Thiên Binh tiêu tán vào lúc này cũng chưa hẳn là chuyện xấu.
Một ngày kia thủ lĩnh mới sẽ xuất hiện, đến lúc đó Thiên Binh mới cũng sẽ xuất hiện"
"Thế nhưng Nhân Hoàng... Thiết Thủ còn muốn nói điều gì.
"Được rồi, không cần thuyết phục ta" Hạ Chí ngắt lời Thiết Thủ: "Nếu ngươi đã tìm đến ta, ta sẽ để người chữa khỏi cho ngươi, sau đó ngươi có thể rời đi, cũng có thể ở lại trường trung học phổ thông Minh Nhật"
"Thế nhưng Nhân Hoàng, chẳng lẽ ngài có thể mặc kệ mấy dị năng giả trung với Thiên Binh như chúng ta sao?" Giọng điệu của Thiết Thủ có chút đắng chát: "Hiện nay Thiên Kiếm còn chưa xuống tay với chúng ta, nhưng qua một thời gian ngắn nữa chắc chắn bọn họ sẽ ra tay."
"Nếu có người muốn rời khỏi Thiên Binh thì cứ để bọn hắn rời khỏi. Nếu có người không muốn rời đi, lại lo lắng cho an toàn của mình, như vậy ngươi có thể nói cho bọn hắn biết, bọn hắn có hai lựa chọn." Hạ Chí chậm rãi nói: "Một lựa chọn trong đó là đến trường trung học phổ thông Minh Nhật, mà một lựa chọn khác lại là tới một nơi tên U Linh học viện. Bất luận các ngươi lựa chọn thế nào cũng có thể bảo đảm an toàn cho các ngươi."
"U Linh học viện?" Thiết Thủ ngẩn ra: "Đó... đó là nơi nào?"
"Có một trang web, chỉ cần trên mạng báo danh là được." Hạ Chí thản nhiên nói: "Nếu như các ngươi muốn đi, vào thời điểm thích hợp tự nhiên sẽ có người tới đón các ngươi đi."
Bóng người chợt lóe, giáo y lập tức xuất hiện bên cạnh Thiết Thủ, mà Hạ Chí thì nói tiếp: "Ta chỉ nói vậy thôi, chờ sau khi giáo y chữa thương cho ngươi xong, ngươi có thể rời đi"
Lại một giây sau, giáo y và Thiết Thủ cùng biến mất. Mà Hạ Chí thì lại lần nữa xuất hiện trước cổng trường trung học phổ thông Minh Nhật. Trên thực tế, nếu có người ngoài nhìn chằm chằm vào Hạ Chí sẽ phát hiện từ đầu đến cuối Hạ Chí vốn không rời đi.
Đương nhiên Hạ Chí đã rời đi, chỉ có điều trong thế giới thông thường bên ngoài, thời gian hắn rời đi chỉ là nháy mắt ngắn ngủi, ngắn ngủi đến mức người thường vốn không phát hiện ra hắn đã rời đi.
Mấy phút đồng hồ sau chiếc Lamborghini hiệu Hạ Chí được lái ra khỏi vườn trường, sau đó ngừng lại bên cạnh Hạ Chí.
Mổ cửa xe, Hạ Chí ngồi lên. Hắn nhìn chằm chằm Thu Đồng sau đó lẩm bẩm: "Dây an toàn đúng là một thứ tốt."
"Dây an toàn đương nhiên tốt... Thu Đồng tức giận nói một câu, nhưng một giây sau nàng đột nhiên kịp phản ứng, mặt lập tức đỏ lên, hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí: "Lưu manh đáng chết, ngươi có thể thành thật một chút không? Đừng mù quáng nhìn lung tung!"