"Mặc kệ hắn." Trong giọng điệu của Thu Đồng có chút tức giận.
Đương nhiên nàng đã sớm nhìn thấy. Tuy nàng đang chơi với Phi Yến và Kỳ Kỳ, nhưng trên thực tế nàng vẫn đang âm thầm chú ý động tĩnh bên phía Hạ Chí.
Thấy Hạ Chí lại có thể chạy đi chơi bowling với hai mỹ nữ, thật ra Thu Đồng đã sớm có xung động dùng bóng đập hắn. Chỉ có điều nàng vẫn chỉ biểu hiện ra vẻ không quan tâm.
"Oa, thật lợi hại!"
"Soái ca, ngươi thật lợi hại!"
Bên kia hai nữ hài tử đang la hét ầm lên.rõ ràng bọn họ đang khen Hạ Chí. Thoạt nhìn dường như ba người đang hơi rất high.
"ĐM, con hàng này còn có thể chơi thật high!" Trương Thành Hùng bày ra vẻ hơi hâm mộ và ghen ghét.
"Hình như hắn không sợ Thu Đồng thật" Dương Kiệt cũng có chút ước ao.
"Dường như Thu Đồng cũng không ghen" Trương Thành Hùng cảm khái.
"Hiện tại dường như Kỳ Kỳ ta đang học tập Phi Yến nhà các ngươi." Dương Kiệt hơi buồn khổ.
"Hai chúng ta đúng là số khổ." Trương Thành Hùng cũng cảm thấy rất buồn khổ: "Con hàng Hạ Chí này có bạn gái như Thu Đồng rồi mà hắn còn dám đi dụ dỗ nữ nhân khác."
"Còn phải nói sao?" Dương Kiệt cũng đang cảm khái: "Cùng là người nhưng không cùng mệnh."
"Chẳng qua ngẫm lại đúng là Hạ Chí rất lợi hại" Trương Thành Hùng lại thở dài: "Ngươi nói xem, hắn vừa về đến đã giải quyết xong chuyện của Trần Thiên Thành. Nếu nói chuyện này không có quan hệ gì với hắn, ta tuyệt đối không tin."
"Cũng đúng, thật ra hắn không chỉ lợi hại, học sinh của hắn cũng rất lợi hại, đặc biệt là Mạc Ngữ. Nàng đúng là thiên tài" Giọng điệu của Dương Kiệt tràn đầy bội phục: "Có người nói Mạc Ngữ chỉ phục một người, chính là Hạ Chí"
Nhẹ nhàng thở hắt ra, Dương Kiệt còn nói thêm: "A Hùng, mấy tháng nay thành phố Thanh Cảng thay đổi bất ngờ, cuộc sống của hai chúng ta cũng không tốt được. Nghe nói đám đại gia tộc bên phía thủ đô cũng đang có rất nhiều động tác. Nói trắng ra hai chúng ta đang được Hạ Chí gián tiếp che chở, cũng không biết hắn có thể gánh vác được không"
"Lão Dương, ngươi đừng quan tâm lung tung. Mấy tháng trước Hạ Chí chưa trở về chúng ta vẫn có thể chống được, ngươi cho rằng đó là hai người chúng ta đang chống đỡ sao?" Trương Thành Hùng lắc đầu: "Hạ Chí không chỉ có một mình, ta đoán chừng hắn không cần động thủ vẫn có thể xử lý êm thấm được."
"Chờ đã, hình như không đúng..." Đột nhiên Dương Kiệt ngẩn ngơ.
"Cái gì không đúng..." Trương Thành Hùng vô thức quay đầu, sau đó cũng phát hiện có điểm gì đó không đúng: "A? Vì sao hai mỹ nữ kia lại đi về phía chúng ta?"
"Dương thiếu, trùng hợp vậy sao, cùng chơi chứ?"
"A, đây không phải Hùng thiếu sao? Ngươi cũng tới đây chơi?"
Theo hai giọng nói có vẻ rất điệu đà truyền đến, hai mỹ nữ vừa rồi còn đang chơi bowling với Hạ Chí đã tách ra đi tới trước mặt Dương Kiệt và Trương Thành Hùng.
"Này, vị tiểu thư này, dường như chúng ta không quen nhau đúng không?" Dương Kiệt dở khóc dở cười.
"Cái kia... Mỹ nữ, chúng ta quen nhau sao?" Trương Thành Hùng cũng hơi ngẩn ra. Hắn ta biết không ít mỹ nữ, nhưng trong đó lại không bao gồm hai người trước mắt này.
"Dương thiếu, nhanh như vậy ngươi đã không nhận ra ta nữa sao?" Mỹ nữ bĩu môi, dáng về có chút tủi thân: "Có phải do hiện tại người ta mặc tương đối nhiều y phục nên ngươi không nhận ra ta không? Mới khuya ngày hôm trước chúng ta còn đang uống rượu ca hát với nhau đây..."
"Cái gì gọi là hiện tại ngươi mặc tương đối nhiều? Khuya ngày hôm trước các ngươi đã làm gì rồi?" Một giọng nói đột nhiên truyền tới từ bên cạnh, người nói chuyện lại chính là Kỳ Kỳ.
Mà ngoại trừ Kỳ Kỳ, Phi Yến cũng đi tới, đang nhìn chằm chằm Trương Thành Hùng.
"Phi Yến, ta thật sự không biết nàng..." Trương Thành Hùng chợt cảm thấy không ổn.
"Hùng thiếu, đêm hôm đó ngươi còn ôm người ta gọi tiểu điểm điềm đây... Mỹ nữ này lại bày ra vẻ tủi thân.
"Thành Hùng, bệnh cũ của ngươi lại tái phát có phải không?" Phi Yến trực tiếp véo Trương Thành Hùng qua.
Bên kia, Kỳ Kỳ cũng tức giận nhìn Dương Kiệt, Trương Thành Hùng và Dương Kiệt lập tức sứt đầu mẻ trán. Bọn hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Chí, lại phát hiện chẳng biết từ lúc nào Hạ Chí đã đến bên cạnh Thu Đồng.
"Mới vừa rồi ngươi đã làm gì?" Thu Đồng trừng Hạ Chí, nhìn hình ảnh có chút loạn cách đó không xa, Thu Đồng luôn cảm thấy là Hạ Chí đang quấy rối.
Hạ Chí vẫn chưa trả lời, hai mỹ nữ kia đã nhanh chân chạy tới:
"Hạ lão sư, Hạ lão sư, như vậy cũng được chứ?"
"Ừm, kỹ thuật biểu diễn của các ngươi không tệ lắm. Đến đây đi, các ngươi muốn chụp ảnh chung thì cứ chụp." Hạ Chí cười xán lạn: "Đồng Đồng nhà chúng ta không thích chụp ảnh chung với người khác, chẳng qua không sao, hiện tại ta ôm nàng, nàng không cách nào động đậy, các ngươi đến đi, nhanh chóng tự chụp đi.
Hạ Chí mới vừa nói xong đã ôm lấy Thu Đồng thật, sau đó một mỹ nữ bu lại câm điện thoại di động trực tiếp chụp. Chụp xong nàng mau chóng đổi sang tư thế khác, lại chụp thêm một tấm nữa, sau cùng hai nàng còn cùng ghé sát tới bên cạnh Thu Đồng chụp mấy bức.
"Tốt rồi, các ngươi có thể đi, Đồng Đồng nhà ta sắp nổi giận" Hạ Chí lại mở miệng nói.
"Cảm ơn Hạ lão sư, ngươi thật quá hạnh phúc!" Một mỹ nữ cười hì hì với Hạ Chí.
"Thu Đồng tiểu thư, cảm ơn ngươi, ta thực sự rất thích ngươi!"
Một mỹ nữ khác lại nói một câu với Thu Đồng, sau đó hai người vui về rời đi.