Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 1021 - Chương 1020: Ngộ Nhỡ Ngươi Thắng Thì Sao (2)

Chưa xác định
Chương 1020: Ngộ nhỡ ngươi thắng thì sao (2)

"Ngươi khiến hai người bọn họ diễn kịch hãm hại Trương Thành Hùng và Dương Kiệt, sau đó đồng ý cho các nàng chụp ảnh chung với ta coi như thù lao?" Thu Đồng trừng Hạ Chí, loại chuyện hiếm thấy như vậy cũng chỉ có gia hỏa này mới có thể làm ra được!

"Đúng vậy, Đồng Đồng, ngươi không cảm thấy chơi như vậy rất vui sao?" Hạ Chí lập tức thừa nhận.

"Ngươi chỉ biết chơi lung tung!" Thu Đồng có chút dở khóc dở cười, gia hỏa này cũng quá hố người đi.

Nhìn cách đó không xa, Thu Đồng cao giọng nói: "Phi Yến, Kỳ Kỳ, các ngươi đừng trách hai người bọn họ, là gia hỏa Hạ Chí này cố ý chỉnh bọn hắn"

"A?" Phi Yến quay đầu nhìn về phía Hạ Chí.

"Này... người kia không biết A Kiệt thật sao?" Kỳ Kỳ cũng có chút ngây người, quay đầu hỏi Hạ Chí.

"Ừm, thật ra vấn đề này cũng rất khó nói, tuy vừa rồi ta đã kêu hai người các nàng diễn một vở kịch, nhưng không thể loại trừ khả năng hai người bọn họ biết bọn hắn thật." Hạ Chí rất nghiêm túc trả lời.

"Ta nói này người anh em, có ngươi nào lại đi hố người như ngươi không" Trương Thành Hùng đã muốn khóc: "Ngươi xem cánh tay ta đi, đều đã bị Phi Yến véo tới bầm tím lên rồi."

"Kỳ Kỳ, ta thật sự không biết người kia" Dương Kiệt vẫn đang giải thích với Kỳ Kỳ.

"Đến đến, Đồng Đồng, chúng ta tiếp tục chơi đi" Hạ Chí lại kéo Thu Đồng đi chơi bowling: "Honey, ngươi có tin ta có thể đánh ngã chuẩn xác số bowling dưới mười theo ý muốn của ngươi không? Ngươi muốn ta ném ngã bao nhiêu ki ta có thể ném ngã bấy nhiêu."

"Ngươi chỉ giỏi khoác lác!" Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, đúng là nàng có chút không tin thật.

"Chúng ta cá cược đi!" Hạ Chí lập tức bày ra vẻ hết sức phấn khởi: "Đồng Đồng, nếu ngươi thua thì ngươi phải để ta hôn đủ."

"Không cá!" Thu Đồng cự tuyệt rất dứt khoát. Mặc dù nàng không tin nhưng nàng lại không muốn đánh cuộc với Hạ Chí. Bởi kinh nghiệm nói cho nàng biết, cho dù là chuyện quá đáng tới mức nào gia hỏa này cũng có thể làm được, đánh cược với hắn quá nguy hiểm.

"Honey, ngươi nên có chút tỉnh thần mạo hiểm mới đúng" Vẻ mặt Hạ Chí tràn đây nghiêm túc: "Ngộ nhỡ ngươi thắng thì sao?"

"Ta thắng có lợi ích gì?" Thu Đồng yêu kiều hừ một tiếng.

"Ngươi thắng ngươi muốn gì cũng được." Hạ Chí nói rất chân thành: "Ta có thể đồng ý với bất kỳ yêu cầu gì của ngươi."

"Để ngươi..." Thu Đồng thiếu chút nữa đã thốt lên yêu cầu muốn Hạ Chí rời khỏi Hạ Mạt, nhưng cuối cùng nàng vẫn không nói lời này ra, chỉ hừ một tiếng: "Nói chung ta không đánh cuộc với ngươi!"

Hạ Chí không khỏi cảm khái: "Đồng Đồng không đánh cuộc với ta thật không phải Đồng Đồng tốt."

"Phi Yến, Kỳ Kỳ, chúng ta tiếp tục chơi đi, đừng để ý đến bọn hắn" Thu Đồng lại quyết định không để ý tới Hạ Chí nữa. Chơi với gia hỏa này quá hao tâm tốn sức.

"A, được." Phi Yến lên tiếng.

Kỳ Kỳ cũng vội vàng gật đầu. Thật ra hiện tại hai người bọn họ đều có chút lúng túng, đương nhiên bọn họ cũng muốn tranh thủ thời gian làm chuyện khác.

Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói có chút kiều mị truyền đến: "A, đây không phải Kỳ Kỳ sao? Vì sao lại trùng hợp tới mức gặp ngươi ở đây?"

Kỳ Kỳ không quay đầu đã nhíu mày. Người vừa lên tiếng là một mỹ nữ trẻ tuổi, vóc người có thể tính là không tệ, so sánh với Kỳ Kỳ xuất thân người mẫu vẫn có thể tính là tương xứng.

Mỹ nữ này có đôi mắt phượng rất quyến rũ câu người, mà giờ khắc này, mỹ nữ mắt phượng đang khoác tay một nam tử trẻ tuổi.

"Kỳ Kỳ, hiện tại có vẻ ngươi thích chơi với mấy minh tỉnh hết thời nhỉ" Mỹ nữ mắt phượng cười nhẹ một tiếng với Kỳ Kỳ: "Chẳng qua cũng đúng, ai kêu ngươi mình cũng là người hết thời đây."

Thật ra trước đây Kỳ Kỳ cũng là người mẫu rất nổi tiếng, chỉ có điều nàng cũng giống Phi Yến, cũng đã rời khỏi giới giải trí. Vì vậy có nói là hết hot cũng không sai. Nhưng hiển nhiên mỹ nữ mắt phượng đang mắng cả Kỳ Kỳ và Phi Yến.

Kỳ Kỳ và Phi Yến đều bị chọc giận. Mà lúc này Trương Thành Hùng cũng lên tiếng: "Trịnh Vũ, ngươi cứ để yên cho mỹ nhân của ngươi như chó điên cắn loạn như vậy sao?"

Trương Thành Hùng lại nhìn nam nhân bên cạnh mỹ nữ mắt phượng. Nam nhân tên Trịnh Vũ này có vóc dáng chẳng uy vũ chút nào, ngược lại còn khiến người ta có cảm giác như tiểu bạch kiểm.

"Trương Thành Hùng, ngươi cũng quá nóng giận rồi." Giọng nói của Trịnh Vũ có vài phần như âm nhu, nhưng tương đối chanh chua: "Nếu đã hết thời, các ngươi nên tự giác biến mất, thành phố Thanh Cảng đã không thích hợp cho các ngươi ở lại."

"Trịnh Vũ, ngươi tới để bới móc sao?" Dương Kiệt cũng mở miệng, giọng điệu hơi lạnh.

"Ngươi nói đúng, đúng là ta nghe nói các ngươi ở trên này nên mới cố ý đến đuổi các ngươi đi." Trịnh Vũ không nhanh không chậm nói: "Ta không thích dùng phương thức thô bạo, không bằng hai người các ngươi tới đấu một trận bowling với ta?"

"Phi Yến, thế này là thế nào?" Thu Đồng nhẹ giọng hỏi.

"Nhà họ Trịnh là gia tộc mới phát triển ở thành phố Thanh Cảng, thế lực rất mạnh, về phần nữ nhân kia lại là một người mới nổi tiếng trên mạng, nghệ danh lại có thể là Lạp Lạp. Có người nói ả vốn là y tá, sau này làm người mẫu không thành công, không biết vì sao khi đổi sang làm hot mạng lại nổi tiếng lên được..." Phi Yến nhỏ giọng giới thiệu.

"Ôi, chờ đã" Giọng nói của Hạ Chí lại đột nhiên truyền tới từ phía bên cạnh: "Mỹ nữ không phải Lạp Lạp lại tên là Lạp Lạp kia từng là hộ sĩ sao?"

"Đúng vậy, làm sao vậy?" Phi Yến có chút buồn bực.

"Ừm, rất tốt" Hạ Chí bày ra vẻ hứng thú, sau đó hắn đi về phía Trịnh Vũ: "Đến đến, ta đánh bowling với ngươi, nếu như ngươi thua mỹ nữ này thuộc về ta, nếu ngươi thắng lão bà của Trương Thành Hùng thuộc về ngươi:

Một đám người ngẩn người, người này tính toán thật khá!

Bình Luận (0)
Comment