Mỗi người ở đây đều bị tính toán của Hạ Chí làm sợ ngây người.
Gia hỏa này vừa ý mỹ nữ Lạp Lạp mà Trịnh Vũ mang tới, muốn đánh cuộc thắng ả ta cũng không tính là gì. Nhưng hắn lại lấy lão bà của người khác ra làm tiền đặt cuộc, người này cũng quá mơ tưởng hão huyền đi? Hắn thắng thì được một mỹ nữ, thua cũng chẳng có tổn thất gì.
"Này, ngươi làm gì vậy?" Thu Đồng có chút tức giận, gia hỏa này vừa nghe nói người ta đã từng là hộ sĩ lập tức hăng hái hẳn lên cũng thôi đi, hắn lại có thể lấy Phi Yến ra làm tiền đặt cuộc, hắn và Phi Yến có quen như vậy sao?
"Ngươi muốn so bowling với ta?" Trịnh Vũ nhìn Hạ Chí, dáng vẻ có chút ngạc nhiên: "Ngươi cảm thấy ngươi có thể thắng ta?"
"Ta có thể thắng bất kỳ người nào." Hạ Chí thuận miệng nói: "Nói mau, ngươi có đánh cuộc không, không đánh cuộc thì mau cút đi, đừng tới làm phiền chúng ta"
"Nếu ngươi đã tự tin như vậy, sao không lấy lão bà của chính ngươi ra đánh cuộc?" Trịnh Vũ cười lạnh một tiếng, mà lúc này đây hắn ta cũng đã nhìn thấy Thu Đồng. Ánh mắt hắn ta lóe lên một tia sáng kỳ dị: "Thì ra Thu Đồng tiểu thư cũng ở đây. Nếu như ta không đoán sai, hẳn ngươi là Hạ Chí?"
Hừ lạnh một tiếng, Trịnh Vũ tiếp tục nói: "Hạ Chí, nghe nói ngươi rất có bản lĩnh. Nếu ngươi đã chủ động tìm tới ta, vậy ngươi lấy Thu Đồng nhà ngươi làm tiền đặt cuộc... Ách!"
Trịnh Vũ còn chưa dứt lời đã cảm thấy bụng đau nhức, là Hạ Chí đột nhiên đá một cước lên trên bụng Trịnh Vũ.
"Ai muốn lấy Đồng Đồng nhà ta ra làm tiền đặt cuộc người đó sẽ bị đánh. Hiện tại ngươi muốn đánh cuộc với ta hay muốn bị đánh tiếp?" Hạ Chí nhìn Trịnh Vũ, lười biếng nói.
"Ngươi!" Trịnh Vũ ôm bụng giận dữ nhìn Hạ Chí: "Ngươi lại dám ra tay ở chỗ này?"
"Nếu ngươi không phục cũng có thể đánh nhau với ta, nếu ngươi đánh thua, mỹ nữ Lạp Lạp kia cũng sẽ thuộc về ta" Hạ Chí lười biếng nói.
Trịnh Vũ căm tức nhìn Hạ Chí, trong lòng tức giận vô cùng. Hắn ta thật không nghĩ tới Hạ Chí nói động thủ lập tức động thủ.
Đáng tiếc là hắn ta đã từng điều tra về Hạ Chí, biết Hạ Chí đánh nhau rất giỏi. Cộng thêm hắn ta vốn tưởng không có người nào dám ra tay ở chỗ này, vì thế hắn ta cũng không gọi vệ sĩ tới đây.
"Được lắm, ta sẽ đấu bowling với ngươi!" Trịnh Vũ nghiến răng nghiến lợi. Hắn ta biết tạm thời mình không cách nào đánh một trận với Hạ Chí thật, nếu không hắn ta sẽ chỉ bị đánh càng thảm hại hơn thôi. Mà bowling lại là thế mạnh của hắn ta, nếu không lúc trước hắn ta đã không chủ động tìm Trương Thành Hùng và Dương Kiệt đấu bowling.
Trịnh Vũ cắn răng nhìn về phía Trương Thành Hùng, tiếp tục nói: "Trương Thành Hùng, ta biết ngươi đã tức giận, nhưng ta thật không nghĩ tới sau khi ngươi nổi giận lại ngu tới độ giao lão bà mình cho người khác dùng làm tiền đặt cuộc. Hiện tại ta chỉ muốn xác nhận một chút, lão bà ngươi có thể trở thành tiền đặt cuộc của ván đánh cuộc này sao?"
Trong lúc nhất thời Trương Thành Hùng lâm vào thế khó xử. Hắn ta gần như có thể xác định Hạ Chí sẽ không thua, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn hơi lo lắng, ngộ nhỡ Hạ Chí thua thật thì sao?
Về phần chuyện Hạ Chí lấy lão bà của người khác ra làm tiền đặt cuộc, Trương Thành Hùng cũng không quá kinh ngạc. Bởi hiển nhiên Hạ Chí không thể nào lấy Thu Đồng ra làm tiền đặt cuộc.
"Ta đồng ý." Một giọng nói vang lên, vậy mà người nói chuyện lại là Phi Yến: "Trịnh Vũ, ta tự nguyện làm tiền đặt cuộc, ngược lại Lạp Lạp, ngươi xác định ngươi có thể quyết định thay nàng sao?"
"Ta cũng không thành vấn để!" Lạp Lạp lại tiếp lời, hừ nhẹ một tiếng: "Phi Yến, cho tới bây giờ Vũ ca chơi bowling chưa từng thua trận, ngươi cứ chờ đêm nay đi hầu hạ Vũ ca đi!"
Nói đến đây Lạp Lạp lại cười nhẹ một tiếng: "Chẳng qua Phi Yến, loại nữ nhân hết thời như ngươi chưa chắc Vũ ca đã cần ngươi hầu hạ đây:
"Lạp Lạp, im lặng một chút không ai coi ngươi là người câm"" Phi Yến hừ nhẹ một tiếng: "Ngươi chỉ là một món đồ chơi của Trịnh Vũ mà thôi, đừng tưởng bản thân mình có thể gả vào nhà giàu có.
Huống chỉ Trịnh gia cũng chẳng phải nhà giàu có gì."
"Phi Yến, Trịnh gia ta có phải nhà giàu có không còn chưa tới phiên ngươi tới bàn tán!" Trịnh Vũ hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Hạ Chí: "Nếu đã xác định tiền đặt cược, vậy đừng nói nhảm, bắt đầu thi đấu đi!"
"Đồng Đồng, ta sắp phải so đấu với người khác, thật căng thẳng, ngươi có muốn cổ vũ ta một chút không?" Lúc này Hạ Chí lại nhìn về phía Thu Đồng, nói rất chân thành.
"Không muốn!" Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, thoạt nhìn gia hỏa này nào có chút căng thẳng gì?
"Được rồi, Đồng Đồng, ta cảm thấy ngươi nên chúc phúc ta thêm một chút, nếu không ngộ nhỡ ta thua thì sao?" Hạ Chí vẫn mang vẻ mặt thành thật như cũ: "Dạng người như Trương Thành Hùng này muốn tìm được lão bà thật không dễ dàng gì, nếu ta thua Phi Yến mất, sợ rằng Trương Thành Hùng sẽ không thể tìm được lão bà tốt như vậy nữa, rất đáng thương, ngươi không đồng tình với hắn ta sao?"
Trương Thành Hùng đang ở bên cạnh có chút buồn bực, Phi Yến và Kỳ Kỳ lại cảm thấy hơi buồn cười. Tên Hạ Chí này thật rất thích đùa.
"Đồng Đồng, ngươi tâm địa thiện lương nhất định sẽ đồng tình với hắn ta, cho nên ngươi mau mau tới đây hôn ta một cái, cho ta thêm chút may mắn đi." Hạ Chí tiếp tục nói: "A, không đúng, hôn một cái không đủ, một cái chỉ có thể tăng thêm một điểm may mắn, ngươi có thể tăng max điểm may mắn cho ta, cũng chính là thêm một trăm điểm."
"Đi đánh bowling của ngươi đi!" Thu Đồng trừng mắt liếc Hạ Chí.
Gia hỏa này vẫn luôn mượn đủ loại cớ chỉ vì lợi dụng chiếm lợi của nàng, nàng mới không mắc mưu đâu.