Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 1037 - Chương 1036: Queen (2)

Chưa xác định
Chương 1036: Queen (2)

Hạ Chí không thèm nhắc lại, Thu Đồng cũng không nói gì, hai người cứ ôm nhau lẳng lặng ngồi trên sofa như vậy. Cần câu còn chưa động, hiển nhiên cũng chưa có cá mắc câu. Mà giờ khắc này, dường như hai người đã muốn cứ lẳng lặng hưởng thụ thế giới của hai người như thế.

Nếu có nhà nhiếp ảnh tới đây nhất định sẽ muốn chụp lại hình ảnh duy mỹ này. Đáng tiếc, lúc này không có người khác ở đây.

Chẳng qua nếu còn có những người khác ở đây, như vậy có lẽ tình cảnh nơi này cũng không còn duy mỹ như trước.

Thời gian cứ lẳng lặng trôi qua như vậy, bất tri bất giác đã là giữa trưa.

"Ngươi còn chưa câu được cá sao?" Giọng điệu của Thu Đồng có chút lười biếng, còn có chút nũng nịu.

"Đồng Đồng, không phải ta đã câu được đầu mỹ nhân ngư là ngươi sao?" Hạ Chí không chút hoang mang nói.

"Ta mới không phải cá." Thu Đồng yêu kiều hừ một tiếng, sau đó nàng nhìn đồng hồ: "Ôi, đã hơn mười hai giờ rồi sao bọn hắn còn chưa quay về?"

"Ừm, hẳn là không tìm được ăn." Hạ Chí thuận miệng nói.

Vừa nói tới đây, phía sau đã truyền tới một giọng nói có chút hưng phấn: "Chúng ta đã về rồi!"

Người vừa hô to chính là Kỳ Kỳ, trông nàng có vẻ rất hưng phấn:

"Lão công ta bắt được một con chim rừng đây!"

"Vì bắt chim, lão Dương té lộn mèo một cái, thật đúng là liều mạng" Giọng nói của Trương Thành Hùng cũng truyền đến theo.

"Cũng không tính là lộn mèo, ta chỉ cố ý dùng thân thể bổ nhào tới, nếu không chắc chắn chúng ta không cách nào bắt được"

Hiện tại trông Dương Kiệt ít nhiều gì cũng có chút chật vật.

Chẳng qua thoạt nhìn hắn ta cũng rất vui vẻ.

Dù sao thì có thể bắt được một con chim coi như cơm trưa đã tính là thành tựu tương đối khá.

"Phi Yến, các ngươi tìm được đồ ăn không?" Thu Đồng hơi hiếu kỳ hỏi.

"Có thể tính là đã tìm được." Thoạt nhìn Phi Yến hơi mệt mỗi: "Chúng ta tìm được một ít nấm, cũng không biết nấm này có thể ăn được hay không."

Thoạt nhìn cả bốn người đều có chút chật vật, cũng có chút mệt mỏi, chẳng qua lúc này trạng thái tỉnh thần của bọn họ đều có thể tính là không tệ.

"Thu Đồng, các ngươi có câu được cá chưa?" Lúc này Kỳ Kỳ lại hơi hiếu kỳ hỏi.

"Còn chưa đâu." Thu Đồng lắc đầu, bất tri bất giác đã một buổi sáng trôi qua, thật ra gia hỏa Hạ Chí này chẳng hề làm gì cả.

"Đồng Đồng, tuy ta không câu được cá nhưng ta câu được tôm."

Hạ Chí cười hì hì nói. Sau đó chỉ thấy hắn hất cần câu một cái, một sợi dây câu bay từ nơi rất xa tới.

"Oa!" Kỳ Kỳ có chút khoa trương hô to: "Thật nhiều thật nhiều tôm nha!"

Những người khác cũng đều trợn tròn mắt. Này... hắn đã câu bằng cách nào vậy?

Trong bầu trời có vô số con tôm hùm đang bay lên. Một lát sau, tất cả trực tiếp bay từ trên trời xuống, hết lớp này tới lớp khác!

"Nếu hai người các ngươi muốn để lão bà ăn no, hiện tại các ngươi nên ra tay, bắt được tôm sẽ thuộc về các ngươi." Hạ Chí lười biếng nói.

Vừa nghe thấy lời này, Dương Kiệt và Trương Thành Hùng không chút do dự tranh thủ thời gian ra tay đi bắt.

"Đồng Đồng, hay là chúng ta ăn cá đi" Hạ Chí cười xán lạn: "Ta cảm thấy cá nướng ăn ngon hơn một chút"

"Ngươi câu được cá trước đi rồi lại nói" Thu Đồng có chút cạn lời. Rốt cuộc gia hỏa này đã làm gì trên dây câu, thả trong biển rộng mấy giờ sau đó đã có thể câu được nhiều tôm như thế?

"Thật ra muốn câu cá cũng rất đơn giản" Hạ Chí cười xán lạn: "Ta chỉ cần nửa phút đã có thể câu cá lên"

Nói vừa xong, Hạ Chí lại lôi kéo cần câu, sau đó Thu Đồng lập tức thấy một con cá bay lên.

"Lão công, điện thoại của ngươi đổ chuông." Lúc này Kỳ Kỳ lại nhắc nhở Dương Kiệt.

Dương Kiệt ngừng bắt tôm, sau đó móc điện thoại ra nhận máy:

"Ta là Dương Kiệt... Cái gì? Được được được, ta biết rồi, có tin tức gì phải báo cáo cho ta ngay!"

Cúp điện thoại, trên mặt Dương Kiệt lộ ra vẻ mừng rỡ: "Thật tốt quá, hacker công kích công ty chúng ta đã bị đánh lui, hơn nữa hiện tại liên minh quý tộc đang bị hacker công kích. Một hacker siêu cấp tên Queen đang không ngừng bại lộ thân phận thành viên của liên minh quý tộc!"

"Queen? Hoàng hậu sao?" Phi Yến có chút kinh ngạc: "Trước đó có một hacker tên King, hiện tại lại ra một Queen, thật thú vị."

King?

Thu Đồng vô thức đưa mắt nhìn Hạ Chí. Trước đó tên gia hỏa này nói hắn là King, nàng còn không tin. Hiện tại nàng đã có chút hoài nghi, nếu hắn là King, vậy Queen là ai?

Chẳng qua, ngày đó Thu Đồng nhớ rõ có đã có một người tên Hắc hoàng hậu gì đó, sao bây giờ lại xuất hiện một hoàng hậu khác nữa? Hai người này có phải là một không.

"Hạ Chí, hacker kia có phải người do ngươi tìm đến không?" Kỳ Kỳ rất tò mò hỏi.

Mấy người khác cũng đều nhìn Hạ Chí, sau đó bọn hắn phát hiện Hạ Chí đang nhặt con cá mới vừa rơi trên mặt đất. Hắn ngẩng đầu, cười xán lạn với Thu Đồng: "Honey, ta xuống dưới xử lý cá một chút, đợi lát nữa lại nướng cá cho ngươi ăn."

Hạ Chí cứ cầm cá chạy xuống dưới núi như vậy, lưu lại mọi người đưa mắt nhìn nhau.

"Hắn là không liên quan gì với hắn, nguyên một buổi sáng hắn vẫn đang ở chung với ta, chẳng hề làm gì cả" Thu Đồng nhìn những người khác, mở miệng nói.

Chỉ là thật ra Thu Đồng cũng không chắc chắn lắm, nói không chừng gia hỏa này đã len lén thông báo cho hacker nào đó cũng nên.

Mấy phút đồng hồ sau, Dương Kiệt lại nhận được một cuộc điện thoại, sau đó, hắn ta hưng phấn cúp điện thoại: "Nhanh, nhanh lên internet, có một địa chỉ Internet..."

Tích tích!

Leng keng!

Mấy âm thông báo khác nhau gần như cùng lúc vang lên, di động của mỗi người đều thu được một thông báo đẩy.

Bình Luận (0)
Comment